Cuối cùng nhận được sự đồng thuận thống nhất của một trăm phần trăm nội các Phạm Cự Lượng được thăng hàm Thiếu tướng, mang chức vụ Phó tư lệnh hải quân Đại Việt. Thực ra điều này cũng là hiển nhiên bởi Phạm Cự Lượng đã đến từ những buổi đầu dựng nước, tham gia đủ mọi trận chiến từ trận Lục Gian, quần đảo Sắt cho đến Hàn quốc, công lao không kém Lê Chân là bao do đó nhận được hàm Thiếu tướng cũng là hợp lý.
Đại Việt mùa xuân trở nên bận rộn lên, băng đã tan từ tháng một, các xưởng vận hành bằng máy chạy bằng sức nước trở lại hoạt động. So với các công xưởng, việc xác nhập các xưởng lại với nhau càng được đốc thúc đến điên cuồng. Có hai phương thức xác nhập doanh nghiệp một là dưới sự hỗ trợ của ngân hàng, “kẻ được lựa chọn” dựa vào sự ủng hộ, tiềm lực tài chính đi thu mua những xưởng khác, hai là các xưởng tự liên kết lại với nhau để kháng cự lại “kẻ được lựa chọn”. Những tưởng có sự tham gia của Ngân hàng Đại Việt thế độc quyền sẽ dễ dàng được xác lập, thế nhưng không, sự cạnh tranh càng trở nên khốc liệt hơn khi lúc này không còn dừng lại là những xưởng nhỏ cạnh tranh với nhau mà là những cú va chạm lớn của những hệ thống xưởng lớn hơn nhiều.
Có tiềm lực tài chính các xưởng lập tức áp dụng máy móc vào trong sản xuất, đơn đặt hàng bay về nhà máy cơ khí (từ xưởng rèn tách ra) nhiều không kể xiết, đến mức nhà máy không thể nào đáp ứng được nhu cầu của bọn hắn trong vòng nửa năm. Do đó Bộ công thương chủ trương mua các bộ phận linh kiện từ Bravia (lúc này Bravia cũng đã có máy chạy bằng sức nước), nhập khẩu về đến Đại Việt lắp ráp.
==============Ta là đường phân cách==============
Tháng hai, tiết trời trên thảo nguyên cũng đã ấm dần lên, tuy những cơn gió lạnh vẫn thổi rét buốt như cắt vào da vào thịt, thế nhưng so với mùa Đông đã tốt hơn nhiều lắm. Tháng hai cũng là tháng thực vật trên thảo nguyên bắt đầu sinh sôi, những thảm cỏ xanh đã mọc lên trở lại, cung cấp cho những bầy gia súc lớn của các tộc du mục được chăn thả thỏa thích trên thảo nguyên rộng bao la. Thế nhưng tháng hai cũng báo hiệu rằng, chiến tranh đã trở lại.
Ở vùng đất phía Đông của Đông thành, một tòa hùng quan nằm sừng sững ở đó, bên trên cổng thành khắc mấy chữ Trung “Sơn Hải quan”. Thực tế vào một tháng trước tòa thành này tên là Bát Đạt Nhĩ Đa, cũng là một tòa thành lớn của Đông thành nằm dưới quyền kiểm soát của Thiên vương khả hãn, chính nhờ sự kiên cố của tòa thành này . Thế nhưng sau khi Viên Sùng Hoán đến đây quan sát thành tường liền kiến nghị cải tạo lại nó. Thiên vương khả hãn bị Viên Sùng Hoán thuyết phục, trong một tháng, năm vạn dân quân dưới trướng của Thiên vương khả hãn bị điều động để sửa lại thành tường, kết quả Bát Đạt Nhĩ Đa thành không chỉ trở nên cao hơn mà kiến trúc cũng trở nên khác biệt với hình dáng vốn có của nó, Viên Sùng Hoán cũng đổi tên luôn của tòa thành này trở thành Sơn Hải quan.
Lại nói về sau khi Bá Hợp Đề Á Nhĩ đem theo hiệp ước trở về những tưởng Thiên vương khả hãn sẽ tức giận vô cùng, nhưng không ngờ đọc xong hiệp ước Thiên vương khả hãn chỉ cười lớn nói.
