Dưới sự chào đón nhiệt liệt của các triều thần và dân chúng Lý Anh Tú dắt tay Elina bước xuống tàu, đi phía sau là chúng tướng. Lý Anh Tú mỉm cười nói.
- Miễn lễ, Trẫm đi viễn Đông hơn nửa năm, các khanh đã vất cả rồi.
- Phụ thân.
Bỗng nhiên một tiếng hô lãnh lót vang lên, một nhóc tì chỉ chừng có ba bốn tuổi chạy những bước chạy tập tễnh nhào thẳng đến ôm chầm lấy Trần Nhật Duật. Nhóc tì này là da trắng bóc, tóc vàng, mắt xanh như viên lam ngọc vô cùng dễ thương, Trần Nhật Duật liền ôm lấy nàng hôn lên má nàng một cái, tiểu ni tử liền bật cười khanh khánh.
- Râu của phụ thân làm Thánh An nhột.
Nhìn thấy cảnh này chúng tướng cùng liền mỉm cười. Đánh trận trở về có người thân chờ đón luôn là điều hạnh phúc nhất mà bọn hắn mong mỏi. Chính vì vậy mà Lý Anh Tú luôn thúc dục chúng tướng lập gia đình. Lê Chân mỉm cười đi đến khẽ véo đôi má mủm mỉm của Thánh An nói.
- Thánh An, còn nhớ cô không?
- Đương nhiên là nhớ, chính là phó đô đốc vĩ đại Lê Chân đây.
Mọi người liền cười lớn, trẻ con chính là vậy, hồn nhiên vô tư. Lê Chân củng nhẹ nhàng cười tiếp nhận lấy cái danh hiệu này từ Thánh An, dù sao Thánh An từ lúc nhỏ chính là do nàng đem về đây. Nhìn Thánh An lớn lên mạnh khỏe những vị tướng lĩnh tại thành Holf vào ba năm trước ai cũng vui mừng, đêm đó quả thực vô cùng thảm thiết, một toàn thành hơn vạn dân cứ thế bị đồ sát sạch sẽ, chỉ còn mỗi một mình Thánh An được Trần Nhật Duật cứu sống, những đứa trẻ khác đều giao cho Ám bộ không biết bị Trần Thủ Độ đào tạo ra thứ gì rồi. Nên Thánh An luôn được các tướng vô cùng cưng chìu, còn đặt cho một biệt danh là “công chúa của lục quân” ý chỉ mọi tướng lĩnh của lục quân sẽ đều như là một người phụ thân của nàng, đều sẽ che chở nàng hết mực. May mắn chính là Thánh An càng lớn lên càng dễ thương, cũng vô cùng hiểu chuyện, rất ít kêu khóc dù phụ thân hay đi đánh trận ở xa.
Lý Anh Tú mỉm cười nói với Elina nói.
- Sau này chúng ta cũng sinh một đứa bé như vậy nhỉ.
Elina lập tức vỗ vào ngực hắn.
- Không biết xấu hổ, ai nói muốn sinh con cho chàng chứ.
Thế nhưng ánh mắt nàng lại như sao sáng khi nhìn thấy Thánh An, dù sao nhóc tì dễ thương như vậy, người gặp người thích đây.
Lý Anh Tú cho zV7cH chúng tướng dẫn theo binh lính của mình trở về các doanh, còn hắn dẫn theo Elina trở về hoàng cung, vừa đi đến cung Minh Nguyệt Ỷ Lan và An Tư đã chờ sẵn. Lý Anh Tú lập tức bước nhanh đến nói.
- Mẹ, con về rồi.
Ỷ Lan cũng lập tức bước lên ôm lấy hắn, còn bóp bóp hai bên vai, đôi mắt lại hơi đỏ nói.
- Trở về là tốt, trở về là tốt rồi. Ở bên ngoài ăn uống cực khổ, đều đen gầy đây.
Lý Anh Tú nhìn lại mình, đen thì đúng là đen thật, ai đi biển lại không đen đây, nên hắn tuyệt đối là mập lên một vòng đây. Trong mắt những bà mẹ đứa con nào đi xa trở về cũng đều đen gầy cả. Elina cũng bước lên chào hỏi.
