Dừng ngay Hắc Minh gia. Cánh cổng đầy uy nghiêm, vườn thì rộng còn đẹp ko thể chê. Bỗng Khắc Tinh cảm thấy cứ như ngàn năm xa cách nhà. Mặt ko ngừng thể hiện nét hớn hở.
Khương Tú, Tử Sam, Đông Đông đều về nhà của mình. Điều khiến nó buồn cười nhất là lúc trên máy bay. Tử Sam được Tuấn Kiệt thông báo Chấn Nhật Duệ cắt hợp đồng với Hắc Ngạo Lâm rồi trở về Chấn gia.
Bà chị đó cứ cười rồi hét rồi bấn lên.
Cũng may ! Chị ta không bị đá xuống máy bay.
Vào nhà, mọi thứ vẫn như cũ trong mắt nó. Hắn thì ngồi trên sofa đồng thời kéo nó lại ngồi lên đùi hắn.
- thế nào ? - hắn ôn nhu vừa nói vừa vuốt tóc nó
- rất rất rất nhớ nhà - nó nói
- khoan mừng vội, em có biết anh chịu "giày vò" cỡ nào trong suốt 1 tháng không ? - hắn đưa mặt lại gần nó, ko quên lộ nụ cười gian tà
Nó đỏ mặt lên rồi nói :" mặt xác anh"
- Phong Khắc Tinh ! Em được lắm. Vốn định tối nay cùng em đua xe. Bây giờ thì đừng mơ - hắn nói
Nó nghe xong thái độ xoay 360độ. Hai tay ôm cổ hắn nói :" em muốn đi, Ông xã à !!!"
Minh Quân nghe hai chữ "Ông xã" trong lòng thầm vui mừng a. Hắn vừa bế nó đi lên phòng vừa nói :" vậy thì xem thái độ của em thế nào, anh sẽ suy xét lại"
Vì tình yêu xe cũng vì lâu quá không đua nó phải hi sinh liệt giường tận 3 ngày. Tên Minh Quân chết tiệt dám lừa nó !! Giày vò nó hơn 1 ngày ko ăn ko uống.
Sau chuyện này nó rút ra kinh nghiệm cho kiếp sau nếu đầu thai: không nên lấy chồng lực lưỡng. Không nên....
Hắn bước ra từ phòng tắm, tâm trạng thoải mái đến cực độ. Nhưng hắn đã phải "ăn chay" đến 1 tháng. Phát tiết 1 ngày thì chưa đủ. Sợ nó không chiụ nổi hắn phải kiềm chế.
Hắn đi lại giường thấy nó đang nằm, tay vỗ má nó rồi nói :" dậy mau. Hơn 1 ngày ko ăn uống mà em còn ngủ được à"
- tên chết bầm - nó nói
Hắn cười rồi bế nó vào phòng tắm. Giúp nó làm vệ sinh. Sau khi xong xuôi hắn bế nó xuống phòng ăn. Hôm nay Minh Quân đặc biệt dặn đầu bếp nấu món nó thích.
Quả nhiên ! Khắc Tinh ngồi ăn ngon lành.
Nhưng rồi hắn cau mày, nó ăn ko ngó gì đến hắn. Ko lẽ ... điạ vị của hắn đối với nó ko bằng đồ ăn ?
Nó dường như cảm nhận điều gì đó liền ngước đầu lên cười hì hì nói:" nhìn gì chứ. Anh làm em liệt giường lâu như vậy đương nhiên là phải bồi bổ cho em rồi"
. Bà xã à ! Em giỏi lắm. Hắn liền công kích nói :" vậy sớm sinh bảo bối cho anh"
- xì...thôi xin. Em mà sinh bảo bối chắc mỗi lần con ở gần em là anh quăng ra xa - nó nói.
Với tính cách của Minh Quân. Nó sử dụng từ " quăng" là đúng nhất.
Bỗng dưng từ ngoài cửa vang ra tiếng nói của Khương Tú :" bà cô định sinh bảo bối à ? Bây giờ đang chuẩn bị cuộc chiến. Không đúng lúc a"
Cậu thong thả bước vào, phiá sau là La Tước. Hôm nay nó mới có dịp ngắm dung nhan của cậu nhóc này. Da trắng, gầy, cao bằng Khương Tú, mắt xanh, tóc nâu hạt dẻ.
Chậc.. tương lai mỹ nam.
- Luyện tập thế nào - nó hỏi
- Tô Kiệt nói chậm chạp - Khương Tú nói
- học cách lắp súng chưa - hắn lạnh lùng nói
- dạ rồi - La Tước nói
Hắn rút ra khẩu súng rồi đặt trên bàn. Nó hiểu ý hắn rồi xoay qua nói với La Tước :" vào đây "
La Tước không chần chừ liền đi lại chỗ khẩu súng.
- 10 giây tháo - nó nói
- vâng - La Tước nói
- bắt đầu
Tiếng nó vừa dứt, La Tước liền vào việc. Tháo từng bộ phận ra. Khi tháo ra vừa đủ 10 giây
- 5 giây lắp - hắn lạnh lùng nói
- bắt đầu - nó nói
Vẫn vậy, cậu tập trung cao độ nhanh nhẹn lắp. Đối với cậu tháo ko khó nhưng lắp thì ngược lại. Nếu lắp xong cậu cũng phải tính cả thời gian lên đạn.
Xong !
- 12 giây - nó nói
- tôi sẽ luyện thêm - La Tước nói
- tốt nhất là vậy. Bỏ ngay sợ hãi, cần tập trung, nhanh nhẹn hơn. Lần sau tệ hơn tôi phế tay cậu - hắn nói
- vâng - La Tước vẫn trả lời cung kính
- chú là muốn tốt cho cậu. Nên cố gắng - Khương Tú nhắc nhở
Sau khi kiểm tra xong, La Tước cùng Khương Tú về lò luyện của Hắc Minh gia. Còn lại hắn và nó
- em muốn điều tra về La Tước - nó nói
- Tuấn Kiệt sẽ làm - hắn nói
Dù sao ko thể nhận không một đứa trẻ như vậy. Có ở điạ bàn của hắn thì không thể ko có chuyện.