- Đám Đại Việt ngu muội, đợi ta vượt qua được cửa khó này ta sẽ trở thành bá chủ thảo nguyên, lúc đó xem Đại Việt sẽ làm gì được ta. Muốn kiềm tỏa ta bằng một tờ giấy như thế này. Hừ, nằm mơ đi.
Chỉ là không biết vì sao sáng ngày hôm sau tin tức Thiên vương khả hãn đã chấp thuận biến thảo nguyên thành vùng đất tự trị của Đại Việt đã lan tỏa ra khắp Sơn Hải quan. Điều này làm dân IIIUMH chúng bên trong Sơn Hải quan hoang mang vô cùng, bọn hắn không rõ ràng nội dung của hiệp ước, chỉ nghĩ là Thiên vương khả hãn đã đầu hàng Đại Việt, bọn hắn lập tức nháo nhào cả lên. Thiên vương khả hãn giận đến tím mặt, thế nhưng có Viên Sùng Hoán đóng ở đây hắn không thể nào lật mặt được, cuối cùng hắn phải để Tiên Tri đi giải thích nội dung hiệp ước mới tạm thời dẹp yên được bạo loạn.
Thế nhưng đây cũng không phải là mối bận tâm duy nhất của Thiên vương khả hãn, bởi lúc này mười vạn đại quân của Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã vây chặt lấy Sơn Hải quan, trong khi đó bên trong đại quan cũng chỉ còn có mười hai ngàn liên quân mà thôi. Điểm tựa duy nhất của quân trong thành có lẽ đến từ ba mươi ổ pháo Viên Sùng Hoán đã lặng lẽ giấu phía sau lỗ châu mai.
- Đây là Bát Đạt Nhĩ Đa thành sao? Tại sao so với năm ngoái lại khác biệt đến như vậy.
Nỗ Nhĩ Cáp Xích nhìn tòa hùng quan trước mặt không khỏi bất ngờ. Trước kia Bát Đạt Nhĩ Đa thành cao lắm cũng chỉ có mười mét, thế nhưng lúc này nó cao cũng đã ít nhất mười bốn mét. Chỉ bất quá cảm thán một câu Nỗ Nhĩ Cáp Xích lại cười nói.
- Thế nhưng dù thành quan cao đến đâu gặp phải móng sắt của kỵ binh ta chắc chắn cũng sẽ đổ sụp.
- Điện hạ nói chí phải. Mạt tướng đã quan sát, đây là thành tường mới xây, đắp bằng đất, phần phía trên vẫn chưa ổn định, chỉ cần có máy ném đá tấn công chúng sẽ vỡ ra ngay.
Quách Nhân Quý có phần nịnh nọt nói. Bây giờ phục vụ cho Nỗ Nhĩ Cáp Xích hắn cứ ngỡ như là mình đã chọn đúng minh chủ vậy, cho dù hai mươi ngàn quân dưới trướng hắn hiện tại cũng chỉ còn mười ba ngàn mà thôi. Đối với lời đánh giá của của Quách Nhân Quý Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng tán đồng.
- Tiếc là lần này ta cũng không có đem theo máy bắn đá. Truyền lệnh cho Sầm Nghi Đống mang theo ba vạn quân tấn công cho ta. Quách Nhân Quý ngươi cũng dẫn theo quân bản bộ trợ chiến.
Sầm Nghi Đống cũng là một mãnh tướng dưới trướng của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, quân dưới trướng có ba vạn, trong đó có hai vạn là bộ binh, cũng là chủ lực công thành của Nỗ Nhĩ Cáp Xích.
Đứng trên thành quan nhìn hơn bốn vạn quân Tây Gốt dần dần tiến đến quân trên thành không khỏi có chút run rẩy. Chênh lệch quân số chính là gấp bốn lần đây. Thiên vương khả hãn đứng bên cạnh Viên Sùng Hoán hỏi.
- Bọn chúng đã tiến đến chúng ta có nên khai pháo đánh phủ đầu hay không?
