Đây, nữ nhân này thật phiền phức, hắn vốn định tra khảo Carol, vậy mà cô ta cứ năm lần bảy lượt phá hoại. "Xin lỗi, ta tuyệt đối không cho Menfuisu bị đội mũ xanh đâu."
- Hoàng tử, người xem , Carol cũng đã mệt rồi. Hai người phụ nữ chăm sóc nhau vẫn là tốt hơn mà, phải không?
Nàng vốn dĩ không có ý để hắn trả lời, bế Carol từ tay của hắn đưa về phòng.
Asisu đặt Carol xuống đệm, gương mặt trắng sữa giờ đã ửng hồng do say rượu, mái tóc vàng để xõa óng ánh dưới ánh đuốc. " Carol a Carol, nếu ta là nam cũng sẽ bị cô mê hoặc đấy."
Nàng cũng rất mệt, hai tay bế Carol đã tê rần, nàng ngả người ra đệm êm, mắt vẫn nhìn chăm chăm lên trần nhà. Hai hàng mi từ từ khép lại...
- Tia, Tia.
Ưm, thật ồn ào, là gọi nàng sao?
- Tia, thật xin lỗi. Là do sơ suất của ta mới đưa ngươi tới đây.
-Asisu thật đã chết rồi. Linh hồn nàng ta chứa đầy oán hận. Vậy nên, xin ngươi, giúp nàng ta gỡ bỏ nút thắt trong lòng.
Khoan đã, nàng còn chưa biết người vừa nãy là ai nữa mà. Asisu làm sao mà chết? Đừng biến mất nhanh như vậy chứ?
A, đột nhiên những dòng kí ức của Asisu hiện lên trước mắt nàng.
Ra là năm đó Nefermaat bị tộc ở Tây Vực hạ cổ trùng. Không lâu sau đó ông qua đời. Menfuisu và Asisu còn quá nhỏ, tể tướng Imhotep tạm thời quản lý triều chính trong 1 năm sau đó. Menfuisu được đưa tới Lybia học tập, Asisu đến Hitite ở ẩn, lấy tên là Ama. Mọi chuyện dường như rất ổn, cho đến khi nàng quay trở lại.
Tiếng gõ cửa làm nàng tỉnh dậy. Trời ạ, ai lại gọi người ta dậy vào giờ này chứ?
- Oáp, xin chào. Ai vậy?
Có mơ nàng cũng không ngờ được hoàng tử Hitite cao cao tại thượng lại một mình đến phòng Carol lúc nửa đêm. Đây chính là tình chàng ý thiếp trong truyền thuyết sao?
- A, hoàng tử nửa đêm không ngủ, chạy tới nơi này làm gì? Không lẽ...
Nàng đưa tay lên miệng trầm trồ.
- Ai nha nha, không được đâu hoàng tử làm như vậy là không tốt đâu.
- Nàng ta chưa tỉnh?
- Đúng, tửu lượng của Carol không được tốt, ngươi lại bắt nàng ta uống nhiều rượu như vậy. Nếu có chuyện gì thì sáng mai hãy tới.
Nàng đẩy hắn ra ngoài, tiện tay kéo cửa lại. Theo cốt truyện, Unasu sẽ nhanh chóng tới cứu Carol thôi, chỉ cần đợi đến ngày mai...
Tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên, Carol cũng theo đó mà tỉnh ngủ. Asisu vốn định để cửu đó không mở nhúng Carol lại theo thói quen bước lại mở ra. Đập vào mắt nàng ta là cơ ngực của Izumin?
- A!
Nàng ta bất giác lùi lại. Hắn đứng ở ngưỡng cửa nhìn vào, Asisu ngồi trên tràng kỉ ăn nho, còn Carol run rẩy đứng trước mặt hắn. Kể từ lúc bị bắt lên tàu, nàng đã có dự cảm không tốt. Và dự cảm đó đã trở thành sự thật khi tên tóc bạch kim này tra khảo nàng.
Carol lùi về phía Asisu đang ngồi. Ể, sao lại qua đây chứ, nàng không có liên quan nha. Asisu chợt nhớ ra Izumin lúc tra khảo Carol có hơi nặng tay, chắc hẳn nàng ta vẫn còn rất sợ. Nguyên tác là Carol vốn nhút nhát mà.
- Sao lại quay trở lại nữa rồi?
Nàng vẫn ngồi yên trên ghế, mắt hướng Izumin mà hỏi.
- Ta đột nhiên nhớ ra, ở Hitite cũng có nữ nhân tóc vàng.
- Thật sự có sao?
Cả Carol và Asisu đều đồng loạt mở to mắt. Carol trông có vẻ khá vui mừng. Asisu lại lo nghĩ về việc khác, nếu thật sự như vậy, có lẽ Carol sẽ không bị các nước tranh nhau nữa, Ai Cập cũng sẽ ít nguy hiểm hơn.
- Trong kinh thành này, ta đã từng nhìn thấy nữ nhân tóc vàng rồi. Hơn nữa còn rất nhiều.
Nhưng mà có gì đó không đúng, tại sao Izumin lại nói điều này với nàng, hay là Carol? Hay là hắn nghĩ nàng ta thuộc một nhóm người nào đó có tóc vàng, bắt Carol khai ra nơi ẩn náu?
- ... Nhưng tất cả bọn họ đều ăn mặc rất khác thường. Bọn họ mặc loại y phục giống người Hitite, nhưng có phần ngắn hơn. Một tên trong số đó tóc màu đen, thoáng nhìn qua có vẻ rất giống hoàng đế Ai Cập.
- Là anh Raian sao?
Carol nét mặt thoáng mừng rỡ. Đúng vậy, trong nguyên tác thì Raian chính là kiếp sau của Menfuisu. Nhưng làm cách nào Izumin có thể thấy được bọn họ, không lẽ hắn ta cũng đã xuyên không?
- Raian? Ngươi quen biết người đó sao? Ta còn chưa nói về hắn.
Asisu nhanh tay bịt miệng Carol lại, nếu nàng ta còn nói nữa thì sẽ nguy hiểm bội phần. Izumin dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nàng, không lẽ nữ hoàng Ai Cập đã quen biết con gái nữ thần sông Nile từ trước?
- Đó là bạn của Carol. Anh ta là người Ai Cập, Carol khá thân thiết nên gọi là anh Raian thôi.
Carol cố vùng vẫy, phát ra những tiếng ú ớ vô nghĩa. Carol càng vùng vẫy, Asisu càng giữ chặc nàng ta. Izumin nửa tin nửa ngờ rời đi, lúc này nàng mới từ từ buông tay ra.