Triệu Viễn kinh ngạc cũng là chuyện bình thường.
Bởi không phải thời đại nào cũng xuất hiện người mang kiếm tâm, thậm chí là mấy thời đại.
Rồi Triệu Viễn truyền âm cho Kiếm Tuyệt Trần.
"Kiếm lão, lần này chắc ngài lại có người phù hợp để ngài thu đệ tử rồi.
Kiếm Tuyệt Trần vuốt vuốt râu mới đáp.
"Không vội, nếu chỉ là thiên tài mà làm ác thì lão phu cũng không dám thu.
Dù kiếm tâm cũng vậy, ta cũng đã có mấy vị đệ tử rồi nên có thu thêm hay không nữa cũng không còn quan trọng.
Nếu tiểu tử ngươi hứng thú có thể mời chào họ vào tông là được".
"Kiếm lão ta biết ngài đang suy nghĩ gì.
Nếu ngài thật sự không thu ta có thể thông báo lão quỷ kiếm là nơi này có hai thiên tài kiếm tâm, chắc hẳn là lão gia hỏa đó rất hứng thú đi".
"Tiểu tử ngươi cứ việc thông báo, người mang kiếm tâm lão phu cũng đã thu làm đệ tử, nhiều hơn một hai người cũng không đáng bao nhiêu.
Ta nhường cho lão gia hỏa đó cũng chả sao, hắn cũng không hơn ta, thì có thể dạy ra đệ tử như nào chứ".
Trong lòng Triệu Viễn lúc này cũng đang rất vui vẻ.
"Nếu có thể cho hai lão đầu đó đánh một trận, tranh giành đệ tử một lần thì chắc đó cũng là một tình cảnh rất đáng xem".
Rồi mới đáp lại Kiếm Tuyệt Trần.
"Kiếm lão ngài chắc chắn chứ".
"Ngươi cứ việc thông báo đi, ta đợi hắn tới để xem lễ của lão gia hỏa đó thu đệ tử một lần".
Rồi chỉ thấy Triệu Viễn nhắm mắt lại như đang làm điều gì đó, một lúc sau mới mở mắt ra.
Kiếm lão, ta đã báo tin cho lão kiếm quỷ, chắc không lâu sẽ tới đây, kiếm lão ngài cứ chờ đi".
Nói xong liền cười đắc chí như mưu đồ đã đặt được.
— QUẢNG CÁO —
Khi nhìn thấy nụ cười này trong lòng Kiếm Tuyệt Trần cũng cảm thấy rùng mình.
"Không biết tiểu tử này lại nghĩ ra trò quỷ gì, không phải lại đào hố cho ta chui vào chứ, sao cứ cảm giác là như vậy".
Sau nửa ngày thì cuối cùng cũng đã thông qua vòng 3.
Điều này cũng đồng nghĩa với những người này sẽ được chọn vào một trong 23 thế lực lớn.
Sau đó chấp sự của Sơn Hải tông thông báo vòng 3 kết thúc và tên những người thông qua.
Rồi một người trong đó lên tiếng thông báo quy tắc vòng 4.
"Đầu tiên ta cũng xin chúc mừng 300 người đã thông qua.
Các ngươi có một ngày để nghỉ ngơi và khôi phục, sau đi đến vòng thứ 4 là thi đấu xếp hạng.
Ta tuyên bố quy tắc của vòng thứ 4 luôn chỉ có một điều duy nhất là không được phế và giết chết đối thủ là được.
Còn ai vi phạm thì sẽ không có tư cách gia nhập các thế lực nữa.
Giờ thì về nghỉ ngơi đi.
Người này vừa nói xong cũng liền thu lại Địa Sơn ấn sau đi phi thân lên bầu trời đi đến một người trong đó giao lại Địa Sơn ấn cho người này.
Cùng lúc đó mọi người cũng đã tản ra.
Mỗi người đi một hướng.
Người thì dựng lều ngay tại chỗ, người thì lấy ra pháp bảo đi vào nhưng rất ít, chỉ có những người có bối cảnh lớn mới có được.
Triệu Viễn quay sang 4 người Kiếm Tuyệt Trần tỏ ra thần bí nói.
"Chúng ta nên đi gặp một người, ta cảm thấy người này rất thú vị, mấy lão đầu các ngươi nghĩ cách giúp ta mời hắn vào tông đi".
Rồi dẫn đầu đi trước.
Vừa đi Kiếm Tuyệt Trần hiếu kỳ hỏi.
"Dạng người gì lại có thể khiến cho để ý đến như vậy" .
"Người này có thể sẽ lấy được hạng 1 nếu không có bất ngờ gì xảy ra.
Chiến lực người này không tồi chút nào".
"Không biết là thần thánh gì lại có thể cho tiểu tử ngươi đề cao như vậy".
— QUẢNG CÁO —
Triệu Viễn cũng không trực tiếp trả lời "cứ đi xem các ngươi sẽ biết".
Lúc này Phong Thiên Tiếu nói.
