Đệ Nhất Nữ Vương Ai Cập [Đồng Nhân NHAC]

Chương 2



Buổi sáng,nắng rọi qua tấm màng mỏng ở điện của Asisu.Trên giường,một cô bé vẫn say sưa trong giấc ngủ.

-Công chúa,đến giờ thức dậy rồi.-Ari nhẹ nhàng gọi cô dậy.

-Ưm,Ari...ta muốn ngủ thêm chút nữa.-Asisu lười biếng trở mình.

-Nhưng công chúa...người còn phải thử y phục nữa mà.-Ari lo lắng.

-Không sao,ngươi và Eri cứ tùy tiện chọn đại một bộ là được.

-Vâng.-Ari thở dài,công chúa của họ từ khi nào mà chẳng còn quan tâm đến vẻ bề ngoài của mình nữa rồi.

---------Ta là dải phân cách-----------

Asisu đến giữa trưa mới thức dậy,hai mắt vẫn nhắm nghiền,bước đi loạn choạng.

-Ari,Eri?Hai người đâu cả rồi?-Cô lên tiếng gọi.

-Công chúa,người dậy rồi sao?Chúng thần đang xem những cống phẩm mà Libya gửi tới.-Ari mỉm cười.

-Phải đấy,người mau xem.Trang sức của Libya đúng là thượng hạng.-Eri lóa mắt vì số vòng vàng được đưa tới.


Nếu không phải là con gái của ông trùm mỏ vàng Bilio chắc Asisu cũng phát mê với đống châu báu đó.

Cô bước ra ngoài tẩm điện,không khí thật náo nhiệt.Hôm nay là ngày sinh thần của phụ thân Asisu- Quốc vương Nefermaat.Thân là công chúa trưởng,cô không thể không đi.

Asisu mường tượng ra những ai sẽ đến và những gì có thể xảy ra trong bữa tiệc này.Menfuisu-đương nhiên rồi,Angol- có thể không đến,Mitamun- cô ta sẽ đến vì Menfuisu,...còn thiếu ai nữa ta?Asisu khó chịu nhưng vẫn không biết được là ai.

-Công chúa,người xem,chúng thần đã đính những viên trân châu này lên chiếc váy này.Người xem,trông nó thật sự rất đẹp,người cũng sẽ rất xinh khi mặc nó vào.-Eri hí hửng.

Oa...chiếc váy màu xanh ngọc hiếm hoi này đã rất đẹp rồi,nay lại được gắn thêm trân châu to nhỏ đủ màu trông thật lạ mắt.


---------Ta là dải phân cách-----------

Tối đó,cung của Asisu có vô số người lạ mặt.Họ chính là nô tỳ được Hoàng Đế sai đến hầu hạ Asisu thay y phục.Đúng là lần đầu tiên trong đời cô thấy nhiều người phục vụ mình như vậy.Thậm chí Asisu chẳng phụ tự tay làm bất cứ việc gì,chỉ đứng im để học phục vụ thôi.

Đúng như lời Eri nói,Asisu mặc chiếc váy đó lên thật xinh,nhìn hệt như một con búp bê vậy.Duy chỉ có điều,vương miệng của cô thực sự rất nặng.

...

-Đại công chúa Asisu đến!.....

Đi đứng của Asisu có phần khó khăn nhưng may sao cô vẫn giữ được thăng bằng trong chính điện.Cô khẽ đi đến vị trí của mình rồi ngồi im phăng phắc,Asisu thật lòng không muốn thu hút sự chú ý.

-Hôm nay là sinh thần của ta,các bá quan cứ ăn chơi thỏa thích!-Hoàng đế Nefermaat nói to tuyên bố.


Asisu chỉ còn biết nhấp môi ly nước trên bàn.Nước trong này là thứ gì vậy,rất ngon a!

-Hoàng tử Menfuisu đến!....

Tất cả mọi ánh mắt đều hướng về đứa bé trai phía cửa điện kia.Tuy còn rất nhỏ nhưng lại có khí thế y hệt Hoàng đế Nefermaat.Ánh mắt sắc bén như vậy quả không lệch chút nào.

Cậu ta cũng hệt như Asisu,chỉ im lặng tiến về chỗ ngồi của mình.Menfuisu nhìn sang Asisu,sắc mặt không đổi.

"Hôm nay tỷ ấy lạ lắm"-Menfuisu thầm nghĩ.-"Nếu nhứ bình thường gặp mình,ánh mắt tỷ ấy sẽ không rời khỏi,có vẻ tỷ ấy đã tỉnh ngộ rồi."

  Asisu uống hết ly này đến ly khác,tì nữ bên cạnh cô cứ rót rượu luôn tay.Điều đó làm cho sứ giả các nước bất ngờ.

-Đây là loại rượu mạnh và khó ủ nhất Hitite chúng ta vậy mà công chúa Ai Cập lại có thể uống nhiều như vậy,thật sự bái phục-Timeo sứ giả lên tiếng.
-Ta...-Asisu cứng họng,không biết phải nói làm sao.

-Đương nhiên,Asisu là con gái ta thì phải có tửu lượng tốt như ta chứ.-Nefermaat đã thấm hơi men cười khà khà.

-Không biết công chúa có muốn tỉ thí với chúng ta không?

-Tỉ thí?

-Đúng vậy,thi uống rượu.Nữ nhi bằng tuổi người ở nơi bọn ta đều uống được rất nhiều rượu.

-Ờm,...được thôi.-Asisu ậm ừ.

-Khoan đã Timeo.-Nam tử bên cạnh sứ giả ra lệnh.

Sắc mặt của tên Timeo bỗng xanh như tàu lá chuối.Hắn cung kính với người ấy:

-Vâng,hoàng tử.

"Hoàng tử Hitite!Izumin sao?"-Asisu ngỡ ngàng.

  -Ngồi xuống.-Izumin gằng giọng.

Tên sứ giả ngoan ngoạn ngồi thụp xuống không nói thêm gì nữa,Nefermaat đã say nên không để ý gì.Asisu im lặng hóng biến,Izumin sẽ nói gì tiếp theo đây.

  -Chị,chị.-Menfuisu gọi với qua.

  -Menfuisu?

  -Ra ngoài đi,em có chuyện muốn nói.
  Asisu gật đầu.Cô dặn Eri ở lại còn Ari đi theo mình.Ra đến phía bên ngoài,Menfuisu hỏi:

  -Dạo này chị lạ lắm,Asisu.

  Thoạt đầu cô hơi sợ hãi nhưng sau đó bình tĩnh đáp:

  -Chị vẫn vậy thôi,phải không Ari?

  -Vâng,công chúa không có gì thay đổi cả.-Ari khẽ gãi má.

  Menfuisu có vẻ tin vào những lời vừa nãy nhưng trực giác của cậu vẫn nghi ngờ gì đó.

-Vậy chị nhớ giữ gìn sức khỏe,nhìn chị dạo này tiều tụy hẳn đi.

-Được rồi.-Asisu mừng thầm trong lòng.

-Ari chúng ta hồi cung.

-Vậy còn Hoàng đế thì sao,công chúa?

-Lát nữa ông ấy sẽ quên ngay thôi.-Asisu khẽ xoa trán,những việc xảy ra gần đây khiến cô đau đầu.