Đế Chế Đại Việt

Chương 284: Xuất động



Làm sao mà Lý Anh Tú có thể không tức giận cho được. Bên trong tấu chương chính là bản khai của Mario với Ám bộ. Từ lúc Opisna và Leno đặt chân lên Đại Việt lập tức đã bị Ám bộ theo dõi. Cho đến khi bọn hắn gặp mặt Mario cũng bị Ám bộ theo sít xao, thậm chí kẻ truyền tin cho Mario cũng bị bắt giữ.

Tại Ám bộ Mario rất “thành thật” phối hợp cung khai toàn bộ kế hoạch của Thần giáo đối với Đại Việt. Opisna và Leno sẽ có nhiệm vụ chiêu mộ giáo dân, truyền bá Thần giáo, nếu triều đình Đại Việt có thể chấp nhận Thần giáo và có những ưu đãi như ở các nước phương Tây thì Thần giáo sẽ cử một Bạch y giáo chủ sang xây dựng Thần điện, nếu Đại Việt hạn chế, hoặc cấm cản Thần giáo thì hai người này có nhiệm vụ gây bạo loạn, kích động giáo dân chống lại triều đình, hoặc có thể dùng độc dươc để đầu độc, gây ra dịch hạch để làm mất uy tín của triều đình trong lòng nhân dân. Thế nhưng nguy hại nhất chính là Thần giáo cho bọn phép bọn hắn sử dụng “Thần dược” để lôi kéo dân chúng. Thế nhưng theo miêu tả của Mario Lý Anh Tú có thể đoán được thứ “Thần dược” này chính là thuốc phiện.

Làm sinh viên lịch sử, làm người hiện đại Lý Anh Tú làm sao không biết được sự nguy hại của thuốc phiện đối với một dân tộc. Năm xưa Thực dân Pháp chính là dùng thuốc phiện để đầu độc dân chúng Việt tộc. Thứ này không chỉ đầu độc con người về tinh thần và thể chất, mà còn làm bọn hắn lâm vào ảo tưởng, dẫn đến rối loạn trật tự an ninh xã hội. Thứ này kiếp trước Lý Anh Tú vô cùng căm ghét, không ngờ lần này lại gặp phải.

Rất nhanh bốn vị đại thần đã được gọi vào triều, Lý Anh Tú ném tấu chương xuống dưới nói.

- Các ngươi xem đi.

Bốn người trừ Trần Thủ Độ ra đều chăm đầu vào bản tấu chương. Bên trong Lý Anh Tú dùng bút khoanh tròn lại những điểm lưu ý, đồng thời cũng chú giải tác hại của thuốc phiện. Càng đọc, sắc mặt của ba người càng trở nên căng thẳng. Lý Anh Tú quay sang hỏi Trần Thủ Độ.

- Hiện tại Mario như thế nào rồi?

Trần Thủ Độ chậm rãi nói.

- Bẩm bệ hạ, Mario hiện tại vẫn còn bị giam giữ bên trong Ám bộ. Hắn rất thành thực khai báo, không có vẻ gì là giấu giếm, hắn cũng không có ý phối hợp với Opisna và Leno gây hại nến Đại Việt.

Lý Anh Tú hài lòng, xem ra thời gian qua hắn bỏ công “giác ngộ”cho Mario cũng không hề uổng phí. Hắn noi.

- Tốt lắm, người này tuy trước kia có làm hại đến Đại Việt nhưng không thể cứu chữa, cứ tạm thời để hắn trong Ám bộ vài ngày. Sau khi giải quyết việc này liền dẫn hắn vào cung gặp Trẫm.

Lúc này ba vị đại thần bên dưới cũng đọc xong bản báo cáo của Ám bộ, vẻ mặt của Đinh Lễ xấu xí vô cùng nói.

- Bộ quốc an làm việc bất lực, mong bệ hạ giáng tội.

Quả thực để lọt hai phần tử nguy hiểm này vào quốc nội đó là trách nhiệm của Bộ quốc an. Lý Anh Tú lắc đầu nói.