"Trong số 300 người đó có không ít hạt giống tốt, đặc biệt nhưng người mang thể chất hay tu luyện công pháp đặc thù thì nhất định sẽ tiến vào top 20.
Nếu có thể mời chào những người này thì tông ta chắc sẽ sớm phát triển nhanh thôi".
Triệu Viễn gập đầu đồng ý với những gì Phong Thiên Tiếu nói.
"Phong lão nói không sai, cao tầng có mạnh đi mấy mà không có những đệ tự phía dưới làm việc thì cả tông cũng không hoạt động được.
Nên những người phía dưới có đủ thực lực và năng lực cũng rất quan trọng".
Vài phút sau Triệu Viễn đám người đi tới bên cạnh một bờ suối, cạnh đó có một ngôi lều được vội vã dựng lên.
Cách quảng trường khoảng chừng 2km.
Sau đó tự nhiên vén tấm vải bước vào bên trong như không phải người ngoài vậy.
Bên trong tuy không được rộng rãi nhưng cũng đủ chứa hơn 10 người.
Ở trung tâm đang ngồi đó một thanh niên khoảng chừng 18 tuổi.
Đang nhắm mắt tu luyện, khuôn mặt còn sự non nớt, ngây thơ.
Điều này cũng chứng minh người mày cũng chỉ lần đầu tự đi ra ngoài.
Nhìn bề ngoài cũ gà một người cao, to, khuôn mặt điển trai cũng thuộc dạng anh tuấn.
Triệu Viễn đám người thấy người này đang tu luyện cũng không quấy rầy.
Vài giờ sau người này mới từ trong tu luyện tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra thì thấy đám người Triệu Viễn toàn thân bao phủ áo choàng đen kín thân, đặc biệt là Triệu Viễn còn đeo nửa mặt nạ dưới nhìn càng thêm bí ẩn khiến người này giật nảy cả mình.
Lập tức đứng dậy lùi tới một góc của túp lều.
Sau đó lên tiếng hỏi với giọng run sợ.
"Các ngươi là ai? tại sao lại vào lều của ta làm gì?các ngươi rốt cuộc có mục đích gì? Ta không có thứ gì các ngươi cần nên các ngươi mau rời đi thôi".
Một lúc bị hỏi mấy vấn đề khiến cho đám người Triệu Viễn cũng choáng váng rồi.
Triệu Viễn cũng không trả lời ngay mà tháo mặt nạ ra, rồi bỏ mũ áo choàng xuống.
— QUẢNG CÁO —
"Huynh đệ không cần sợ, bọn ta cũng không có ý xấu, ta tới đây chỉ là nhắc nhở ngươi một chút, nếu ngươi gia nhập mấy tông môn đó ta nghĩ ngươi sẽ sống không được bao lâu nữa đâu".
Ngươi kia không tin phản bác lại.
"Với thiên phú của ta ngay cả siêu cấp tông môn còn có thể vào được.
Chỉ cần ta vào thế lực đó nhất định sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.
Nên ngươi không cần ở đây dọa ta làm gì".
Triệu Viễn nhìn lướt qua người này.
"Thiên phú sao, có lẽ ngươi có một chút đi.
Hiện tại mấy trưởng lão đui mù của các thế lực đó không ai nhận ra cũng là bình thường.
Nhưng không có nghĩa là người khác không nhận ra tỷ như trong đó có ta vậy.
Dựa vào thiên phú của ngươi nên không thể có chiến lực như vậy, cai ngươi dựa vào đó chính là Thú Thần Quyết.
Không ngờ nó lại bị ngươi đoạt được.
Nếu ngươi gia nhập những thế lực đó chắc sẽ có một hai người nhận ra đi.
Nếu người nhân từ có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không nhân từ tiện tay giấy ngươi cũng là chuyện bình thường".
"Thú Thần Quyết ngay cả mấy nhân vật cấm kỵ còn thèm muốn, huống chi là những Thiên Đế đó.
Nếu đã là một loại công pháp tuyệt đỉnh thì càng ít người biết càng tốt, không ai muốn bản thân có thêm kẻ địch cả.
Nên cách tốt nhất là diệt sát huynh đệ ngươi đó".
Nghe xong, người này trên mặt không còn chút huyết sắc, tâm chí đã bị sự sợ hãi bao phủ.
"Ta phải làm sao đây, ta không muốn chết mộng cách vô ích".
Người này không ngừng lặp đi lặp lại một câu, có thể thấy người này hiện tại đã sợ đến mức độ nào rồi đấy.
Kiếm Tuyệt Trần nghe nói người này có Thú Thần Quyết cũng chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.
Nếu như lúc hắn chưa đột phá thì còn hứng thú, nhưng hiện tại cũng đã đột phá cũng chả quan tâm.
Thú thần có mạnh đi mấy thì cũng chỉ ngang hắn mà thôi nên Kiếm Tuyệt Trần có biểu lộ như này là quá bình thường.
Chỉ là một bộ công pháp không gợi lên được hứng thú trong lòng Kiếm Tuyệt Trần.
Nếu như là thi thể hay huyết mạch của Thú Thần thì còn hứng thú một chút..