Đế Cuồng

Chương 298: Cửu Mệnh thể



Dược Thiên Sầu biểu tình thú vị, lập tức tiến đến khom người xuống dùng nguyên lực thăm dò cơ thể Trương Khiết Khiết.

Chốc lát sau sắc mặt gã lúc xanh lúc trắng, dường như vô cùng kinh ngạc khiến Độc Cô Minh tò mò không thôi.

- Thúc thúc, có phải Tiểu Khiết sắp chết rồi không?

Cô bé sợ hãi nói, nào ngờ Dược Thiên Sầu chỉ cười cười đưa tay gõ nhẹ lên trán nó:

- Ngươi ấy à, mạng dai lắm, tên sư phụ bất thành khí của ngươi có khi còn không sống dai bằng ngươi!

Độc Cô Minh nhíu mày:

- Ngươi nói vậy là sao? Rốt cuộc thân thể nó gặp vấn đề gì?

Dược Thiên Sầu chậm rãi đứng lên, hai tay xoa xoa vào nhau rồi đáp:

- Là Cửu Mệnh thể, hay còn gọi là Sinh Tử Nghịch Loạn thể! Loại thể chất này rất hiếm gặp, trong lịch sử cũng chỉ từng xuất hiện hai người vào thời tiền thái cổ. Cũng may Dược ta học cao hiểu rộng, kiến thức uyên bác mới nhận ra được…

Độc Cô Minh không quan tâm tới mấy lời khoe mẽ của gã, dò hỏi cặn kẽ hơn thì nhận được câu trả lời khiến hắn rơi vào trầm tư:

- Ngươi đã nghe qua mèo có chín mạng chưa? Cô bé này chính là người như vậy! Về âm khí trong tim nó cũng đừng lo lắng, nếu nó chẳng may chết đi thì âm khí này sẽ tự nghịch chuyển thành sinh khí phục sinh chủ thể, tương tự thuật Niết Bàn sống lại của Phượng Hoàng nhất mạch.

- Trên thế gian có tồn tại loại thể chất nghịch thiên như vậy sao?

Độc Cô Minh không tin nổi những gì vừa nghe thấy, hắn nhìn xuống Trương Khiết Khiết nhỏ bé đang đứng bên cạnh, cô bé cũng giương đôi mắt to tròn hồn nhiên nhìn lại hắn. Đúng lúc này Dược Thiên Sầu cất tiếng:

- Ngươi có nghe qua cấm kỵ công pháp Cửu Chuyển Thiên công chưa? Nó chính là do một vị tiền bối thân mang Cửu Mệnh thể sáng tạo ra! Người đời cần tiên đan diệu dược để vượt qua sinh tử kiếp còn ông ta lại không, cứ chết đi sẽ ngay lập tức sống lại, tuy chưa thành công ở lần thứ chín vì bị ám toán nhưng cũng đủ trở thành cường giả kinh thế hãi tục, danh chấn một thời đại. Giả dụ cô bé này học được Cửu Chuyển Thiên công, tương lai thật không thể nghĩ bàn…

Lời gã vừa dứt, Độc Cô Minh không thể chịu đựng được nữa mà buộc miệng chửi thề một câu:

- Con mẹ nó chứ…

- Sao lại chửi ta, tên điên này?

Dược Thiên Sầu ngơ ngác cho rằng Độc Cô Minh vừa chửi mình, nhưng gã nào đâu biết lòng hắn đang rối như tơ vò.

“Nhân Phi Nhân, tên gọi Liễu Tùy Phong, quê quán ở Đại La thiên, tổ tiên của y có miêu tả về một thức Bạt Kiếm thuật dung hợp mười loại hình thái của kiếm. Ta có kém minh mẫn đến mấy cũng nhận ra Liễu Nham chính là tổ tiên đời đầu của y. Còn cả Cao Bất Phục nữa, tư tưởng kiếm pháp giống nhau, cách ra chiêu cũng giống nhau, nếu nó không phải tổ tiên của tên sát thủ Cao Tiệm Sơn ở Thiên Huyễn thành thì còn là ai? Bây giờ đến một thiếu nữ thân mang Cửu Mệnh thể, có hi vọng là người đầu tiên luyện thành Cửu Chuyển Thiên công đến tầng cuối cũng sắp trở thành đệ tử ký danh của ta…”

Vừa nghĩ, Độc Cô Minh vừa ngẩng mặt lên trời cười lớn. Nếu không phải định lực hắn rất tốt thì đã phát điên từ lâu.

Cửu Thiên Huyền Nữ là một nhân vật danh chấn cổ kim sinh ra vào thời thái cổ, kẻ duy nhất luyện tới tầng chín Cửu Chuyển Thiên công. Nàng ta tuy chỉ có tu vi Đại Đế nhưng chiến lực lại sánh ngang với những Nhân Chủ cường đại nhất thời bấy giờ. Tất nhiên, Chủ cảnh là cảnh giới được chúng hào kiệt lục giới tìm tòi khám phá ra mãi tận mấy vạn năm về sau, còn ở hiện tại Phong Vị cảnh chính là cực hạn của chúng sinh, vô địch vô đối, có thể tự xưng thần minh.

Cửu Thiên Huyền Nữ xuất hiện vào lúc lục giới đang loạn lạc rối ren nhất, cùng phối hợp với thập đại thiên tôn và Bá Luân đại thần trấn áp ngũ đạo tự phong, góp phần xây dựng nên thời đại thái bình thịnh trị kéo dài cả chục vạn năm của nhân tộc.

Tương truyền rằng sau khi tu vi đã siêu thoát trần tục, Cửu Thiên Huyền Nữ đã phá toái hư không rời đi, từ đó biệt tăm biệt tích khỏi thế gian.

Những gì xảy ra ở thái cổ Độc Cô Minh biết được có hơi khác biệt so với lời kể truyền miệng chốn dân gian, Bá Luân đại thần không tu luyện Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn công và Bá Vương Thập Bát thức, thậm chí môn công pháp chủ đạo của y lại chính là Cửu Chuyển Thiên công đầy tà môn kia. Không rõ rốt cuộc y có thể đi đến tận cùng, vượt qua chín lần sinh tử kiếp hay không, nhưng lịch sử cho thấy y vẫn còn sống sau đó trở thành cường giả vĩ đại nhất thời kỳ thái cổ, cùng tề danh với Mãn Lâu Thiên Đế của tiên giới và Kim Ô Thiên Đế của thần giới. Còn một điểm lạ nữa là trong hàng ngũ hào kiệt thái cổ lại không có tên tuổi của Vạn Vô Địch, mặc dù thời điểm này gã ta đang là người tỏa ra nhiều ánh hào quang nhất, cơ hồ trấn áp cả một thế hệ trẻ tuổi của lục giới.

“Phải có chuyện gì đó rất ghê gớm phát sinh! Ta luôn cảm giác chúng có liên quan đến mình, hoặc chí ít ta sẽ trở thành một mắt xích trong đó, thúc đẩy mọi thứ diễn ra. Điển hình là chuyện nữ đệ tử của ta thân mang Cửu Mệnh thể. Dường như mọi nhân duyên đều dẫn dắt ta đến việc sẽ truyền thụ hoặc ít nhất tìm cách giúp nó học được Cửu Chuyển Thiên công, từ đó đi trên con đường trở thành Cửu Thiên Huyền Nữ đã được sắp đặt sẵn.”

“Ta có thể không truyền thụ Cửu Chuyển Thiên công cho Trương Khiết Khiết để thay đổi tương lai, nhưng nếu làm thế nhiều khả năng sẽ khiến lịch sử đổi chiều. Cũng không được! Ta chỉ học được khẩu quyết tầng một Cửu Chuyển Thiên công, mà đây lại là một trong bốn đại cấm kỵ công pháp của nhân tộc, muốn tự mình cải biên sáng tạo ra những tầng sau không phải chuyện đơn giản. Nếu tư chất lãnh ngộ của nó không cao bằng ta, chẳng thể tự sáng tạo ra những tầng sau thì e rằng sẽ chết trước khi kịp thành đạo…”

Độc Cô Minh liên tục suy diễn, tròng mắt căng ra, từng đường tơ máu đỏ lè chạy dọc xuôi khiến Dược Thiên Sầu và cô bé Trương Khiết Khiết hoảng sợ.

Rốt cuộc mất một đoạn thời gian tầm mấy nén nhang, hắn mới suy nghĩ xong xuôi, thần thái dần điềm tĩnh trở lại.

“Về vấn đề của bốn tiểu hài tử kia có thể tạm thời gác lại. Huyền cơ chính là nằm ở bốn túi gấm trong tay chúng, không hề liên quan tới thân phận của Tiểu Khiết. Một khi quay về tương lai, nếu mọi thứ xảy ra theo sắp đặt của ta thì đủ chứng minh suy nghĩ của ta là đúng, mọi chân tướng sẽ được phơi bày. “

- Sư phụ…

Giọng nói đầy lo lắng của Trương Khiết Khiết vang lên. Dược Thiên Sầu cũng góp vào:

- Ngươi khiến ta cảm thấy sợ hãi đấy. Có phải tu luyện gặp bình cảnh nên tẩu hỏa nhập ma rồi hay không?

Độc Cô Minh thở dài:

- Nếu là tẩu hỏa nhập ma thì tốt, mọi thứ chỉ là giấc mộng không phải chân thật. Tiểu Khiết không sao là được, quên chuyện này đi! Đúng rồi, Trục Ma đan ta nhờ vả ngươi luyện giúp, ngươi đã luyện thành hay chưa…

Nghe hắn nhắc, Dược Thiên Sầu liền cười ha hả, ngay lập tức ném một túi gấm sang cho hắn.

Khoảnh khắc Độc Cô Minh mở túi gấm ra thì từ bên trong lan tỏa một loại hương thơm cực kỳ quyến rũ, hoàn toàn khác biệt với hương thơm của viên Trục Ma đan bản mẫu. Ngay cả cô bé Trương Khiết Khiết cũng tỏ ra biểu tình say mê với nó, cái mũi nhỏ nhắn không ngừng hít hít.

Dược Thiên Sầu nói:

- Đừng nhìn nó chỉ là đan dược cấp bảy mà khinh thường! Loại đan dược do ta sáng chế này sở hữu dược lực rất mạnh, thậm chí còn hiệu quả hơn viên bát phẩm đan dược đầu tiên ngươi đưa cho ta. Mặc dù luyện chúng khá khó, tỷ lệ thành công chỉ có mười phần trăm nhưng cũng may ta giàu, không thiếu tài nguyên để phá.

Giọng điệu của gã là vậy, luôn luôn kèm thêm chút tự cao và bỡn cợt. Nếu người không quen biết nghe được ắt sẽ đánh giá sai về gã. Thực chất con người Dược Thiên Sầu sau khi Lãnh Oán xuất hiện đã biến đổi hoàn toàn. Có thể xem như gã muốn dùng lớp vỏ bọc này để qua mắt thiên hạ. Nếu gặp phải nguy cơ sinh tử, e rằng gã sẽ ngay lập tức lột xác biến thành một kẻ lãnh khốc tàn nhẫn như trong lời gã kể với Độc Cô Minh lúc trước, sẵn sàng chà đạp và cướp đoạt mọi thứ từ kẻ thù.

- Cái này, chỉ hai năm mà ngươi luyện được nhiều đến vậy sao?

Độc Cô Minh trố mắt nhìn đống đan dược trong túi gấm. Nếu đếm số lượng cũng phải tới hơn một trăm viên. Giả sử như dược lực nó ngang bằng với đan dược do Đinh trưởng lão luyện chế ra thì đủ cho hắn chia tách hơn ba mươi phân thân.

Dược Thiên Sầu cười khổ, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Ta sợ ngươi dùng thiếu nên sẵn tay làm thật nhiều! Vốn dĩ còn định luyện ra ba trăm viên nhưng tạm thời Diệt Niệm hoa dự trữ đã hết. Ta đã cử Ngôn đạo nhân đến Trạch Lộc sâm lâm để lấy thêm về rồi!