- Việc này không thể trách các ngươi, khi chưa rõ được ý đồ của bọn hắn làm sao có thể ngăn cấm được bọn hắn. Tuy nhiên hiện tại phải bắt được bọn hắn về quy án. Phải làm cho bí mật. Trẫm tại nơi này chờ tin tức của khanh.

- Thần hiểu rõ. Thần sẽ phái quân Thiết Đột đi truy bắt bọn hắn.

Đinh Lễ lập tức lui ra, lần này hắn xem ra bị tức giận đến, mới nhậm chức không bao lâu liền bị một vố đau, làm sao có thể không tức giận đây. Có quân Thiết đột đi Lý Anh Tú cũng yên tâm. Bàn về độ tinh nhuệ Thiết đột cũng không thua kém Thiên long vệ bao nhiêu.

- Bệ hạ, vấn đề tôn giáo là vấn đề lớn, cần phải được xử lý ổn thỏa. Tuy nói Đại Việt không sợ hãi Thần giáo nhưng bây giờ nổi lên xung đột cũng không phải là thuận lợi cho Đại Việt.

Lữ Gia nói. Thần giáo tuy suy bại nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, thế lực của Thần giáo là không thể khinh thường. Đừng quên rằng dưới trướng của Thần giáo vẫn còn hàng chục thần quốc, cất chứa một lực lượng quân sự vô cùng lớn, quân số có thể lên đến hàng trăm ngàn người. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Thủ tướng không cần quá lo lắng, Trẫm đã có đối sách. Việc thành lập Hội Phật giáo Đại Việt đến đâu rồi?

Từ năm ngoái ý tưởng thành lập Hội Phật giáo Đại Việt đã được hình thành, theo đó mọi chùa chiền, sư sãi trong lãnh thổ Đại Việt đều quy về Hội Phật giáo Đại Việt quản hạt. Lữ Gia nói.

- Hiện tại Bộ văn hóa và Khuôn Việt đại sư đã chuẩn bị đến khâu cuối cùng, chừng một tháng nữa Hội Phật giáo Đại Việt có thể đi vào hoạt động.

Lý Anh Tú hài lòng, để Thần giáo không thể xâm nhập được vào Đại Việt Lý Anh Tú phải tạo điều kiện cho Phật giáo phát triển, đồng thời còn phải trợ giúp kế hoạch khác của hắn. Lý Anh Tú lại hướng Ngô Tuấn hỏi.

- Hiện tại Thiên Long vệ đã được trang bị đầy đủ vũ khí rồi chứ?

Ngô Tuấn gật đầu nói.

- Bẩm bệ hạ, Thiên Long vệ đã hoàn tất cải tổ hệ thống, đồng thời đổi mới quân trang bị hoàn tất, có thể nhận nhiệm vụ bất cứ lúc nào.

Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Được, hiện tại Trẫm giao cho Thiên Long vệ một nhiệm vụ, khanh cử một đội đặc công ra nước ngoài, đến các Thần quốc thực thi các hoạt động khủng bố, ám sát, nhằm vào bất kỳ đối tượng nào của Thần giáo. Nhưng phải giữ bí mật, không được để lộ ra có dấu vết của Đại Việt. Trẫm muốn các Thần quốc gà chó không yên.

Đây chính là hành động trả đũa của Lý Anh Tú đối với Thần giáo. Hắn có thể cho phép Thần giáo truyền bá vào trong nước, tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng là quyền của nhân dân, thế nhưng Thần giáo dùng thuốc phiện để đầu độc nhân dân đã vượt qua lằn ranh cuối cùng của hắn.

- Thần tuân chỉ. Thiên Long vệ ngay ngày mai lập tức sẽ lên đường.

Mất ba giờ sau cuối cùng Đinh Lễ cũng trở về, trên đầu đầy mồ hôi, khí trời mát mẻ thế này hắn lại mồ hôi lấm tấm, quần áo cũng đầy bụi, rõ ràng hắn lần này đích thân chỉ huy quân Thiết Đột hành động. Đinh Lễ nói.

- Bẩm bệ hạ, hai tên giáo sĩ kia đã bị bắt về Bộ quốc an, không ai phát hiện ra hành động của Bộ quốc an. Đây là tang vật thu được, mời bệ hạ xem xét.

