Đế Chế Đại Việt

Chương 413: Xây xong Cửu Trùng đài



Hiện tại Đại Việt công nghiệp nhẹ đã dần dần vững mạnh, chờ thêm một năm nữa chắc chắc những mầm mống này sẽ chống đỡ cả một nền công nghiệp sản xuất của Đại Việt. Bên cạnh đó mặc dù công nghiệp nặng chưa lớn mạnh mấy nhưng Đại Việt có một ngành công nghiệp quốc phòng vô cùng vững chắc, đặc biệt là sản xuất vũ khí và đóng tàu. Hiện tại cứ ba tháng thì mỗi ụ tàu của Đại Việt lại có thể cho ra được một chiếc khu trục hạm lớp Bạch Hổ, hai tháng có thể cho ra một chiếc hộ tống hạm lớp Chu Tước. Hiện tại theo như chính sách mới các thương đoàn cần tàu hộ tống, mở rộng thị trường, do đó tàu khu trục Bạch Hổ với khả năng cơ động, tác chiến độc lập, hỏa lực lớn được ưu tiên đóng trước, thậm chí hiện tại cũng đã bắt đầu nghiên cứu các lớp tàu bọc đồng.

- Bẩm bệ hạ, năm nay Công bộ đã thiết kế ra được hai loại súng mới. Là K-04CA2 và súng ngắn P05. Hiện tại P05 đã được biên chế vào lực lượng cảnh sát và vũ cảnh, còn loại súng trường vẫn còn chưa được nội các thông qua.

Hồ Nguyên Trừng trình bày ra hai loại súng trước mắt Lý Anh Tú. Những thứ này đều là kết tinh từ nghiên cứu của hắn và các chuyên gia của Công bộ, lần trước bị nội các không tán thành đã vô cùng thất vọng, hiện tại hi vọng duy nhất của hắn chỉ còn ở bệ hạ mà thôi.

Lý Anh Tú lần lượt cầm lên hai loại súng, trong ánh mắt tràn lên vẻ vui mừng. Quả không hổ danh là siêu cấp Boss (SSS) tư chất về thiết kế súng đạn, dù chỉ dựa vào miêu tả của một con gà mờ như Lý Anh Tú vậy mà Hồ Nguyên Trừng cũng có thể thiết kế được ra hai loại súng như thế này, đặc biệt là khẩu P05. Chỉ là đối với hi vọng của Hồ Nguyên Trừng Lý Anh Tú vẫn lắc đầu nói.

- P05 được biên chế vào lực lượng cảnh sát, vũ cảnh là rất đúng. Còn K-04CA2 tuy rất tiến bộ nhưng lại không có sự đột phá quá lớn ngoại trừ thay đổi đạn. Việc thay đổi cỡ đạn dẫn đến sự thay đổi súng là rất đúng, nhưng K-04C mới được biên chế trong hai năm, việc thay đổi trang bị quá nhanh sẽ dẫn đến gánh nặng cho ngân sách, huống chi hiện tại chúng ta vẫn chưa tìm được đối tác để thải loại các súng cũ. Do đó Trẫm cũng đồng ý với quan điểm của nội các, không thông qua việc trang bị K-04CA2.

Mỗi lần Đại Việt thay thế súng mới, loại biên súng cũ đều có hai phương án, từ quân đội sẽ thải loại xuống cho lực lượng cảnh sát, do đó hiện tại trong quân đội phần lớp đã chuyển sang Type 02A3, Type 02A4, Type 04 thì cảnh sát vẫn còn xài các loại Type 02A2 trở về trước. Phương án hai chính là bán những súng cũ này cho một số đội tượng đặc biệt là hải tăc, viện trợ cho Thiên vương khả hãn, Hàn quốc. Tuy nhiên K-04C lại chưa từng viện trợ hay bán cho bất kỳ ai. Bởi vì khác với Type 02 và các biến thể chỉ thay thế cơ cấu khai hỏa, K-04C đã có sự biến đổi khác từ cách thiết kế cho đến nạp đạn, hiện tại nó vẫn là hàng quốc bảo của Đại Việt, mặc dù một hai năm tới sẽ loại biên nhưng muốn tìm một đối tác để thải đám súng này là một điều khó khăn. Ngụy quốc là một đối tượng thích hợp, tuy nhiên Đại Việt vẫn chưa thể đặt được mối quan hệ ngoại giao.

