Đế Cuồng

Chương 406: Tụ Linh hiện



- Chỉ bằng vào một kẻ bị trấn áp năm mươi vạn năm, và một tên ngụy giới chủ mà cũng có tư cách nói ra điều này sao?

Bất Động lạnh nhạt nói.

Sau lưng ông ta hiện lên một vòng xoáy lớn, khoảnh khắc Diêm La đưa thần niệm vào bên trong quan sát thì liền chấn kinh, không khỏi sợ hãi kêu lên:

- Minh giới? Ngươi đã hoá giải được nguyền rủa kia, đột phá Chủ cảnh, chẳng những vậy còn dùng hình tượng minh giới năm xưa để gây dựng nên đạo giới của chính mình? Không đúng, không chỉ là mô phỏng, bên trong có rất nhiều tàn hồn chúng sinh và tướng sĩ của minh tộc... Ngươi dám sử dụng Chiêu Hồn cổ của U Minh để triệu tập bọn họ? Không biết làm vậy sẽ khiến họ vĩnh viễn không được luân hồi hay sao?

Những khí tức và hơi thở kia làm sao Diêm La quên được. Bọn họ là đồng loại của y, đã từng có thời điểm cùng nhau vào sinh ra tử, gây dựng nên thái bình thịnh thế ngắn ngủi của minh giới.

Điều càng khiến Diêm La kinh hồn hơn là đạo giới bên trong đã hoàn toàn viên mãn. Hiện tại nó đang dần hoá thành hư ảo, kiến trúc bên trong không ngừng toái diệt phân rã thành vô số làn khói trắng. Đây là dấu hiệu của việc Diệt cấp sắp sửa viên mãn.

Bất Động vậy mà còn mạnh hơn Thần Tiêu một bậc, có thể tự xưng nửa bước Kiếp cảnh.

Đây là dưới tình huống cổ minh giới bị hủy diệt, không có khí vận lực chân chính gia trì mà y còn khủng bố đến vậy. Giả sử cổ minh giới vẫn còn tồn tại thì bây giờ y sẽ đạt đến trình độ thế nào?

Nghĩ tới khả năng này, ai nấy không khỏi sợ hãi xen lẫn chút tiếc nuối trong lòng.

Dù sao Bất Động cũng được xưng tụng là người sở hữu thiên tư trác tuyệt nhất thái cổ, vượt qua cả Vạn Vô Địch hay Bá Luân đại thần. Nếu không phải bị trúng nguyền rủa tiên tộc, suốt năm tháng đó chỉ biết bất lực nhìn người cùng thế hệ đột phá Giới Chủ không ngừng, bỏ lại mình ở phía sau, thì bây giờ có lẽ y đã trở thành thần thoại sánh ngang với Bá Luân, lưu danh thiên cổ rồi.

- Ngươi cũng có tư cách chất vấn ta?

Bất Động điềm nhiên nói tiếp:

- Luân hồi? Cái gì là luân hồi? Đạt đến đẳng cấp như chúng ta sẽ dần sẽ chán ghét thứ gọi là luân hồi này, muốn thoát khỏi nó. Hào kiệt đời nào cũng nghịch loạn thời không, rời khỏi vũ trụ thương khung hiện tại đi tìm kiếm sinh cơ ở miền đất hứa kia... Ta cũng sẽ như vậy, đem tàn hồn của sinh linh minh giới tới đó, phục sinh bọn họ!

- Hừ! Nơi chỉ toàn là hào kiệt, ngươi nghĩ mình sẽ đứng ở vị trí nào? Tại đây ngươi là chí tôn một giới, nhưng ở đó lại chẳng khác gì hạt cát trong sa mạc. Cấm kỵ thì sao, chỉ cần hy sinh tu vi trùng tu trở lại liền có thể vượt qua cấm kỵ, sống đến bất tử như ta!

Diêm La sống lâu như vậy, không thể nào không biết ẩn tình bên trong cấm kỵ.

Nguyên nhân hào kiệt các thời đại biến mất y cũng đều hiểu rất rõ, thậm chí từng tận mắt chứng kiến Giáng Tam Thế và Quân Đồ Lợi rời khỏi thượng cổ, tiến vào vùng không gian nghịch loạn kia.

Một khi đạt đến đẳng cấp Giới Chủ đại viên mãn, tu sĩ sẽ dễ dàng cảm nhận được một sự hiệu triệu đến từ hư vô. Lời hiệu triệu này rất rõ ràng rành mạch, nội dung là muốn kêu gọi những tồn tại không phục tùng thiên đạo cùng quy tụ lại một chỗ, dùng sức bản thân khai phá ra một vũ trụ thương khung mới, bên trong đó không có luân hồi, không có nhân quả, mọi quy tắc, định luật đều do cường giả đỉnh cấp tự đặt ra. Đó là một thế giới tự do tự tại, mọi người tùy ý tu luyện, tự do đột phá và sáng tạo đại đạo.

Lúc ban đầu khi nghe thấy lời hiệu triệu này, Giáng Tam Thế, Quân Đồ Lợi, Tần Quảng đều sục sôi cõi lòng, quyết tâm tìm cách đánh phá hư vô, lần theo dấu vết do tồn tại bất khả tư nghì cất lời hiệu triệu kia để lại nhằm tới được vùng đất hứa đó.

Bọn họ lục tục rời đi, đám hào kiệt nhân giới, tiên giới, ma giới cũng vậy. Nhưng dù ai mời mọc thế nào, tung ra bao nhiêu cám dỗ, hay thậm chí bị cấm kỵ giáng xuống uy hiếp tiêu diệt thì Diêm La trước sau vẫn lựa chọn ở lại đây. Giống như y nói, y thà làm chúa tể một giới chứ nhất quyết không làm một kẻ quá phổ thông, đại trà giữa chúng sinh bao la.

- Nói gì đi nữa, ta gần như đã luyện thành bất diệt hồn. Các ngươi cùng lắm chỉ có thể phong ấn ta mà thôi, đợi ngươi bị cấm kỵ hủy diệt hoặc rời khỏi đây ta sẽ lại xuất hiện, làm chúa tể thời đại này!

Diêm La hừ lạnh.

- Người khác không diệt được ngươi, nhưng ta làm được! Dưới Tụ Linh chú của ta, không gì có thể tồn tại!

Bất Động mặt mày dữ tợn. Hai tay nắm chặt, một thanh song đầu đoản đao hư ảo từ từ ngưng tụ trong lòng bàn tay y.

Diêm La và Thiên Địch đế bên kia không dám xem thường, vội vàng xuất ra tất cả thực lực.

Quỷ khí thét gào nơi đế đô thánh hoàng triều, thiên địa nơi đây hoàn toàn tối xầm lại, Diêm La bộc phát ra toàn bộ tu vi Chủ cảnh Viên cấp. Y vẫn đang còn trọng thương nặng, chưa thể hồi phục hoàn toàn như thời kỳ đỉnh phong.

Nhớ lại năm đó khi chinh chiến nhân giới, tu vi y cũng sánh ngang với Kiếp Chủ, hay ít nhất là ngang với Bất Động hiện tại. Nhưng dù sao y cũng hơn Bất Động ở việc có khí vận quỷ giới cộng minh, gia trì lên thân thể, mà Bất Động lại không. Vì vậy với việc Bất Động tự mình thành Giới chủ, còn sắp sửa đột phá Kiếp cảnh, y cảm thấy hốt hoảng tới mức không tin nổi.

Nghiệp hoả trùng thiên, quỷ khí hoán nhật, càn khôn điên đảo, Diêm La ngưng tụ ra một thanh đại đao rực lửa trong tay, hướng về phía Bất Động chém ra tam đại sát chiêu của mình.

- Đao thứ nhất trảm thân! Tu La trảm!

- Đao thứ hai trảm đạo! Vị Danh trảm!

- Đao thứ ba, thiên cổ đệ nhất đao, dung hợp thời gian chi đạo, giúp ta đoạt lấy thiên địa tạo hoá, vĩnh viễn trường tồn, Tuế Nguyệt trảm!

Tam đại sát chiêu này được Diêm La sử dụng để tung hoành thượng cổ, gần như trong tình huống một đánh một chưa từng gặp phải đối thủ. Tu La trảm chém căn cơ, kinh mạch, phế nguyên lực địch nhân. Vị Danh trảm chém đạo của hắn. Mà Tuế Nguyệt, biến thái nhất là chém đi năm tháng, thọ nguyên, gần như không loại phòng hộ nào chống đỡ nổi.

Đao đầu lướt qua, trong thân thể Bất Động phát ra những tiếng nổ đì đùng, hiển nhiên đang ngạnh kháng với lực "trảm thân". Với tư cách là người sở hữu thần thông công kích khủng bố nhất thái cổ, sức công phá còn mạnh hơn Bá Vương Thập Bát thức của Bá Luân gấp nhiều lần, bằng vào Diêm La thì không thể nào làm tổn hại đến thân thể y được.

Đao thứ hai, trảm đạo, đạo của Bất Động chính là ý chí quật cường của y.

Tử Hà thiên tôn đạo lữ của y chết. Y dù đau buồn đến cực độ nhưng lưng vẫn hiên ngang đứng thẳng, cùng nhân tộc cường giả đối kháng tứ giới.

Kế đến U Minh đệ đệ ruột của y chết, rồi lần lượt là những vị huynh đệ từng vào sinh ra tử trong thập đại minh vương cũng ngã xuống. Đến Minh Hoàng người dẫn dắt y, kẻ duy nhất được y bái lạy cũng vẫn lạc.

Y bị Diêm La phản bội, tận mắt chứng kiến minh giới diệt vong.

Cuộc đời y có thể nói tang thương u uất đến cực điểm. Nhưng sau cùng, y vẫn kiên cường không gục ngã, mang theo chấp niệm cố sống đến tận bây giờ, muốn gầy dựng lại cổ minh giới từ trong cát bụi.

Y chí của Bất Động vĩnh viễn bất biến, như một tảng đá trường tồn với tuế nguyệt dù cho thiên địa và thời đại có hoán đổi thế nào.

Trong ba thức cấm kỵ thần thông của y, loại ý chí kiên cường này được thể hiện rất rõ, phảng phất hoá thành tín niệm hoàn mỹ, mở ra một đường lối tu luyện siêu việt chúng nhân, tương đồng với Mãn Lâu Thiên Đế thời tiền thái cổ.

Diêm La muốn trảm đạo của Bất Động, tức là trảm đi ý chí kiên cường này, nhưng gã ta chắc chắn làm không nổi.

Sắc mặt Diêm La khó coi đến cực điểm, dù vậy, đao thứ ba Tuế Nguyệt trảm vẫn không làm y thất vọng, trực tiếp tước đoạt đi ba vạn năm thọ nguyên của Bất Động.

Đế giả có tuổi thọ tầm năm vạn năm đổ xuống, một kích này đủ sức biến bất kỳ Đế giả nào trở thành cát bụi.

Có điều kẻ gánh chịu ở đây lại là Bất Động, tu vi đã đạt đến mức thông thiên triệt địa, Giới Chủ đại viên mãn, tương đương nửa bước Kiếp cảnh.

- Không tệ! Nếu ngươi chém ta thêm hai mươi đao, có lẽ ta sẽ chết ngay tức khắc!

Bất Động nhìn mấy sợi tóc bạc đang từ đầu mình lả tả rơi xuống, lạnh lùng nói.

Song đầu đoản đao trong tay y đã ngưng tụ thành thực chất, sau khi dữ tợn thét lớn một tiếng liền đâm mạnh về phía Diêm La và Thiên Địch đế.

Dưới một kích của Bất Động, hư không xung quanh cơ thể y ngay lập tức bị xé toạc, khung cảnh nơi đế đô cũng bị lực lượng quá mức cường đại của nó bẻ cong hoàn toàn. Đại địa rung chuyển dữ dội như đang run sợ trước mũi đao chí tử này, ngay đến bầu trời trên cao cũng mường tượng chuẩn bị sập xuống.

Tụ Linh chú vừa ra, hoàn vũ tận diệt!

Thần Tiêu biến sắc. Ông ta hiểu một khi Bất Động hoàn thành thức thần thông này, Di địa e rằng cũng sẽ bị đánh cho tan thành mây khói.