Đinh Lễ dâng lên cho Lý Anh Tú một cái bọc nhỏ, bên trong gồm vài cuốn kinh giáo lý, một ít vàng bạc, trang sức ngoài ra còn một gói nhỏ, bên trong chứa một thứ bột màu trắng. Đinh Lễ nói.

- Bẩm bệ hạ, lúc bắt bọn hắn, bọn hắn đang sử dụng thứ bột này, có lẽ là “Thần dược” mà Mario đã nhắc đến. Tinh thần bọn hắn lúc đó rất không ổn định.

Opisna và Leno rất xui xẻo, bọn hắn đang “phê” nên mất tính cảnh giác, quân Thiết Đột lập tức ập vào bắt rất dễ dàng. Lý Anh Tú cầm lên gói bột, hắn cũng không dám ngửi, dù sao hắn cũng không thể phân biệt được đây là thuốc phiện hay không. Thế nhưng muốn xác định rất dễ dàng, chỉ cần đưa cho Mario xác định một chút là được. Thế nhưng Lý Anh Tú nhíu mày nói.

- Nếu bọn chúng muốn sử dụng thứ này để đầu độc dân ta tuyệt đối không thể chỉ có một lượng nhỏ như thế này được.

Lúc này các vị đại thần mới chợt sực tỉnh, rất nhanh sắc mặt bọn hắn chợt biến, Opisna và Leno mang theo lượng lớn “thần dược” thế nhưng bây giờ chỉ phát hiện được một gói nhỏ, chẳng phải lượng lớn thuốc kia đã tràn vào trong nội địa. Lý Anh Tú lập tức nói.

- Bộ quốc an lập tức phát động toàn bộ lực lượng, điều tra truy tìm thứ bột này, người nào chứa chấp thứ bột này lập tức bắt giữ. Bộ quốc phòng điều động lực lượng tuần tra bờ biển và đội tuần tra đường sông, tăng cường kiểm tra hàng hóa nhập quan của các thương thuyền, tuyệt đối không thể để thứ thuốc này tràn vào quốc nội. Bộ thông tin phát đi thông cáo tuyên truyền thứ bột này là độc dược, kêu gọi dân chúng không được mua, sử dụng, tàng trữ thứ bột này.Ám bộ kiểm tra lại thương đội nào đã đưa hai tên giáo sĩ kia đến, sau khi điều tra được liền thông báo cho Cẩm Y vệ bắt lại cho Trẫm. Còn nữa, chờ đợi hai tên kia tỉnh lại lập tức tra khảo bọn hắn, Trẫm muốn nhanh nhất có được kết quả.

Nếu bên cạnh Ospina và Leno không cầm thuốc phiện, như vậy thuốc phiện một là đã tuồn vào trong quốc nội, hai là vẫn còn ở trên thương thuyền. Nhưng quan trọng hơn muốn đưa thứ thuốc này vào cần phải có thị trường và người chỉ đạo. Hiện hai người kia đã bị bắt, thiếu sự chỉ đạo thứ thuốc hại người này hẳn vẫn chưa được đưa ra thị trường. Lý Anh Tú cần phải thu giữ lại toàn bộ thứ độc dược đó.

- Chúng thần tuân chỉ.

Các vị đại thần cũng biết sự việc hệ trọng lập tức thi hành. Lý Anh Tú chợt nhớ đến gọi lại Đinh Lễ nói.

- Chó mũi thính, lại thông mình, rất dễ dàng huấn luyện, khanh cho người đi trong dân gian tuyển chọn những giống chó tốt đem về huấn luyện bên trong đặt là Cảnh khuyển. Để bọn chúng ngửi mùi thứ thuốc này, sau đó dẫn đi kiểm tra trên các thương thuyền chắc chắn sẽ đạt được kết quả khả quan hơn nhiều.

Đinh Lễ tuân lệnh lập tức đi thực thi. Từ ngày hôm đó lực lượng Cảnh khuyển đầu tiên của Đại Việt đã được hình thành.