Đế Chế Đại Việt

Chương 445: Hoàn thành sớm kế hoạch năm năm



Có kinh nghiệm từ kiếp trước Lý Anh Tú rất rõ ràng, nền kinh tế thị trường xuất phát từ Tư bản chủ nghĩa. Do đó dù Lý Anh Tú hiện tại đang là chế độ phong kiến nhưng thực thi nền kinh tế thị trường thì nguy cơ nổ ra cách mạng tư sản cũng không phải là không có. Do đó một quốc gia không theo chế độ chủ nghĩa tư bản khi muốn vận hành một nền kinh tế thị trường thì điều kiện tiên quyết chính là phải có cơ cấu quản lý nền kinh tế chặt chẽ, thứ hai chính là nền kinh tế quốc doanh phải nắm vai trò chủ đạo và có tỷ trọng lớn trong nền kinh tế. Nếu nền kinh tế quốc doanh bị nền kinh tế tư nhân vượt mặt chế độ đó sớm muộn cũng sẽ bị lật đổ và thay thế bằng chủ nghĩa tư bản. Do đó ngay từ đầu Lý Anh Tú đã chủ trương sử dụng nền kinh tế quốc doanh làm trục xương sống cho cả nền kinh tế Đại Việt, chống đỡ cho các ngành kinh tế tư nhân khác phát triển. Hai mươi ba triệu qua, phát triển hơn mười lăm phần năm so với năm trước chính là kết quả của sự cố gắng đó.

Lê Phụng Hiểu cũng thay mặt Bộ quốc phòng trình bày một chút lực lượng quân sự hiện tại, quân chính quy Đại Việt sau khi động viên đã lên đến hơn mười vạn binh sĩ, lực lượng dự bị hơn năm mươi vạn người. Đặc biệt một hạm đội mới cũng đã được thành lập gọi là Hạm đội Bắc Dương do Phạm Cự Lượng chỉ huy lấy tiền thân là Lữ đoàn thủy quân lục chiến Thần Sách. Khác với Bắc Hải hạm đội lấy nhiệm vụ chiến đấu trên mặt nước làm chủ yếu với đông đảo thuyền chiến lấy các loại khu trục hạm lớp Bạch Hổ làm xương sống thì Bắc Dương hạm đội đảm nhiệm cả hai nhiệm vụ đổ bộ và vận tải với số lượng lớn tàu vận tải lớp Huyền Vũ, thuyền đổ bộ, lực lượng hộ tống lấy các hộ tống hạm lớp Chu Tước cơ động, nhanh chóng làm chủ đạo. Xem như lực lượng quân sự của Đại Việt đã rất mạnh mẽ, có đến hơn mười vạn quân, nếu tính cả lực lượng trị an của Bộ quốc an thì đã có tổng cộng đến gần mười ba vạn người.

Vui mừng nhất chính là tin vui đến từ Công bộ, nhà máy hóa chất sau gần hai năm xây dựng cuối cùng cũng đã hoàn thành, bắt đầu đi vào hoạt động. Nhờ sự chuẩn bị trước về việc huấn luyện nhân công cùng quản lý có hệ thống của Jonh Roebuck nhà máy đã được vận hành một cách trơn tru.

- Bệ hạ, dựa vào các báo cáo của các Bộ trưởng xem ra kế hoạch năm năm của chúng ta đã có thể kết thúc.

Lữ Gia mỉm cười nói. Mục tiểu của kế hoạch năm năm chính là phát triển nông nghiệp, phát triển công nghiệp nhẹ, công nghiệp sản xuất hàng tiêu dùng và đặt nền móng xây dựng cơ sở cho công nghiệp nặng. Thực ra hiện tại Đại Việt đã có nền móng công nghiệp nặng từ ba ngành luyện kim, chế tạo máy móc của Công bộ, sản xuất xi măng và hóa chất, sau ba năm thực hiện kế hoạch cùng với ba ngành trên Đại Việt đã có một hệ thống sản xuất các ngành công nghiệp nhẹ, công nghiệp phụ trợ, công nghiệp sản xuất hàng tiêu dùng, không chỉ đáp ứng đủ nhu cầu của Đại Việt mà đã hướng đến xuất khẩu. Dựa trên cơ sở đó về cơ bản các mục tiêu của kế hoạch năm năm đã hoàn thành được trước hai năm. Có những tiền đề này Đại Việt có thể thực hiện bước tiếp theo, xây dựng một nền công nghiệp nặng phát triển mạnh mẽ.

- Thủ tướng nói đúng. Như vậy Trẫm tuyên bố kế hoạch năm năm đã thành công mỹ mãn. Trong năm tiếp theo tính từ Thừa Mệnh năm thứ bảy, Đại Việt ta sẽ tiếp tục thực hiện một kế hoạch mới, trước đó các khanh đã nhận được rồi chứ.

Lý Anh Tú nói, các vị đại thần đều gật đầu, trước đó từ cuối năm Trung Thư Tĩnh đưa đến, đó là bản kế hoạch phát triển năm năm tiếp theo từ năm Thừa Mệnh thứ bảy đến hết năm Thừa Mệnh thứ mười một. Nội dung xoay quanh tập trung phát triển các ngành công nghiệp nặng như luyện kim, xi măng, hóa chất, công nghiệp quốc phòng, và các ngành công nghiệp nhẹ như cao su, công nghiệp chế biến,... Lý Anh Tú yêu cầu sau năm năm Đại Việt ít nhất phải có ba nhà máy hóa chất, bốn nhà máy sản xuất xi măng, luyện kim quốc doanh và tổng cục quân khí phải mở rộng gấp đôi hiện tại, đây là một yêu cầu lớn mà sẽ tiêu tốn tiền tài rất khổng lồ.

Cùng với đó là về hành chính yêu cầu của Lý Anh Tú chính là mở rộng việc khai thác Tử Vong rừng rậm. Hiện tại diện tích Đại Việt khai thác được Tử Vong rừng rậm Lý Anh Tú ước chừng còn chưa đạt đến được hai mươi phần trăm, tiềm năng của khu rừng này là rất lớn. Do đó mục tiêu trong vòng năm năm ngoại trừ việc mở rộng các Xứ đã xây dựng, Lý Anh Tú quyết định triển khai xây dựng thêm hai Xứ mới gọi là Xứ Thanh Hoa và Xứ Sơn Nam, trong đó Xứ Thanh Hoa sẽ nằm chếch về phía Đông Nam của Xứ Nghệ An biên giới tiếp giáp với cả Xứ Nghệ An và Xứ Thuận Hóa, trong khi đó Xứ Sơn Nam lại nằm phía Nam của An Bang.

Điểm chung của hai nơi này chính là rất giàu tài nguyên khoáng sản, nếu Xứ Thanh Hoa đã bắt đầu tìm được mỏ Sắt thì xứ Sơn Nam tiếp giáp rìa núi phía Tây có ưu thế khai thác đá, đặc biệt là đá vôi cung ứng cho sản xuất xi măng, do đó Lý Anh Tú dự kiến cũng sẽ ưu tiên xây dựng một nhà máy xi măng tại nơi này. Lý Anh Tú nói tiếp.

- Việc thành lập các cơ sở hành chính chưa cần vội vàng, dù sao hai nơi này cần phải khai hoang trước tiên. Những quan lại từ Bộ Công Thương trước kia bị thuyên giảm biên chế hiện tại liền để bọn hắn đưa dân đi khai hoang trước đi.

- Bệ hạ anh minh.

Tô Hiến Thành không khỏi cảm kích. Vấn đề tinh giảm biên chế của Bộ Công Thương xuất phát từ khi Elina đảm nhiệm vị trí Thứ trưởng của Bộ công thương, việc đầu tiên nàng làm chính là tổ chức khảo hạch năng lực của các quan lại Bộ công thương. Kết quả đưa ra, quá một nửa quan lại của Bộ công thương không đủ năng lực để đảm nhiệm vị trí của mình. Vấn đề không phải là bọn hắn có năng lực kém mà là năng lực của bọn hắn không phù hợp với vị trí của mình tại Bộ công thương. Do đó Elina đưa lên kiến nghị lại tổ chức một khóa tập huấn riêng cho những người trong độ tuổi từ ba mươi đến năm mươi một khóa rèn luyện nghiệp vụ về quản trị, tài chính và kế hoạch. Còn những người trên năm mươi nàng cho rằng bọn hắn đã già, khả năng tiếp thu những kiến thức và xu hướng mới rất hạn chế, nên tinh giảm hoặc thuyên chuyển bọn hắn sang vị trí khác, đưa một nhóm mới quan lại vừa tốt nghiệp từ Quốc Tử giám vào, lúc đó Bộ công thương sẽ vừa có kinh nghiệm từ những người còn ở lại, vừa có sức trẻ từ những người mới vào, tuyệt đối sẽ làm việc có hiệu quả hơn hiện tại rất nhiều.