Dường như nhận thấy được sự thất vọng của Hồ Nguyên Trừng Lý Anh Tú lại nói tiếp.

- Tuy nhiên nếu khanh có thể giải quyết được vài vấn đề này Trẫm nghĩ Trẫm có thể biên chế được súng của khanh vào quân đội. Chính là cơ cấu nạp đạn. Tại sao khanh không nghĩ thiết kế thêm một ống chứa đạn phía dưới, cơ cấu nạp đạn vào bên trong nòng súng bằng đòn bẩy.

Lý Anh Tú dường như cảm thấy mình không đủ vốn từ ngữ để miêu tả liền lấy giấy vẽ ra hình dáng cơ bản của hai loại súng, loại thứ nhất là súng Henry và một loại khác là shotgun hiện đại Mossberg 500. Đây là hai loại súng tương đối nổi tiếng bắn bán tự động có hai kiểu lên đạn khác nhau. Lý Anh Tú dùng lời nói mô tả thêm một chút Hồ Nguyên Trừng lập tức sáng mắt lên nói.

- Bệ hạ anh minh. Thần xin lập quân lệnh trạng từ nay đến cuối năm nhất định sẽ cho ra một loại súng mới đáp ứng được nhu cầu của bệ hạ.

- Còn nữa, nếu khanh có thể cải tiến P05 có thể bắn liên tiếp mà không cần kéo búa cò về Trẫm sẽ phê chuẩn trang bị nó cho quân đội.

Lý Anh Tú hài lòng gật đầu. Súng bắn đạn ghém là một trong những loại súng phòng ngự tốt nhất trong các loại vũ khí trước súng tự động. Sát thương diện rộng trong tầm gần là sự bổ trợ tuyệt vời cho các loại súng vẫn còn nạp đạn từ đầu nòng hiện tại. Dù sao từ nay cho đến khi đạn vỏ kim loại có thể sản xuất đại trà thì súng chủ lực của Đại Việt vẫn là các loại từ Type 02A3 đến Type 04, nạp đạn từ đầu nòng, rất cần một loại súng có thể bổ sung hỏa lực nếu quân địch áp sát. Còn súng lục nếu trang bị ở quân đội cũng chỉ có sĩ quan và lực lượng đặc biệt mới có thể trang bị cá nhân mà thôi.

- Trẫm nghe Lữ Gia nói hiện tại quân đội đã tăng lên hai mươi lăm ngàn quân?

Lê Phụng Hiểu gật đầu nói.

- Bẩm bệ hạ hiện tại đã thành lập được hai tiểu đoàn quân y, một tiểu đoàn lính bắn tỉa, toàn bộ là nữ binh, sau khi huấn luyện sẽ được đưa về biên chế các sư đoàn. Mười ngàn lính thủy đang được huấn luyện và chờ trang bị để thành lập một chi hạm đội mới. Tám ngàn người còn lại thần dự định đều chuyển giao sang cho Sư đoàn Thiết Giáp.

Lý Anh Tú lắc đầu nói.

- Hiện tại quân số của Sư đoàn Thiết Giáp đã là mười hai ngàn, nếu thêm tám ngàn đã đạt đến cấp quân đoàn. Tuy nói hiện tại Sư đoàn Thiết Giáp binh tướng như mây, thế nhưng Bộ tư lệnh vẫn còn chưa thể đảm trách được nhiệm vụ này. Do đó Trẫm muốn tám ngàn quân này thành lập nên một Đại đoàn mới, kết hợp với Sư đoàn Thiết Giáp để trở thành một quân đoàn nhận lệnh trực tiếp từ Bộ quốc phòng.

