Đế Bá

Chương 843: Chung cực thức



Vạn đạo quyền chi thái dương quyền! Thái dương quyền nóng đến không thể tưởng tuợng, nó có thể hòa tan tất cả. Nó không biến thái như thái dương thể nhưng vẫn nóng khó đỡ, biến nắm tay thành mặt trời.

Đế Tọa hết hồn, gã muốn rút lui. Đế Tọa nhanh nhưng cánh tay khác của Lý Thất Dạ càng mau hơn.

Bùm!

Đế Tọa chưa kéo giưnã khoảng cách đã bị đấm trúng ngực.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy, Đế Tọa bị cú đấm đánh hộc máu.

Đế Tọa tự nhận mình có tốc độ đủ nhanh nhưng cú đấm vừa rồi càng mau hơn, tốc độ siêu nhanh đến nỗi gã không thấy rõ. Cú đấm này mau hơn cả một kích long thương.

Vạn đạo quyền chi phi tiên quyền, thế gian còn cái gì nhanh hơn phi tiên? Không có.

Đế Tọa hú dài, Đế thương vung lên, khí thế vô địch cuồn cuộn như nước sông chảy dài. Đế Tọa muốn dùng thức vô địch đỡ các cú đấm tới tấp của Lý Thất Dạ.

Bốp!

Thế vô địch mới khởi đầu thì hai cánh tay của Lý Thất Dạ thành nắm đấm như khóa vàng khóa lại Đế thương, làm thức vô địch cuồn cuộn như nước đột nhiên ngừng lại.

Vạn đạo quyền chi kim tỏa quyền, đây là mười hai tiên thể quyền chi ngoại quyền đạo, quyền này đánh ra chuyện khóa các loại binh khí!

Đế thương bị khóa, Đế Tọa giật nảy mình. Đế Tọa dứt khoát bỏ thương lùi lại, nhanh, nhưng mà . . .

Ầm!

Đế Tọa không kịp lùi lưng bị trúng một đấm, nắm đấm suýt đánh thủng lưng gã. Đế Tọa phun búng máu.

Đế Tọa không thấy Lý Thất Dạ ra cú đấm từ bao giờ, gã chắc chắn hắn không hề tung nắm đấm. Nhưng thật kỳ lạ, rõ ràng Đế Tọa không thấy Lý Thất Dạ tung cú đấm nhưng lưng lại trúng đòn, như thể sau lưng gã có một Lý Thất Dạ khác đứng.

Vạn đạo quyền chi hư vô quyền! Một quyền này vốn là hư vô, sao Đế Tọa nhìn thấy được?

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trong phút chốc Đế Tọa rơi vào cảnh khó khăn, Lý Thất Dạ lần lượt đuổi theo đánh gã. Tuy trong đó Đế Tọa dùng thủ đoạn nghịch thiên giành lại Đế thương của mình nhưng gã dốc hết chín thương thức vô địch ra vẫn không ngăn nổi vạn đạo quyền.

Đế Tọa muốn dùng thương thức vô địch phản kích giành lại phần thắng, nhưng cuối cùng là bị Lý Thất Dạ đè đầu đánh. Thương đạo của Đế Tọa không bằng quyền đạo của Lý Thất Dạ.

Ầm!

Cuối cùng Lý Thất Dạ một đấm đánh Đế Tọa từ trên cao té xuống như thể đâm gã giữa không trung ghim xuống đất.

Đế Tọa đã từ bỏ dùng thương đạo phản kích, vì thương đạo của gã đúng là thua quyền đạo của Lý Thất Dạ.

Ầm!

Đế Tọa đập mạnh xuống nền đất, gã bị thương còn thảm hơn Lý Thất Dạ. Người Đế Tọa đẫm máu, xương cốt toàn thân bị Lý Thất Dạ đập nát.

Đổi lại người khác sớm chết từ lâu, không chịu nổi Lý Thất Dạ đánh như thế. Nhưng cơ thể Đế Tọa siêu mạnh mẽ, bị Lý Thất Dạ oanh tạc dữ dội vẫn chống đỡ được.

Trong phút chốc nguyên thiên địa trở nên tĩnh lặng, tất cả quỷ tộc, tu sĩ tộc khác đều nín thở. Mọi người nhìn nhau.

Thoáng chốc không ai lên tiếng nói chuyện, cảnh tượng vừa rồi quá bá đạo. Lý Thất Dạ rượt theo Đế Tọa đánh tơi bời, kích thích thị giác hơn vừa rồi Đế Tọa dùng chín thương thức vô địch bá đạo đẩy Lý Thất Dạ lùi liên tục.

Đám tu sĩ quỷ tộc lòng run sợ. Nếu Đế Tọa thua Lý Thất Dạ thì thế hệ trẻ quỷ tộc không còn ai tranh hùng với Lý Thất Dạ được nữa, quỷ tộc khó thể ngẩng đầu lên.

Thiên Luân Hồi đứng ở chân trời quan sát, biến sắc mặt, gã chưa từng thấy vạn đạo quyền của Lý Thất Dạ. Vạn đạo quyền như thế làm thiên tài siêu tuyệt trần như Thiên Luân Hồi sợ hãi, đổi lại gã ứng chiến thì kết cuộc chẳng tốt hơn Đế Tọa bao nhiêu.