- Bái kiến Thái hậu.
Ỷ Lan nhìn nàng cũng mỉm cười nói.
- Còn gọi là Thái hậu, giống như Anh Tú và An Tư gọi là mẹ đi.
Nghe đến câu là người một nhà Elina lập tức ngại ngùng lên, chỉ là vẫn hô một tiếng.
- Mẹ!
- Tốt, tốt, bên trong mẹ đã chuẩn bị cơm tẩy trần cho hai đứa, đi vào trong đi thôi.
Cả bốn người đều dùng chung bữa với nhau, chuyện của Lý Anh Tú và Kim Đức Mạn cũng được lộ ra. Quả nhiên đúng như Lý Anh Tú nghĩ, An Tư không hề có phản ứng gì, Ỷ Lan lại oán trách Lý Anh Tú vì sao không kéo Kim Đức Mạn về đây. Dù sao đối với nàng Lý Anh Tú càng nhiều vợ càng tốt, họ Lý nhân khẩu mới ngày càng thịnh vượng. Hoàng tộc hiện tại cũng chỉ có mỗi nàng và Lý Anh Tú, thực sự quá đơn côi.
Sau đó Lý Anh Tú lập tức bị biến thành độc thân cẩu ném sang một bên, Elina và An Tư ở chung một chỗ để nói chuyện nữ nhân, hắn cũng chỉ có thể quay về điện Long An để nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, khác với những tháng trước, tiếng chuông ở trước sân Rồng vang lên, báo hiệu cho các quan vào chầu ở Càn Nguyên điện. Tại Càn Nguyên điện cũng không phải là long ỷ phía trên cao, bách quan ở phía dưới nữa mà được thay đổi. Vẫn là Long ỷ được đặt trên cao một chút, nhưng đối diện Long ỷ lại là rất nhiều cái bàn xếp thành một vòng tròn, quan lại mỗi Bộ lại ngồi vào dãy bàn của mình, Bộ trưởng, Thứ trưởng ngồi phía trước, vụ trưởng, trưởng ban chỉ có thể ngồi vòng ngoài mà nghe. Bởi năm ngoái bệ hạ xuất chinh đi mất tám tháng, nên lần chầu này cũng được xem như là lần họp đầu năm. Chờ mọi người đến đông đủ Lý Anh Tú mới nói.
- Hôm nay xem như là họp hội nghị đầu năm. Trẫm biết trong tám tháng qua các khanh đã vất vả. Nhưng thân làm quan không phải chỉ là phụ mẫu chăm lo cho dân, mà còn là công bộc để biết dân chúng cần cái gì để dân chúng cần gì mà nhanh chóng đáp ứng nguyện vọng của nhân dân. Chỉ cần nhân dân thỏa mãn, trung thành với triều đình, trên dưới một lòng thì không một kẻ địch, không một kẻ thù nào có thể uy hiếp được đến Đại Việt cũng sẽ vĩnh viễn trường tồn.
- Chúng thần rõ ràng.
Các quan đại thần lập tức đáp lại. Lý Anh Tú hài lòng gật đầu nói.
- Như vậy Trẫm muốn nghe thống kê một chút. Đâu tiên hẳn là Bộ tài chính đi.
Thạch Tiến đứng lên nói.
- Bẩm bệ hạ, thần xin thống kê cả hai đợt thu thuế ruộng trong năm qua, toàn bộ Đại Việt thu về bốn triệu quan. Tăng sáu mươi phần trăm so với năm trước. Thuế công thương mười triệu quan, tăng hơn gấp ba lần so với năm trước. Các loại thuế phí khác chừng một triệu quan. Tổng cộng Bộ tài chính thu về năm nay đầy đủ mười lăm triệu quan. Sau khi trừ các loại phí Bộ tài chính hiện tại còn nắm giữ mười bốn triệu quan.