Chung quy lại Trần Quốc Toản vẫn còn quá trẻ, vẫn còn chưa được huấn luyện để trở thành một tư lệnh của một quân đoàn. Hiện tại có thể đảm trách được vị trí tư lệnh của quân đoàn bên trong Đại Việt cũng chỉ có mấy người như Phạm Tu, Trần Quốc Tuấn, Lê Phụng Hiểu, Phạm Ngũ Lão. Ý định của Lý Anh Tú chính là chờ thêm một giai đoạn nữa khi quân đội và các tướng lĩnh đã hoàn toàn thấm nhuần được triết lý tác chiến hiện tại hắn sẽ thành lập một cơ quan chỉ huy tác chiến kết hợp nhiều binh chủng, đến khi đó ra trận chỉ huy quân đội sẽ là cơ quan này mà không phải là Bộ quốc phòng nữa. Lý Anh Tú nói tiếp.

- Trẫm phát hiện ra một vấn đề chính là các khanh vẫn chưa chú trọng đến hai loại binh chủng, công binh và hậu cần. Trong tác chiến hậu cần quan trọng là không thể bàn cãi, công binh lại chính là người xây cầu, đánh bộc phá cho binh lính xông lên, Đại Việt ta tác chiến không phải đem theo lượng lớn dân phu mà phải đánh trận theo lối con nhà binh, đặc biệt tinh nhuệ, do đó hai thứ quân này cần được chú trọng. Bên trong mỗi Sư đoàn ít nhất cũng phải có một 9tXZU Đại đội Công binh và một Đại đội hậu cần. Khanh nhìn đấy mà triển khai xuống các đơn vị.

- Thần rõ ràng thưa bệ hạ.

===================Ta là đường phân cách=================

Giữa tháng bảy, tiết trời đã đỡ nóng bức hơn rất nhiều, Đại Việt trở nên vô cùng bận rộn, một phần vì liên tiếp các kế hoạch, hoạch định được triều đình ban bố, nhưng một phần khác quan trọng không kém chính là đại hôn của bệ hạ đang đến gần. Cuối tháng sáu sứ đoàn ngoại giao của hai bên đã bắt đầu trao đổi quan lại, Nguyễn Quỳnh vậy mà lần này xung phong đi theo đoàn ngoại giao thế nhưng Lý Anh Tú nhất quyết không cho. Có trời mới biết Nguyễn Quỳnh sẽ gây chuyện gì ở Bravia.

Hôm nay là ngày đặc biệt long trọng, bởi vì chính thức Cửu Trùng đài hoàn công. Lý Anh Tú dẫn theo An Tư và Kim Đức Mạn đi vào bên trong đã có các công tượng Công bộ dẫn đầu bởi Nguyễn An và Vũ Như Tô đang chờ sẵn.

- Bái kiến bệ hạ. Bái kiến hoàng hậu.

Tất cả mọi người lập tức hành lễ. Lý Anh Tú miễn lễ cho bọn hắn nói.

- Tất cả các khanh đã vất vả, hoàn thành công trình trước nửa tháng, Trẫm rất vui mừng, nay ban thưởng cho toàn bộ hai trăm ngàn quan ban thưởng, hi vọng các khanh có thể tiếp tục giữ được tinh thần làm việc hăng say, cống hiến cho Đại Việt những công trình đẹp nhất.

- Chúng thần tạ ơn bệ hạ.

Đám công tượng vô cùng vui mừng. Làm việc cho triều đình tiền lương cao, nay lại được bệ hạ ban thưởng. Tuy hai trăm ngàn quan chia xuống cho bốn ngàn người ít ra mỗi người cũng được đến năm mươi quan tiền. Lý Anh Tú lại nói.

- Ban thưởng cho Nguyễn An, Vũ Như Tô mỗi người một huân chương lao động hạng hai, các lão thợ thủ công mỗi người một huân chương lao động hạng ba.

- Tạ ơn bệ hạ.

Nguyễn An, Vũ Như Tô đặc biệt là các lão thợ thủ công lập tức tạ ơn. Các lão thợ thủ công là những người lành nghề nhất, công việc của họ là trợ giúp hai vị đại nhân thiết kế và giám sát công trình, ngoài ra có một số chi tiết đặc biệt cần tay nghề cao đều là bọn họ thực hiện. Những huân chương này chính là sự công nhận những tài hoa của bọn họ.

Vũ Như Tô chợt bước lên một bước tự tin nói.

- Bệ hạ, hoàng hậu. Xin phép cho chúng thần được dẫn đường cho bệ hạ vào bên trong.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế