Nghĩ đến những cảnh tượng đó thôi, Hirohito lại rất là vui vẻ. Ông sẽ xem Trung Quốc dám làm những hành động gì để khiêu khích Nhật Bản khi mà mọi thuyết mạch giao thương quan trọng nhất dẫn ra biển đều bị Nhật Bản chặn lại.
Các tuyến đường thuyết mạch thương mại với các nước khác chỉ còn lại đường bộ và đường sắt nhưng mà cả 2 đều có chi phí rất đắt đỏ hơn đường biển với chi phí rẻ hơn rất nhiều. Hirohito sẽ phải cảm ơn anh bạn Lào thân thiết nhất của mình.
Ông đã từng xem video có liên quan đến Thái Lan và Lào. Khi mà vào năm 1980, một binh sĩ Lào đã bắn chết một binh sĩ Thái Lan được cho là xâm phạm biên giới của nước này trên sông MêKong. Thái Lan sau đó trả thù bằng cách đóng cửa biên giới ngừng tiến hành giao thương điều này khiến kinh tế Lào thiệt hại nặng nề.
Sau đó, từ năm 1984-1888 đã có nhiều cuộc giao tranh nhỏ lẽ xảy ra trên đất Lào ở khu vực Sainyabuli khiến binh sĩ 2 bên thiệt mạng khoảng 1000 người. Lào đã đưa sự kiên này lên Liên Hợp Quốc. Đúng lúc, Thái Lan đang tranh cử vào ghế thành viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.
Người Thái ngu gì thừa nhận khi đang trong khoảng thời gian quan trọng như vậy nên họ đã tìm đối tương để đổ thừa, Việt Nam chính là một trong số đó. Ngay sau đó, người Thái đã cáo buộc Việt Nam đưa quân can thiệp đẩy Lào vào tình trạng thù địch sâu sắc hơn với họ. Ta cũng có thể thấy được người Thái Lan cũng không phải là dạng vừa.
Quay lại chủ đề chính.
Thái Lan sau khi đóng cửa biên giới ngừng tiến hành giao thương đã khiến cho nền kinh tế Lào bị thiệt hại. Vì, Lào là nước không giáp biển, Lào phải phụ thuộc vào các nước lang giếng để vận chuyển hàng hoá vào lãnh thổ của mình. Điều này cũng có thể xảy ra với Trung Quốc nếu những tên này không giáp biển.
" Thủ tướng đã có những kế sách nào chiếm những nơi này không ? Và, nếu chiến tranh nổ ra chúng ta thì chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu ? "
" Thưa, bệ hạ. Chúng thần đã có chuẩn bị trước rồi ạ. Chỉ cần ngài gật đầu đồng ý là trong vòng 5 ngày nữa là chiến tranh sẽ nổ ra và nó cũng nằm trong sự khống chế của chúng thần, lý do liên quan đến chiến tranh đã được chúng thần chuẩn bị kĩ càng. "
Hirohito nghe vậy cũng gật đầu rồi ông nói thêm:
" Hội Quốc Liên cúng nên rút ra đi chúng cũng không có lợi ích gì cho chúng ta. Ở lại cũng không có lợi ích gì cho chúng ta. "
" Vâng, bệ hạ. "
Hội Quốc Liên được thành lập sau khi chiến tranh thế giới thứ nhất kết thúc. Từ khi thành lập đến bây giờ nó không mang lại điều gì nổi bật, chúng ta có thể thấy rõ rằng đây là một tổ chức thất bại hoặc là nói lại không sinh ở đúng thời điểm nơi nó thuộc về.
" Thủ tướng hãy yêu cầu Lầu Năm góc thối thúc xưởng đóng tàu mau nâng cấp tàu chiến nhanh chóng. Thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa. "
" Vâng, bệ hạ. "
Hirohito dột nhiên nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi:
" Thủ tướng, người Duy Ngô Nhĩ đã thành lập đất nước của mình chưa ? "
" Thưa, bệ hạ là rồi ạ. Thần đã cho người thiết lập quan hệ ngoại giao với họ từ vài năm trước dưới sự giúp đỡ của người Mông Cổ. Mặc dù, có sự phản đối của một số người dân Trung Quốc ở Tân Cương đã bị chúng ta kéo ra bắn bỏ, còn tài sản thì đều do người Tân Cương xử lý. Để bồi thường chúng ta đã cho 2 chiếc xe tăng, 10 pháo 75 mm và hàng tấn vũ khí đạn dược. "
Người Duy Ngô Nhĩ rất nhiều người sẽ không ai biết. Nếu mọi người thường coi tin tức về những cuộc trừng phạt của thế giới đối với Trung Quốc về vấn đề Tân Cương thì đó chính là họ ( người Duy Ngô Nhĩ ).
Đây là vùng lãnh thổ duy nhất của Trung Quốc đòi độc lập nhưng không thành công, vì đây có trữ lượng dầu mỏ và khoáng sản dồi dào và tuyến đường nổi tiếng nhất của Con đường tơ lụa lịch sử chạy qua lãnh thổ từ phía đông đến biên giới phía tây bắc của nó.
Từ những năm 1990 đến những năm 2010, phong trào độc lập Đông Turkestan, xung đột ly khai và ảnh hưởng của Hồi giáo cực đoan đã dẫn đến tình trạng bất ổn trong khu vực với các cuộc tấn công khủng bố thường xuyên và đụng độ giữa lực lượng ly khai và chính phủ.
Những cuộc xung đột này đã khiến chính phủ Trung Quốc thực hiện một loạt các vi phạm nhân quyền đang diễn ra đối với người Duy Ngô Nhĩ và các dân tộc thiểu số và tôn giáo khác trong tỉnh thường được mô tả là diệt chủng.
Cuộc họp sau đó, diễn ra thêm vài giờ nữa là kết thúc.
Hirohito đến phòng nơi mà Kazuko đang nghỉ ngơi thì thấy mẹ mình cũng đang ở đây nên ông nói:
" Mẹ cũng ở đây nữa à. Con tưởng mẹ sẽ mang em ấy về lại hoàng cung Tokyo chăm sóc chứ. "
" Mẹ cũng tính là như vậy nhưng mà thấy mẹ thấy vợ con vừa mới từ đường xa trở về còn mệt mỏi nên ở đây nghỉ ngơi. Vài ngày nữa là bắt chuyến tàu lửa về Tokyo cũng không muộn. Hên là mẹ có cho người hầu kinh nghiệm đi theo tụi con chứ không 2 đứa sẽ không biết cách xử lý. "
Hirohito và Kazuko nghe được đều mỉm cười. Trinh Minh thái hậu thấy vậy cũng thở dài không biết nói gì nên bà chỉ nhắm vào con trai cả của mình nói:
" Thiệt là, mẹ cũng không biết nói gì với con. Mẹ cũng đã nói đi nói lại nhiều lần là con hãy mau chóng có con để nối dõi thuyết mạch nhưng mà con nói cứ còn sớm. Con cũng hãy nhìn xem bây giờ con bao nhiêu tuổi rồi. "
" Mẹ đừng trách anh ấy là do con nên mấy năm nay anh ấy mới không có con. Mẹ muốn trách anh ấy thì mẹ cũng nên trách con đi ạ. "
" Kazuko à, con đang mang thai. Hãy nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân cho thật tốt. Những chuyện hồi nãy coi như là mẹ chưa nói gì cả. "
Bà mới trách đứa con của mình được vài câu thì Kazuko bắt đầu cầu xin cho nó làm cho bà cũng không thể ngừng trách đứa con trai cả của mình và khuyên bảo Kazuko nghỉ ngơi. Để sau này bà có thể ôm cháu đức tôn của bà nữa chứ.
" Nếu em thấy khó chịu chỗ nào thì cứ nói ra để mà mọi người biết để cho họ có phương án giải quyết. Những người xung quanh em đều là những nữ bác sĩ và y tá có rất nhiều kinh nghiệm. Họ sẽ chăm sóc em thường xuyên. Khoảng 2 ngày nữa về hoàng cung Tokyo. "
" Cảm ơn, anh. Hiện tại, em vẫn cảm thấy ổn không có gì hết. "
Hirohito hỏi thăm tình trạng sức khỏe của Kazuko một chút rồi ông chào tạm biệt Kazuko và mẹ của mình về phòng. Sau chuyến đi mệt mỏi rồi còn phải nghe báo cáo làm cho sức của ông không còn nữa. Ngay khi nằm xuống giường là ông bắt đầu ngủ ngay.
2 ngày sau đó, 1 đoàn xe tải gồm 8 chiếc xe tải cỡ trung của Nhật Bản với hàng hoá là lương thực thuốc men và những thứ khác có liên quan đến nhu yếu phẩm đã bị tập kích cách thành phố Hàng Châu 30 km về phía Bắc. Vụ việc này đã làm kinh động đến chính phủ Trung Quốc Quốc dân Đảng và chính phủ Nhật Bản.
Vụ việc này đã được lên báo đài và TV trên cả 2 nước, rất nhiều ảnh chụp của phóng viên tại hiện trường cho thấy xung quanh đoàn xe cũng chỉ là đống hoang tàn không rất nhiều người chết và bị thương, hàng hoá bị văn vóc khắp nơi và xe tải cũng bị phá huỷ hoặc hư hỏng nặng.
Nhiều người dân Nhật Bản sau đó đã đỏ ra đường biểu tình yêu cầu chính phủ tuyến chiến xử lý người Trung Quốc để cho bọn chúng biết đắc tộic với Nhật Bản sẽ có những hậu quả khôn lường như thế nào.
Chính phủ của Machiko sau đó đã ra tối hậu thư cho Trung Quốc Quốc dân Đảng trong vòng 3 ngày phải điều tra rõ vụ việc này.
Người đứng đầu Trung Quốc Quốc dân Đảng là Tưởng Giới Thạch sau khi biết được thông tin này đã tức giận đập vỡ hết mọi thứ trong phòng để bình tĩnh lại cho người đi điều tra. Ông nhìn thôi cũng biết ai là người gây ra vụ việc này.
Tưởng Giới Thạch là một chính trị gia quốc gia, nhà cách mạng và nhà lãnh đạo quân sự Quốc gia Trung Quốc, người từng là lãnh đạo của Trung Hoa Dân Quốc từ năm 1928, cho đến năm 1949 ở Trung Quốc đại lục, và sau đó ở Đài Loan cho đến khi ông qua đời vào năm 1975.
Đoàn xe này trước đó đã được thông báo cho Trung Quốc Quốc dân Đảng nên quân đội của ông sẽ không đụng vào. Ông lại biết rất rõ ràng là người Cộng Sản làm ra mặc dù ông không có chứng cứ nhưng mà với cách đánh du kích của họ sẽ khiến cho quân đội đối phương khó đối phó và dễ dàng phục kích. Đây chỉ là phỏng đoán nên ông cần phải có manh mối thì mới biết được là ai làm.
Để tăng áp lực lên Trung Quốc Quốc dân Đảng, chính phủ Nhật Bản đã tăng cường binh lực ở Quảng Đông, Sơn Đông và Liêu Ninh. Cùng lúc đó, các hạm đội của cũng được tập chung tăng cường ở cảng đảo Hải Nam, Đài Loan và Sơn Đông để tăng áp lực nhưng thực chất là toàn bộ hạm đội đều sẵn sàng trong vị trí chiến đấu.
Tưởng Giới Thạch và những người khác không biết rằng tất cả đều đã được chính phủ Nhật Bản dàn dựng những người chết đó chính là tội phạm phản quốc hoặc là những người đã bị tuyên án tử hình do phạm pháp ở Nhật Bản.
----------- Đôi lời từ tác giả:
Mọi người thấy kế hoạch của mình với Trung Quốc ra sao. Chỉ cần chiếm hết các tỉnh vên biển thì sau này Trung Quốc không có cảng biển mà phát triển đến lúc đó xem nó còn phách lối đến mức nào khi bị phong toả.