Các quan đồng thời lần nữa hít một hơi lạnh, mặc dù biết Đại Việt phát triển vô cùng cao độ nhưng chính bọn hắn cũng không ngờ thu về một năm lại nhiều đến như vậy. Con số này so với năm ngoại vượt đến hơn năm mươi phần trăm, đó chỉ là mới một năm sau khi Đại Việt cải cách và thực hiện theo kế hoạch năm năm của bệ hạ.
Chính Lý Anh Tú cũng bất ngờ, thế nhưng hắn biết nguồn gốc từ đâu, chính là từ lực lượng dân số tăng lên ở năm ngoái, ruộng đất và thương nghiệp được phát triển qua hai tờ chiều khuyến nông và khuyến thương. Lý Anh Tú khen ngợi nói.
- Dựa vào báo cáo của Bộ tài chính có thể thấy được trong năm qua Đại Việt đã phát triển vô cùng nhanh chóng về cả chất và lượng. Đương nhiên chúng ta ở đây không thể không rõ ràng nguyên do của nó, như vậy hai vị Bộ trưởng nông nghiệp, công thương báo cáo một chút Trẫm nghe tình hình đi.
Mạc Hiển Tích liền dẫn đầu Bộ nông nghiệp đầy tự hào đứng lên nói.
- Bẩm bệ hạ, đến hiện tại dân số Đại Việt đã vượt một triệu hai trăm ngàn người, có tổng cộng ba triệu sáu trăm ngàn mẫu ruộng đất, trong đó một triệu hai trăm ngàn mẫu là ruộng tốt, tập trung hầu khắp tại các xứ, phủ. Số mẫu đất được quy hoạch tập trung thành các điền trang đã lên đến sáu trăm ngàn mẫu, vượt mức chỉ tiêu đề ra đầu năm đến năm mươi phần trăm. Sản lượng trên một mẫu đạt đến ba tạ, chỉ riêng lúa gạo tổng sản lượng năm vừa rồi đã đạt đến hai triệu tấn, sản lượng các cây hoa quả, lương thực khác cũng đạt đến một triệu tấn. Chăn nuôi cũng phát triển không kém, hiện tại mỗi tháng có thể cung cấp cho thị trường tám ngàn tấn thịt, cá.
Đạt được nhiều như vậy đối với Đại Việt luôn là thành tích đáng nể. Dù sao Lý Anh Tú từng nói dù phát triển đến thế nào, nông nghiệp vẫn là cơ sở của Đại Việt, có lương thực thì nhân khẩu Đại Việt mới dồi dào, động lực phát triển đất nước mới ngày càng phong phú.
Lý Anh Tú khen ngợi nói.
- Mạc Bộ trưởng xem ra không phụ lòng tin của Trẫm, trong năm nay các ngươi làm việc tốt vô cùng, cứ như vậy tiếp tục phát huy. Tinh Thiều, tình hình thương nghiệp năm nay như thế nào?
Mạc Hiển Tích ngồi xuống Tinh Thiều lại đứng dậy nói.
- Bẩm bệ hạ, tình hình công nghiệp trong nước với chính sách thu hút đầu tư, hỗ trở khởi nghiệp của bệ hạ đã vô cùng phát triển. Chỉ riêng trong một năm toàn quốc đã có hai ngàn công xưởng, xí nghiệp do các thợ, các thương nhân Đại Việt mở ra, tăng gấp đôi so với năm ngoái, trong đó quốc doanh sở hữu một nhà máy dệt, hai xưởng nhuộm, ba xưởng giấy và bảy mươi xưởng các loại. Ngoài ra còn có cả một số thương nhân nước ngoài cũng đã đến bỏ vốn đầu tư, đến từ Bravia có bốn xưởng, Franzt đế quốc có một xưởng, các nước nhỏ ở Bắc hải cũng đầu từ năm xưởng nhỏ. Về thương nghiệp nội thương đã rất phát triển, hàng hóa vô cùng đa dạng, trong năm lại mở thêm hai mươi điểm chợ, ngoại thương các nước cũng đã đến giao thương rất nhiều, đặc biệt có sự xuất hiện của các nước vùng Tây hải, kim ngạch ngoại thương quý nào cũng đạt trên ba triệu quan.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế