Dương Như Tuyết đi vào phòng làm việc tổng giám đốc, không bao lâu sau, có một nữ thư ký trẻ tuổi tràn đầy sức sống tuổi trẻ, ăn mặc chuyên nghiệp bước ra.
Thoạt nhìn cô ấy chỉ chừng hai mươi, mặt mũi trong sáng thanh thoát, dáng người thon thả nhưng cũng rất kiêu hãnh, ngực tấn công mông phòng thủ, đôi chân dài thẳng tắp, và cả đôi mắt cũng không kém phần quyến rũ.
"Chào ngài Tân, tôi là Triệu Lâm, thư ký phòng làm việc. tổng giám đốc, anh có thể gọi tôi là Tiểu Triệu, tổng giám đốc. Dương bảo tôi đưa anh qua bên phía bộ phận tiếp thị để báo cáo."
Nữ thư ký đi tới trước mặt Tần Phong rồi tự giới thiệu bản thân.
Cô gái tên Triệu Lâm này có một đôi mắt đẹp đầy sức sống, tinh thần nhiệt huyết, trong có vẻ như là một nữ sinh viên vừa mới tốt nghiệp bät đầu đi làm.
Người ta vẫn hay nói người đẹp thì hay đi với nhau, cũng không phải là không có lý.
Nữ tổng giám đốc có bề ngoài xinh đẹp thì thôi đi, đến cả một nữ thư ký mà cũng đẹp thế này.
Nhất là vòng cung cao ngất ngưởng trước ngực, tất cả đều cho thấy rằng Triệu Lâm có một thân hình rất ấn tượng.
"33...DI"
Ánh mắt Tần Phong lóe lên tia sáng, hẳn không kìm được mà bật thốt lên.
"Anh nói gì cơ?" Triệu Lâm nghe vậy thì sửng sốt.
Rồi ngay sau đó gương mặt Triệu Lâm cũng thoáng đỏ bừng.
Bởi vì cô ấy biết "33D" mà Tần Phong nói, chính là số đo. áo ngực mà cô ấy mặc.
Thật kỳ lạ, sao hẳn vừa liếc mắt cái mà đã nhận ra số đo của mình rồi.
Như này cũng mơ hồ quá đi mất.
Nhưng mà, để tránh bị xấu hổ, Triệu Lâm chỉ đành giả vờ không hiểu.
"Không có gì, dẫn đường đi!"
Tân Phong phất tay, nói với người đẹp trẻ tuổi với thân hình thon thả kiêu hãnh trước mắt mình.
Tân Phong cảm thấy mình sắp bước sang tuổi ba mươi, cũng chẳng phải một lão già háo sắc, không cần phải cứ nhìn chăm chằm vào Triệu Lâm như thế.
Nhưng mà Tân Phong không ngờ rằng Triệu Lâm chỉ vừa tốt nghiệp đại học, đang ở độ tuổi tràn đầy sức sống như thế, mà lại có kích thước ngang cỡ Dương Như Tuyết, sau này rất có triển vọng.
"Ngài Tần, lúc này tổng giám đốc Dương đã nói cho tôi biết tình hình của anh rồi, sau này ở công ty anh có yêu cầu gì hay cần giúp đỡ gì thì có thể tìm tôi" Triệu Lâm đi phía trước Tân Phong để dẫn đường, vừa đi về phía bộ phận tiếp thị vừa nói với Tân Phong.
Mặc dù Dương Như Tuyết chưa giải thích rõ thân phận của Tân Phong cho Triệu Lâm biết, thế nhưng lúc ban nấy Triệu Lâm cũng vừa nghe thấy những người ở trong phòng họp đi ra ngoài bàn luận.
Nói cái gì mà Dương Như Tuyết đưa một người chồng về, chủ tịch Dương còn muốn đưa chức Phó tổng giám đốc cho. chồng của Dương Như Tuyết.
Nhưng điều bất ngờ hơn hết là đối phương lại từ chối làm phó tổng giám đốc công ty.
Lúc này, khỏi cần suy nghĩ cũng có thể đoán được loáng thoáng rằng ngài Tân trước mặt đây phải tám mươi chín mươi phần trăm là vị hôn phu của tổng giám đốc Dương Như Tuyết.
"Có yêu cầu và cần trợ giúp gì thì đều có thể nhờ cô thật sao?"
Tân Phong nghe vậy thì hỏi ngược lại một câu.
"Đương nhiên là vậy!" Triệu Lâm quay đầu lại nghiêm túc gật đầu với Tân Phong.
"Nếu vậy, tôi thấy vai mình hơi đau nhức, một lát nữa cô có thể tới đây xoa bóp cho tôi được không?" Tân Phong cũng không khách sáo mà nêu lên nhu cầu cá nhân của mình.
“Chuyện này..." Triệu Lâm ngây người trong giây lát.
Rõ ràng, cô ấy không ngờ rằng Tân Phong lại đưa ra yêu cầu cá nhân như thế.