Đế Chế Đại Việt

Chương 402: Cách mạng



Không chỉ là Lê Phụng Hiểu mà Định Lễ cũng gật đầu tán đồng loại súng này, mặc dù an ninh Đại Việt rất tốt, tỷ lệ phạm tội vô cùng thấp, thậm chỉ còn thấp hơn cả Đông Doanh thời hiện đại, phạm tội chủ yếu cũng vì thói quen trong làng xã, cục bộ thường xuyên cà khịa, bảo vệ gái làng bị cảnh sát từ trên phủ nha xuống bắt đi lao động công ích, còn tội phạm nghiêm trọng thực sự chưa từng có xuất hiện, thế nhưng ngược lại những tội phạm của quốc gia khác lại tương đối nguy hiểm, bởi vì Bộ quốc an chịu trách nhiệm tuần tra đường sông, bờ biển, phản gián, thường xuyên đụng độ với những phần tử nguy hiểm của nước ngoài, do đó Đinh Lễ cũng rất muốn cảnh sát được trang bị loại súng này, nhất là cho lực lượng Vũ cảnh.

Lữ Gia vẫn chưa tỏ thái độ ra hiệu cho Hồ Nguyên Trừng tiếp tục trình bày. Lần này hắn cầm lên ổ súng lục ổ quay, nòng ngắn, toàn bộ làm bằng thép được mài sáng bóng, ngoại hình tương tự khẩu S&W M65, chỉ là không có thông nòng mà thôi. Hồ Nguyên Trừng nói.

- Bẩm Thủ tướng, v1Eep đây là P05, loại súng ngắn ổ quay ta dựa vào gợi ý của bệ hạ mà phát minh, sử dụng đạn vỏ giấy. Súng nặng 1,3 kg, ổ đạn sáu viên, lên đạn bằng cách gạt búa gõ trở về. Tầm bắn hiệu quả ba mươi mét, vô cùng lợi hại trong tác chiến tầm gần. Thay đạn cũng chỉ cần trút hết vỏ đạn bên trong ổ quay, đút vào đạn mới là xong.

Rầm.

Hồ Nguyên Trừng vừa dứt lời Đinh Lễ lập tức vỗ bàn đứng dậy nói.

- Thủ tướng, Bộ quốc an ta muốn đặt hàng khẩu súng này. Bọn ta dùng ngân sách năm nay để trang bị khẩu súng này.

Hiện tại lực lượng cảnh sát, vũ cảnh đều phải dùng các loại súng trường đời Type 02 và các biến thể của nó và một số súng ngắn kiểu cũ, chỉ bắn được một phát sau đó dùng làm búa gõ. Cảnh sát bên dưới phàn nàn các loại súng trường đều rất bất tiện chiến đấu trên không gian hẹp, đặc biệt là khi bọn hắn đi khám xét các tàu thuyền vốn chật hẹp, thường xuyên bị tập kích bất ngờ, lúc đó độ dài của Type 02 càng làm vướng víu, nên bọn hắn cần một khẩu súng tác chiến tầm gần, gọn, nhẹ, có thể nạp đạn nhanh. P05 lúc này rõ ràng là một vũ khí vô cùng phù hợp.

Lữ Gia trừng mắt nhìn Đinh Lễ, ta có nói không cho ngươi mua sao? Tăng động như vậy làm gì? Cuối cùng hắn vẫn là nói.

- Ngươi chờ một chút đi. Bộ quốc an các ngươi một năm được cấp bao nhiêu? Biết giá hay chưa mà đòi đặt hàng?

Đinh Lễ xấu hổ ngồi xuống, nếu so sánh với Bộ quốc phòng, Bộ quốc an thực sự rất nghèo. Đại bộ phận ngân sách đưa xuống Ám bộ chiếm hết sáu mươi phần trăm để phát triển Ám bộ, phải biết muốn phát triển tình báo không cần gì ngoài tiền cả, một năm Trần Thủ Độ lại lấy đi sáu phần làm Đinh Lễ lòng đau như cắt. Ba mươi phần trăm dùng để trả lương cho các lực lượng cảnh sát. May mắn chính là Thiên Long vệ tuy ở Bộ quốc an nhưng là lực lượng trực tiếp nhận lệnh của bệ hạ nên Bộ quốc an cũng không cần phải trả tiền lương cao ngất ngưỡng của bọn hắn, nếu không mười phần trăm còn lại cũng chưa chắc đã dư ra được.

- Hồ Thứ trưởng, ngươi nói giá cả đi. Nếu được ta muốn toàn bộ cảnh sát phải được trang bị mỗi người một khẩu súng ngắn.

Đinh Lễ lớn tiếng nói. Hiện tại toàn bộ lực lượng cảnh sát và vũ cảnh (trừ bộ khoái và thành quản đại đội) có chừng mười hai ngàn người. Không phải là một con số nhỏ. Hồ Nguyên Trừng cũng không ngờ Đinh Lễ phản ứng lớn như vậy, mất một lúc hắn mới nói.

- Giá thành của K-04CA2 là mười bốn quan, P05 là tám quan. Nếu có thể mở rộng sản xuất giá thành có thể giảm xuống hai quan mỗi loại.

Tất cả mọi người bao gồm cả Đinh Lễ đều im lặng. Đắt, quá đắt dã mang. Chỉ riêng P05 giá cả đã bằng Type 04 hiện tại rồi. Tính sơ sơ cảnh sát có mười hai ngàn người, mỗi người một khẩu thấp nhất đã là bảy mươi hai ngàn quan, chưa tính chi phí đạn dược, huấn luyện, bảo dưỡng các loại. Long kỵ binh hiện có năm ngàn người, nếu trang bị cũng phải mất đến sáu vạn quan. Đó chỉ mới là dự chỉ thấp nhất mà thôi. Phần lớn ngân sách Đại Việt đều tập trung xây dựng phát triển kinh tế, nghiên cứu, giáo dục và y tế. Bộ quốc an và Bộ quốc phòng chia nhau ba phần ngân sách trong đó Bộ quốc phòng nắm đầu to đầu tư vào Hải quân và pháo binh. Nên cả hai Bộ cũng đều nghèo.

Đinh Lễ khó khăn suy nghĩ, mười phần trăm ngân sách dự chi cho hắn còn dư hắn chỉ có để dùng tối đa là bảy phần trăm, ba phần trăm còn lại phải làm quỹ dự phòng. Thế nhưng giá súng... Cuối cùng Đinh Lễ vẫn quyết định chốt nói.

- Hồ Thứ trưởng, Bộ quốc an muốn đặt hàng hai ngàn khẩu P05, các ngươi có thể giảm giá bao nhiêu?

Hồ Nguyên Trừng tính toán một chút nói.

- Nếu là hai ngàn khẩu ta có thể giảm giá thành xuống bảy quan một khẩu. Tổng cộng là mười bốn ngàn quan.

Mười bốn ngàn quan, vẫn còn trong khả năng Bộ quốc an chịu được. Đinh Lễ gật đầu nói.

- Được, cứ như vậy đi.

Mặc dù chỉ có thể trang bị cho một phần sáu lực lượng nhưng có còn hơn không mà, Đinh Lễ đương nhiên sẽ pải ưu tiên cho đội tuần tra bờ biển và đường sông. Lữ Gia nhìn hai bên cuối cùng cũng xong mới nói.

- Hồ Thứ trưởng. Vũ khí của Công bộ chế tạo được đánh giá rất cao, Lê Phụng Hiểu và Đinh Lễ đều công nhận. Tuy nhiên giá cả của súng rất cao, ta không làm chủ được, mà Lê Phụng Hiểu cũng không làm chủ được. Do đó việc trang bị và sản xuất K-04CA2 ta bỏ phiếu trống.

Lữ Gia nói xong các Bộ trưởng, Thứ trưởng khác cũng biểu quyết. Cuối cùng chỉ có ba người của Công bộ, ba người của Bộ quốc an la bỏ phiếu thuận, hai người Bộ quốc phòng bỏ phiếu trống, còn lại các Bộ khác đều phản đối. K-04CA2 bị đem đi tạm thời đắp chiếu. Lữ Gia nói tiếp.

- Tuy nhiên P05 lại rất phù hợp, dù không chuyên nhưng ta thấy rõ ràng nó rất hợp với các lực lượng sĩ quan và Cảnh vệ lúc này vẫn còn dùng súng ngắn kiểu cũ, do đó ta tán thành.

Mọi người bỏ phiếu đều đồng thuận tán thành, P05 được đưa vào sản xuất. Lữ Gia lại thay mặt Lý Anh Tú đặt hai ngàn khẩu súng ngắn cho lực lượng Cảnh vệ, Lê Phụng Hiểu đại diện cho Bộ quốc phòng đặt mười ngàn khẩu súng. Vừa nhìn thấy vậy Đinh Lễ cảm thấy vô cùng hâm mộ. Bộ quốc an thật nghèo đây.

Trần Thủ Độ nhận được một tin tức vừa đọc qua hắn lập tức đưa lên cho Lữ Gia nói.

- Thủ tướng, Franzt đế quốc cuối cùng cũng bộc phát chiến tranh rồi.

=================Ta là đường phân cách=================

Vào tháng mười một năm ngoái, Franzt đế quốc gặp phải sự khủng hoảng trầm trọng. Franzt đế quốc có vài vùng đất thuộc địa gồm một số nước phía Nam lục địa Tây. Thế nhưng hoàng quyền suy yếu làm cho sự quản lý nơi này kém đi, kết quả là nhân dân ở các nơi này nổi dậy khởi nghĩa, Franzt đế quốc phái quân đi trấn áp càng làm cho quốc khố nước này thêm kiệt quệ. Để giải quyết tình hình đó vua Charles quyết định ra sắc lệnh buộc giới tư sản phải cho nhà vua vay tiền, nếu ai không cho vay sẽ bị tống giam vào ngục. Điều này làm giới tư sản nổi dậy phản ứng mạnh mẽ, Quốc hội vốn phần lớn là giai cấp tư sản tuyên bố sắc lệnh của nhà vua là bất hợp pháp, đòi vua Charles phải thu hồi lại sắc lệnh. Điều này làm vua Charles tức giận ra lệnh giải tán quốc hội, tiếp tục thực thi sắc lệnh của mình.

Thế nhưng giới tư sản dưới sự chỉ đạo của Ford đã bắt đầu hành động. Không những không cho triều đình vay tiền, bọn hắn còn cự tuyệt cả giao thương, buôn bán, đóng cửa hàng, dùng sự ảnh hưởng của mình trong quân đội khiến nhà vua không thể trấn áp. Kết quả không chỉ kinh tế khủng hoảng, xã hội của của Franzt đế quốc cũng bị khủng hoảng. Vấn đề tài chính không được giải quyết, quân viễn chinh bên ngoài gặp rất nhiều khó khăn.

Cuối cùng vua Charles phải triệu tập trở lại quốc hội vào tháng mười hai, để có tiền trang trải cho các chi phí, vua Charles phải chấp nhận ký bãi bỏ sắc lệnh và một bản điều ước về quyền tự do, giải phóng nông nô do giới tư sản yêu cầu. Đến đầu tháng một quốc hội lại ép vua Charles ký thêm một bản điều ước quy định nhà vua sẽ không thể ban ra sắc lệnh có hiệu lực nào mà không được sự chấp nhận của quốc hội.

Cuối cùng đây là giọt nước tràn ly, vua Charles cảm thấy danh dự và quyền lực của mình bị xúc phạm nghiêm trọng, do đó quyết định rời khỏi kinh thành chạy lên phía Bắc tuyên chiến với quốc hội. Lúc này quân đánh thuê Giáp Vàng tuyên bố hiệu trung với ua Charles, mười vạn quân và hàng ngàn tàu chiến tập trung trở về phía Bắc của Franzt để nhận mệnh lệnh của đức vua của họ.

Ngược lại bên phía giới tư sản bầu ra quốc hội lâm thời với Ford là chủ tịch quốc hội viết ra một tờ sớ dài kể bảy tội của nhà vua. Tuyên bố giải phóng thân phận cho toàn bộ nông nô trên cả nước. Bọn hắn nhận được sự trung thành của ba mươi vạn quân chính quy của Franzt đế quốc, bắt đầu hướng lên phía Bắc để bắt vua Charles trở về đem đầu ra chặt. Cuộc cách mạng tư sản đầu tiên tại dị giới chính thức bắt đầu.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế