Đệ Nhất Thần Y

Chương 27: Đồng ý



“Đàn em nào bị bắt nạt thế?”, Tư Khả Hân hoàn hồn lại, khẽ cau mày.

“Là… đàn em Lâm Hà”, Hồ Á Luân do dự một lát rồi nói.

Trong mắt Tư Khả Hân tràn đầy nghi hoặc, nhìn Hồ Á Luân bằng ánh mắt không thể tin được: “Lâm Hà không hề quen Tần Long, Tần Long cũng mới chuyển đến trường chúng ta một ngày, làm sao đã có mâu thuẫn được?”

“Cái này…”, Hồ Á Luân dừng lại một chút, trên mặt bỗng hiện lên vẻ tức giận, hung hăng nói: “Tóm lại, đàn em Lâm Hà đích thân nói với anh chuyện này, tuyệt đối không thể giả được, câu lạc bộ Taekwondo của bọn anh từ khi thành lập đến giờ chưa từng để ai chịu thiệt như vậy, cho dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng phải đòi lại công bằng cho cậu ấy, Tần Long, tôi hỏi cậu, có dám nhận thư thách đấu không?”

Hồ Á Luân không muốn tranh luận với Tư Khả Hân, lập tức đổi đối tượng.

“Ức hiếp người quá đáng thật đấy?”

“Tần Long chưa từng học Taekwondo, anh làm như vậy không sợ người ta chê cười sao?”

“Chỉ biết ức hiếp người lương thiện”.

Một số học sinh trong lớp không nhìn nổi nữa, đặc biệt là con trai, bọn họ không ưa Tần Long, nhưng bọn họ càng ngứa mắt Hồ Á Luân hơn.

“Tôi cho cậu ta đánh hai tay với tôi”.

Hồ Á Luân lạnh nhạt bồi thêm một câu.

Câu này khiến cho mọi người im bặt.

Dùng hai tay? Đây là khoản lợi nhuận khổng lồ, cũng vô cùng khoa trương.

“Tần Long, cậu có dám nhận không? Tôi đã nhường đến mức vậy rồi mà chẳng lẽ cậu vẫn còn sợ sao? Hay là tôi nhường cậu cả hai chân luôn?”, Hồ Á Luân cười híp mắt hỏi.

“Hồ Á Luân! Anh đủ rồi đấy! Tần Long hoàn toàn không phải kiểu người bạo lực như các anh!”, Tư Khả Hân tức giận nói.

Không phải kiểu người bạo lực?

Diệp Viên Viên và Huy Thái Lang đồng thời dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tần Long.

Hôm qua anh đã một mình xử gọn Trương Hồng Cường và Chu Thao…

Tuy nhiên nếu Hồ Á Luân đã nhường hai tay hai chân mà Tần Long vẫn không chịu nhận, e là chuyện này sẽ lập tức truyền ra khắp trường, Hồ Á Luân có đủ chứng cứ để khoe khoang trước mặt người khác: Tần Long là đồ phế vật, tôi đã nhường cả hai tay hai chân mà vẫn không dám đánh.

Tần Long liệu còn có thể sống trong trường nữa không?

Nhưng nếu chấp nhận, Tần Long có thể thắng được không? Hồ Á Luân dám đưa thư thách đấu lại còn nhượng bộ đến mức đó, làm sao không có chuẩn bị gì được?

Mấy cô gái lo lắng, bắt đầu suy nghĩ cách giải quyết.

“Câu lạc bộ Taekwondo?”

Lúc này, Tần Long đột nhiên thu lại sách trên bàn, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, cho bức thư thách đấu vào trong ngăn kéo…

“Tôi biết rồi, tan học tôi sẽ đi xem, sắp vào tiết rồi, bạn học Luân Luân gì đó, mau quay về trước đi”.

Hồ Á Luân lập tức ngây ra.

“Cậu nhận thư thách đấu rồi?”

“Đương nhiên, lẽ nào anh mù sao?”, Tần Long nhẹ giọng nói.

Hồ Á Luân hoàn hồn lại, vô cùng tức giận, tên khốn này lại dám nhận thư thách đấu của anh ta.

Anh ta lập tức đập tay xuống bàn.

“Được! Được lắm, đủ ngông đấy! Thằng nhãi, tan học tôi sẽ tới câu lạc bộ đợi cậu, nếu cậu dám không tới, tôi đảm bảo tiết học ngày mai cậu không lên lớp nổi đâu!”

Nói xong Hồ Á Luân lạnh lùng xoay người rời đi;.

Khi anh ta vừa đi ra khỏi cửa lớp học, cả phòng học như nổ tung, tất cả các bạn học đều vây quanh Tần Long, đủ loại tranh luận sôi nổi cùng chất vấn không ngừng vang lên.

Cùng lúc đó, tin tức như mọc cánh lan truyền khắp trường.

Trường trung học số 1 Thịnh Hoa đang sôi sục.

Mấy tiết học còn lại tất cả mọi người đều không tập trung nổi, ai nấy đều không khỏi nhìn về phía Tần Long.

“Cậu nói xem Tần Long có phải ngốc rồi không? Hồ Á Luân là cao thủ Taekwondo đấy, thậm chí còn là cao thủ đai đen, đừng nói là anh ta nhường hai tay hai chân, cho dù anh ta đứng ở đó cho Tần Long đánh, Tần Long cũng chỉ tự làm bị thương bản thân mà thôi”.

“Ai mà biết được cậu học sinh chuyển trường này đang nghĩ gì, hoa khôi Diệp và hoa khôi Tư đều quan tâm cậu ta như vậy, thế mà cậu ta lại không biết trân trọng, đi chọc vào Hồ Á Luân, cầu xin ông trời cho cậu ta bị đánh chết luôn đi”.

“Cậu ác thế… nhưng mà tớ đồng ý với cậu”.

“Đợi lát nữa tan học chúng ta tới câu lạc bộ Taekwondo xem xem”.

“Đến cả Hồ Á Luân cũng dám khiêu khích, xem tên giả ngầu này bò trên mặt đất khóc như thế nào”.

“Ha ha…”

Cuộc đối thoại như vậy xuất hiện rất nhiều trong các lớp học trong trường trung học số một Thịnh Hoa, khi biết một học sinh chuyển trường dám thách thức chủ nhiệm câu lạc bộ Taekwondo, rất nhiều người đều chờ xem trò cười của Tần Long.