Rồi gấp gáp và thúc giục.
"Hỗn độn, ngươi còn không mau làm chuyện chính".
Hỗn độn đáp.
"Được rồi, giờ ngươi hãy cảm nhận sức mạnh trong cơ thể và chú ý xem ta sử dụng nguồn lực lực lượng này như nào.
Sau này sẽ giúp ích cho ngươi không ít về kiểm soát lực lượng của bản thân như nào để không lãng phí".
Triệu Viễn lúc này cũng có thể cảm nhận và nhìn thấy mọi thứ xung quanh nhưng lại không thể điều khiển được cơ thể bởi hiện tại có thể này là Hỗn Độn chủ đạo, còn linh hồn của Triệu Viễn vẫn nằm trong cơ thể nhưng lại không có điều khiển được cơ thể.
Triệu Viễn thử nhưng hiện tại không thể điều khiển dở thể nên chuyển sang nghiêm túc cảm nhận sức mạnh trong cơ thể.
"Không biết sức mạnh như này đã đạt tới cảnh giới gì sao mà khủng bố vậy".
Hỗn độn chi khí cuồn cuộn không ngừng, không dứt trong cơ thể Triệu Viễn.
Như là biển cả vô tận, dùng mãi không hết.
"Nếu ta có thể đạt tới cảnh giới như này thì trong thiên địa này còn mấy ai có thể ngăn cản được ta.
Chỉ cần một chưởng thì có thể hủy thiên diệt địa".
"Dù biết muốn đạt tới cảnh giới như này rất khó, hầu như là vô vọng.
Nhưng chỉ cần đạo tâm ta vững vàng, không sợ gian khó và ta cố gắng thì ít nhất cũng có cơ hội lớn hơn người khác rất nhiều là ta đã tự thân được cảm nhận cảm giác đột phá đó".
Trong lòng Triệu Viễn lúc này bùng cháy lên nhiệt huyết và quyết tâm.
Cùng lúc đó Triệu Viễn cũng bị động tính bên ngoài thu hút.
Lúc này Phong lão đầu nhìn về phía Triệu Viễn tim có chút đập nhanh, từ trên người Triệu Viễn lão cảm nhận nồng nặc khí tức nguy hiểm.
"Triệu Viễn, à không.
Hiện tại ngươi đã không phải tiểu tử Triệu Viễn kia rồi.
Rốt cuộc ngươi là người nào"?
Lúc này hỗn độn chỉ mỉm cười, nhưng trong đó hàn khí toát ra xung quanh khiến cho nhiệt độ căn nhà hạ xuống không ít.
"Lão đầu, ta là Triệu Viễn đây hay Triệu Viễn cũng là ta.
Giờ ta cho 3 lão đầu các ngươi hai lựa chọn.
Một là đầu nhập vào dưới trướng coi ta là chủ, hai các ngươi sẽ phải táng thân ở đây rồi".
— QUẢNG CÁO —
Nói xong liền dùng ánh mắt lạnh lùng, không có tí tình cảm nào nhìn về 3 lão đầu.
Khiến 3 người họ cũng cảm thấy rùng mình như là tử thần đang kề đao trên cổ, chỉ cần họ dám từ chối thì ngay lập tức đầu liền bay khỏi xác.
Dạ Hàn vẫn nóng nảy như mọi khi nói.
"Tiểu tử ngươi là cái thá gì, trên đời này không ai có tư cách để ta phục hắn làm chủ.
Ngay cả lão bất tử của Triệu tộc ngươi còn chưa dám nói ra những lời này trước mặt bọn ta.
Huống chi là một tiểu chưa trải sự đời thì càng không có tư cách đó.
Nếu ngươi thông minh một chút thì mau giúp bọn ta phá giải trận pháp này, đến lúc đó bọn ta vui lên còn có thể tha cho ngươi một cái mạng nhỏ, nếu không tí nữa người chết như thế nào cũng không biết".
Nghe vậy Hỗn Độn dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía hắn.
"Ngay cả lúc ngươi ở trạng thái đỉnh phong thì ta còn chưa sợ ngươi, huống chi là hiện tại ngươi đã bị trấn áp bởi thiên địa tỏa liên đại trận.
Giờ 3 lão đầu các ngươi chỉ như cá trên thớt, không thể phản kháng, chỉ đợi lúc bị thịt.
Ta muốn nhào nặn các ngươi như nào thì thì như thế đó".
"Ta cho 3 lão đầu các ngươi 10 hơi thở để suy nghĩ nên là hay suy nghĩ thật kỹ, chỉ có một cơ hội thôi, không đến lúc đó hối hận cũng không kịp".
Nói xong Hỗn Độn quay lại chỗ ngồi của mình, sau đó nhắm mắt lại như đang suy nghĩ điều gì đó.
Triệu Viễn lúc này cũng không hiểu.
"Sao hắn không nhanh khống chế 3 lão đầu kia lại, mà lại để cho họ suy nghĩ để lựa chọn làm gì, thật khó hiểu".
Dù nghĩ như nào đi chăng nữa thì Triệu Viễn cũng nhịn lại tính hiếu kỳ của mình lại, quyết định không hỏi mà tiếp tục cảm nhận lực lượng trong cơ thể.
Còn 3 lão đầu thì đang dùng ánh mắt trao đổi, hoặc cũng có thể là dùng linh hồn chi lực để truyền âm thì chỉ có người họ biết.
Dù có người ngoài ở đây thì cũng chưa chắc đã biết họ đang dùng phương pháp gì để trao đổi.
Nói thì chậm mà thời gian thì nhanh.
Trong chốc lát 10 hơi thở đã đi qua.
Lúc này Hỗn Độn cũng mở mắt và đứng dậy.
Chỉ nhìn về 3 lão đầu kia mà không lên tiếng, chỉ đợi họ trả lời.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Hỗn Độn thì 3 lão đầu coi như không nhìn thấy và chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc này Hỗn Độn vừa thở dài như đang cảm thán điều gì đó, đồng thời cũng mở miệng lên tiếng.
Haiz…z… — QUẢNG CÁO —
"Nếu 3 lão đầu các ngươi đã không lựa chọn thì ta sẽ giúp các ngươi lựa chọn vậy.
Cơ hội ta đã cho, chỉ là 3 lão đầu các ngươi không biết quý trọng mà thôi".
Vừa nói xong thì 3 lão đầu cũng cảm nhận được nguy cơ từ trước đến nay chưa từng có.
Dạ Hàn lúc này có chút hoảng nói.
"Tiểu tử ngươi muốn làm cái gì, chính ta không thù không oán, ta khuyên ngươi nên mau rời khỏi đây thôi.
Để khỏi bị trấn áp như 3 lão đầu bọn ta".
Hỗn Độn lúc này chỉ cười, một nụ cười mang theo sự bang lánh khiến cho trong lòng 3 lão đầu cũng cảm thấy băng hàn thấu tim.
Hỗn Độn cũng không nói thêm lời dư thừa nào nữa.
Chỉ thấy tay trái hắn bắt bấm niệm pháp quyết tay còn lại duỗi ra trong lòng bàn tay tràn ngập hỗn độn chi khí một chưởng đè ép xuống 3 lão đầu.
Triệu Viễn lúc này cũng vô cùng hào hứng.
"Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, nhất định phải theo dõi từng chi tiết một, để không bỏ lỡ chút nào".
Nghĩ như vậy, Triệu Viễn cùng đã bắt đầu chăm chú quan sát.
Cùng lúc đó một chưởng của Hỗn Độn ép xuống khiến cho 3 lão đầu mỗi người hộc ra vài ngụm máu, bị thương cũng không hề nhẹ.
Do Hỗn Độn cũng khống chế lực lượng của mình rất tinh diệu nên cũng không có chút lực lượng dư thừa nào toát ra bên ngoài nên toàn bộ kiến trúc của căn nhà này vẫn như cũ, không có chuyện gì xảy ra.
Đúng như lời Hỗn Độn đã nói thì 3 lão dầu này đã bị thiên địa tỏa liên đại trận trấn áp nên không thể phản kháng, chỉ như cá trên thớt vậy.
Sau đó Hỗn Độn tiếp tục dùng hỗn độn chi khí đè ép 3 lão đầu khiến cho họ gào thét như chết đi sống, có nỗi khổ mà không thể nói.
Một lát sau thì Triệu Viễn cũng đã ép ra mỗi lão đầu một giọt bổn mạng tinh huyết.
— QUẢNG CÁO —
Bổn mạng tinh huyết mỗi người đó là dùng hết cả một một đời để ngưng tụ ra, nó chứa toàn bộ tinh hoa cũng như là sinh mệnh của người đó.
Số lượng bổn mạng tinh huyết cũng phụ thuộc vào cảnh giới và thực lực của người đó.
Người nào thực lực càng mạnh và cảnh giới càng cao thì tinh hoa trong cơ thể càng nhiều nên ngưng tụ ra bổn mạng tinh huyết cũng càng nhiều.
Thực lực đến mức độ của Thiên Khiếu như này thì ít nhất cũng hơn 300 giọt.
Nhưng nhiều người không thể đột phá cảnh giới cao hơn nên đã chọn cách dung hợp bản mệnh tinh huyết với nhau từ đó nâng cao thực lực và chiến lực, đó là đối với những người thành công.
Còn những người thất bại do không thể khống chế được lực lượng trong bổn mạng tinh huyết dẫn đến bạo thể mà chết.
Đối với sinh tử quyết cũng vậy, chỉ cần sơ sài một cái là có thể dẫn đến thất bại
Mà hậu quả của nó nặng là bạo thể mà chết, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, có đạo không còn tiến thêm được nữa.
Trong quá khứ những người đạt được sinh tử quyết cũng không dưới 20 người nhưng cái kết của họ đều rất bi thảm.
Người thì chết, người thì tẩu hỏa nhập ma, người thì võ đạo không tiến bộ.
Cuối cùng cũng trở thành một đống tro cốt.
Nên từ đó trở đi sinh tử quyết cũng bị thất truyền, dù sinh tử quyết có xuất hiện vài lần nhưng cũng không ai đi tranh đoạt.
Vì trên đời vẫn còn có nhiều bí pháp khống chế sinh tử người khác, chỉ là không được ảo diệu như sinh tử quyết mà thôi..