Nhưng Thiên Luân Hồi chưa chết, Lý Thất Dạ không vội giết gã. Đế Tọa đứng thẳng tắp, cất bước đạp không, chớp mắt giằng co với Lý Thất Dạ.

Răng rắc! Răng rắc!

Vang một chuỗi tiếng xương nối nhau, Đế Tọa phát ra ánh sáng thần tính ghép lại số xương gãy.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Đế Tọa, hắn không vội ra tay. Lý Thất Dạ chờ Đế Tọa lành vết thương mới đánh.

Nhìn Đế Tọa bình yên vô sự, quỷ tộc thở phào nhẹ nhõm. Miễn Đế Tọa còn sống thì vẫn có hy vọng đánh bại, giết Lý Thất Dạ!

Lão tổ đại giáo tim đập nhanh:

- Anh hùng xuất thiếu niên!

Bọn họ thầm sợ, run rẩy.

Đối với Lý Thất Dạ hay Đế Tọa làm đám lão bất tử sống từ trăm ngàn vạn năm nay sợ hãi từ tận đáy lòng, cực kỳ kiêng dè hai người.

Lý Thất Dạ, Đế Tọa làm đám lão bất tử nỗi lòng bất an, vì hai người quá mạnh.

Nhìn hai thiên kiêu trên bầu trời, nhiều lão bất tử lòng run rẩy, có thể tưởng tượng ngày Lý Thất Dạ, Đế Tọa trở nên cường đại.

Có thể nói hai người nổi lên là thế không thể đỡ. Ngày bọn họ cường đại lên, Lý Thất Dạ hay Đế Tọa không chỉ đạo hạnh vượt qua đám lão bất tử.

Có ngày hai thiên chi kiêu tử này bước vào đại hiền, đám lão tổ đại giáo chỉ có đường bị Lý Thất Dạ, Đế Tọa đè đầu đánh bầm dập. Đến ngày đó đám lão tổ đại giáo không phải đối thủ của bọn họ, cường giả trong truyền thuyết nghe tên họ cũng biến sắc mặt.

- Đại giang sóng sau đè sóng trước.

Có lão tổ đại giáo lẩm bẩm:

- Chúng ta thật sự già, tương lai là thiên hạ của người trẻ tuổi.

Có lão tổ đại giáo manh nha muốn rút lui, hôt một mẻ trong thịnh yến đệ nhất hung mộ rồi lại vùi sâu dưới lòng đất. Bọn họ không muốn có ngày bị Lý Thất Dạ, Đế Tọa đè đầu đánh te tua, khi đó tôn nghiêm từ trăm ngàn vạn năm nay vỡ thành mảnh vụn li ti.

Đối với đám lão bất tử, kết quả đó không phải tưởng tượng, ngày này sẽ không xa. Mau thì tám, mười năm, lâu thì hai, ba mươi năm. Khi thiên chi kiêu tử như Lý Thất Dạ, Đế Tọa lên đỉnh đại hiền sẽ có lão tổ đại giáo bị hai thiên kiêu đè đầu đánh tơi tả.

Mảnh đại lục bí ẩn Vạn Thế cổ quốc bay tới, bên trong phát ra thanh âm cổ xưa:

- Người trẻ tuổi bây giờ ghê gớm thật.

Đế Tọa, Lý Thất Dạ giằng co giữa hư không. Hai người chiến đấu đến bây giờ có thể nói mỗi trận đều cực kỳ hấp dẫn, bọn họ sáng tạo công pháp làm người mử rộng tầm mắt.

Thấy vết thương của Đế Tọa khép lại, mọi người nín thở. Tất cả biết trận long tranh hổ đấu sắp bắt đầu. Mọi người mong chờ được thấy chiêu sát thủ của hai người.

- Còn thủ đoạn gì thì dùng hết đi.

Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa, thản nhiên nói:

- Chúng ta chiến lâu quá, lãng phí thời gian của mọi người.

Mắt Đế Tọa sáng rực, khí thé như hồng:

- Vậy chúng ta kết thúc đi!

Bị Lý Thất Dạ đánh thê thảm nhưng Đế Tọa không sợ, ngược lại gã càng nâng cao chiến ý hơn.

Đế Tọa đúng là Đế Tọa, gã khác với mọi người. Kẻ địch càng cường đại thì Đế Tọa càng hung mãnh, chiến ý càng mãnh liệt, càng kích phát ra tiềm năng của gã. Đế Tọa chưa boa giờ sợ kẻ thù mạnh mẽ.

Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa chiến ý hừng hực thì rất vui mừng, mỉm cười nói:

- Thế thì chúng ta đánh trận cuối đi. Có chiêu sát thủ gì nên lây ra khi còn sớm, không thì chẳng có cơ hội nữa.

Đế Tọa nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. Đế Tọa hít sâu, vang tiếng nổ, thọ luân hiển hiện, huyết khí vô tận biến thành biển máu. Trong khoảnh khắc này Đế Tọa không giữ miếng nữa, mọi huyết khí trút xuống người gã.
— QUẢNG CÁO —