Elina nói quá có lý và có cơ sở bằng chứng rõ ràng, dù là Lý Anh Tú hay cả nội các cũng không thể phản bác. Dù sao vấn đề của Bộ công thương là hết sức rõ ràng, bởi vì đây là một loại Bộ mới, mang tính chuyên môn hóa và cấp tiến cao, rất xa lạ với những gì những quan lại trong Bộ được triệu hoán đến, đến mức Tinh Thiếu bắt buộc phải sử dụng rất nhiều quan lại là người bản địa vào trong Bộ công thương để làm việc. Tính đến hiện tại trong các cơ quan Bộ công thương chính là nơi quan lại gốc người bản địa chiếm tỷ lệ cao nhất.

- Lần này sự việc của Bộ công thương cũng cho chúng ta một bài học chính là sự phân bổ nhiệm vụ cho mỗi quan lại. Việc này phải dựa trên cơ sở năng lực và phẩm chất đạo đức của cá nhân đó, người có năng lực phải được bổ nhiệm. Hiện tại đã là Thừa Mệnh bảy năm, giáo dục đã được đưa vào năm năm đã bắt đầu phát huy ra được thành quả của nó. Đại Việt hiện tại quy mô và tốc độ phát triển ngày càng cao. Càng đòi hỏi quan lại quản lý phải có năng lực làm việc cao hơn. Nên khi tuyển quan lại, bổ nhiệm cần có cơ chế thi tuyển, khảo hạch rõ IV7S5y ràng. Không thể để tình trạng sống lâu thành lão làng như hiện tại.

Bởi lúc ban đầu nhân lực thiếu thốn Đại Việt phải bổ nhiệm các quan lại bắt đầu chính là các Bồ Chính của các làng mạc ban đầu, trước kia quy mô nhà nước của Đại Việt nhỏ, những người này chỉ đảm trách thư lại, thu thuế là có thể, tuy nhiên khi Đại Việt dần dần phát triển mạnh hơn những người này bắt đầu thể hiện sự đuối sức, đảm trách không nổi nhiệm vụ được giao cho. Lý Anh Tú lại nói tiếp.

- Một điều nữa, các khanh cũng thấy rõ ràng Đại Việt đang có một lực lượng người trong độ tuổi lao động lớn, tuy nhiên sau một thời gian nữa, những người này sẽ già đi? Khi không thể lao động nữa bọn họ sẽ phải sống sót như thế nào?

Các quan nội các ngớ người. Đúng vậy, bọn hắn không để ý đến vấn đề này. Bởi nếu theo như kiếp trước nền kinh tế chủ yếu dựa vào nông nghiệp, nông dân được chia ruộng đất công của làng xã, sau khi lao động, làm việc cật lực về già có thể bọn hắn sở hữu được một mảnh đất để dưỡng già. Thế nhưng hiện tại đây? Nền kinh tế Đại Việt không phải dựa vào nông nghiệp nữa, nông nghiệp Đại Việt sớm đã trở thành một nền nông nghiệp tập trung, áp dụng cơ chế sản xuất Tư bản chủ nghĩa vào bên trong, người nông dân không sở hữu ruộng đất nữa mà trở thành công nhân, bọn họ không nắm giữ được tư liệu sản xuất, như vậy khi về già bọn hắn sẽ phải sống dựa vào cái gì? Elina càng không để ý đến, bởi vì cả ở Bravia và Franzt đế quốc, những nước có thể gọi đã bắt đầu có một nền công nghiệp đang phát triển, sự bóc lột của Tư sản và quý tộc lên đầu công nhân càng ác liệt. Phần lớn công nhân không thể sống cho đến bốn mươi, năm mươi tuổi, thì làm sao có thể tính đến chuyện về già sống thế nào?

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.