Viên Sùng Hoán tuy xuất thân từ quan văn nhưng vẫn khoác giáp sắt lên người, nét mặt lạnh tanh nói.
- Không được, lợi thế của chúng ta chính là chúng không biết bên trong thành có Hồng Di đại pháo. Nếu như chúng biết được rồi, trận này rất khó đánh, ba mươi ổ pháo này là dành cho mục tiêu khác. Trận này ban đầu sẽ rất khó khăn, tuy nhiên chỉ cần vượt qua được thì mọi việc sẽ ổn hơn. Mong Thiên vương khả hãn động viên binh sĩ.
Thiên vương khả hãn cười lạnh nói.
- Cái gì chứ chiến đấu các chiến sĩ của tộc ta không hề sợ hãi.
- Tấn công!
Quân Tây Gốt gào thét xông thẳng về Sơn Hải quan. Ba vạn quân chia làm ba trận, hai vạn kỵ binh hai cánh, một vạn bộ binh lấy đao thuẫn thủ đi trước, phía sau lại là xạ thủ được trang bị súng kíp do Tây Gốt sản xuất nhái bản Type 02 của Đại Việt.
- Giết bọn chúng!
Thiên vương khả hãn quát lớn. Các chiến sĩ du mục trên Sơn Hải quan lập tức phóng tên, đều là những bài tấn công phòng ngự cơ bản, quân Tây Gốt đã chuẩn bị kỹ thuẫn lớn giơ lên cao che chắn cho bộ binh phía sau khiến các mũi tên mang tính sát thương giảm xuống thấp nhất. Lúc này Sầm Nghi Đống lại thống lĩnh hai cánh kỵ binh bắt đầu vọt lên trước tạo thành một trận hình như cánh nhạn, hai vạn kỵ binh lao thẳng về phía Sơn Hải quan.
Đối với trận hình kiểu này Viên Sùng Hoán lại vô cùng quen thuộc quát lớn.
- Tất cả mọi người ẩn nấp xuống dưới đầu thành.
Thần cơ doanh nhanh chóng nép sát người vào tường thành, quả nhiên vừa lúc đó hai vạn kỵ binh Tây Gốt đã phóng ra một trận mưa tiễn gần như bao trùm lên cả toàn bộ chiều dài của mặt thành, bất kỳ ai không kịp thời ẩn nấp lập tức bị ghim thành con nhím.
Kỵ binh Tây Gốt phóng ngựa đến đi như gió, lúc bắn tên bọn hắn chỉ cách thành trì vài chục mét, sau đó lại vọt ra, lại lao vào bắn tên lại vọt ra, đến đi như chốn không người. Quân du mục trên thành bắn tên đuổi theo thế nhưng với sự cơ động của kỵ binh không dễ gì lại bị bắn trúng. Trong khi đó khối trận một vạn quân bộ Tây Gốt cũng đã áp sát được đến tường thành.
- Thần Cơ doanh, tấn công.
Lúc này Viên Sùng Hoán quát lớn, hai ngàn Thần Cơ doanh lập tức ló người ra khỏi lỗ châu mai, tòa bộ súng hỏa mai đều hướng xuống đội hình dày đặc của quân Tây Gốt phía dưới nổ súng.
Ầm, ầm, ầm.
Trong khoảng cách gần như vậy súng hỏa mai phát huy tối đa uy lực của nó, những viên đạn tròn bắn xuyên qua bất kỳ lớp thuẫn, áo giáp nào của quân Tây Gốt. Bộ binh Tây Gốt bị tấn công bất ngờ không kịp đề phòng lập tức tổn thất thảm trọng, người ngã xuống như rạ.
- Tấn công!
Trận hình của bộ binh địch rối loạn, không còn kín kẽ như lúc đầu Thiên Vương khả hãn lập tức phấn khởi hạ lệnh tấn công, một vạn chiến sĩ du mục lập tức trào lên, cung tiễn, súng đạn lập tức trút xuống đầu của bộ binh Tây Gốt, ý đồ rất rõ ràng, bóp chết được đội bộ binh này của Sầm Nghi Đống, sức mạnh công thành của Nỗ Nhĩ Cáp Xích sẽ giảm xuống một phần ba.