Đế Quốc Nhật Bản

Chương 127: Thu được tình báo quan trọng.




1 tiểu đội của Nhật Bản trong lúc chiến đấu đã bị trận địa súng máy của quân địch đã bắn chết 1 người và 3 người khác bị thương nên một số thành viên tiểu đội này bắt đầu bắn áp chế đối phương, còn những người khác trong tiểu đội thì kéo những người bị thương vào chỗ mình và la lớn:

" Quân y "

" Quân y "

Đồng thời những người lính này lấy vải che lại vết thương để máu không chảy ra và để có thời gian cho quân y tới. Những người lính khác sau khi bắn áp chế xong rồi thì một bọ phận ở lại coi chừng bắn áp chế, còn những người khác đi tới hỏi thăm và kể lại những chuyện vui vẻ bên nhau để cho họ không cảm thấy buồn ngủ mà ngủ một chuyến thật dài không bao giờ tỉnh dậy được nữa.

" Binh nhì cậu có nghe thấy tui nói không tỉnh lại đi "

" Mau lấy miếng vải đổ rượu vào vải đắp lên vết thương để chặn lại máu chảy và rửa sạch vết thương.

Người quân y liên tục ra lệnh cho những lính khác trong tiểu đội và đồng thời mình lấy ra Morphin tiêm vào gần chỗ dính đạn của thương binh để cho cậu giảm bớt cơn đau từ việc trúng đạn.

Người quân y sau đó làm các động tác cấp cứu để cho 3 người bị thương này qua cơn nguy kịch. Một số người trong tiểu đội cũng hỗ trợ quân y cứu người đồng đội của mình. Những người khác thì tiếp tục nhiêm vụ chiến đấu của mình.

Cộc cộc cộc

Cộc cộc cộc

Đạn bắn dính vào tường và những nơi nên khác phát ra âm thanh

Tạch tạch tạch

" Khoảng cách khoảng 300 m. "

2 người trong tiểu đội lấy ra súng phóng lựu đo khoảng cách từ trận địa súng máy địch đến chỗ mình rồi bắt đầu tính toán quỹ đạo của đường đạn.

" Chuẩn bị bắn. Những người khác bắn yểm hộ. "

Người đội trưởng ra lệnh cho 2 thuộc cấp của mình sẳn sàng và cho những người khác bắn yểm hộ rồi ông bắt đầu đếm:

" 3 "

" 2 "

Cộc cộc cộc

Cộc cộc cộc

Tạch tạch tạch

" 1 "

" Bắn "

"Phốc "

" Phốc "

" Oanh "

" Oanh "

Người đội trường đếm số 2 xong thì những thành viên khác bắt đầu nhắm vào trận địa súng máy của đối phương trong cửa hàng đối diện con hẻm bắn yểm hộ để cho đối phương ngừng khai hoả một thời gian cho thành viên của mình bắn súng phóng lựu.

2 người phóng lựu thấy người đội trưởng ra hiệu cho mình bắn thì 2 người bắt đầu bắn. 2 viên đạn bay với quỹ đạo là đường vòng cung rơi chính xác vào trận địa súng máy của đối phương và phát nổ mang theo súng máy, đạn và lính súng máy đi về với hư vô.

" Trúng đích. "

Người đội trưởng thấy trận địa súng máy của đối phương phát nổ rất lơn mang theo cột khói cao màu đen thì ông biết 2 người cầm súng phóng lựu bắn trúng vào trận địa đối phương nên ông nhìn về phía 2 người và nói:

" Làm tốt lắm, làm lần đầu mà trúng đích trận địa của đối phương cũng coi như là may mắn đi. "

Người đội trưởng không tiết lời khen ngợi làm cho 2 người cầm súng phóng lựu ngại ngùng. Chính xác như người đội trưởng nói đây là lần đầu tiên họ sử dụng súng phóng lựu trong thực tế.

Không ngờ là lần đầu tiên thực hiện là trúng đích trận địa đối phương, chứ trong huấn luyện 2 người phải bắn đến tận 3 lần coi như mới bắn chính xác. những người khác thấy thế cũng đi tới chúc mừng.

Tiểu đội dọn dẹp xung quanh, xem còn quân địch ở quanh đây nữa không rồi mấy thành viên trong tiêu đội hỗ trợ đưa người bị thương lên xe cứu thương đã được thông báo trước đó để chở những thương binh này về bệnh viện dã chiến. Tiểu đội tiếp tục tiến về phía trước với sự cảng giác cao độ.

" Đội trưởng, xem chúng ta phát hiện được gì đây nè. "

Tiểu đội đi tới chỗ cửa hàng nơi mà trận địa sung máy của đối phương đặt ở đây. Tiểu đội đi vào lục soát thì một thành viên trong tiểu đội phát hiện được cái gì đó nên ông kêu đội trưởng tiểu đội mình tới.

Người đội trưởng nghe vậy vậy nên lập tức đi tới chỗ thành viên đó rồi nói:

" Có chuyện gì vậy ? "

Thành viên trong tiểu đội lấy ra vài tấm điện báo cho đội trưởng và nói:

" Cái điện báo đầu tiên là lệnh rút lui. Điện báo thứ 2 là cũng có nhắc về việc 1 phòng tuyến đã được thành lập để ở trung tâm thành phố để ngăn cản bước tiến của quân ta và kéo dài thời gian cho quân chủ lực tập chung binh lực phá vây.

Còn bức điện báo thứ 3 thì không có đọc được bởi vì chúng đã bị cháy chỉ còn lại một phần nhỏ để có thể xác nhận được đó là bức điện báo thứ 3 mà thôi. "

Người đội trưởng vừa nghe thuộc hạ của mình báo cáo vừa cầm điện báo xem. Mặc dù, điện báo là tiếng Trung Quốc nhưng mà ông và các thành viên khác có thể nghe hiểu. Trước khi tham gia cuộc chiến, nhóm của ông đã được học tiếng Trung Quốc cấp tốc để có thể nghe hiểu.

Nếu nghe hiểu không thì trong tiểu đội của ông có người Mãn Châu có thể biết được tiếng Trung Quốc để cho người này đọc là biếtngay không phải sao. Người đội trưởng đọc xong rồi kêu người mang máy bộ đàm đến.

Người vác máy truyền tin đi lại để lên bàn chỉnh sửa vài cái có liên quan đến việc truyền thông tin về cho bọ chỉ huy rồi nhìn về phái người đội trưởng gật đầu. Người đội trưởng thấy vậy lập tức đi tới nhấc máy lên nói:

" Sở chỉ huy, đây là tiểu đội số 3 Sư đoàn số 2 thuộc Quân Khu miền Đông. "

" Đây là sở chỉ huy. Tiểu đội thứ 3 có chuyện gì cần thông báo. "

" Chúng tui phát hiện được điện báo của dối phương với nội dung là ............ "

Người đội trưởng sau đó thông báo chuyện này lên chó sở chỉ huy. Sở chỉ huy sau khi nhận được tình báo lớn như vậy đều đưa đến bất ngờ, thiếu tướng Sư đoàn số 2 thuộc Quân Khu miền Đông Nhật Bản yêu càu người đội trưởng thông báo vị trí của mình để ông cho người đi đón để xác nhận điện báo.

Tin tức này quá mức quan trọng, sư đoàn của ông đã liên tục tấn công thành phố này trong nhiều giờ mà không thể đánh hạ được nhưng mà thiệt hại thì lại càng lúc càng. Các sư đoàn khác tấn công cùng giờ với ông đều thu được kết quả thắng lợi và đang tiếp tục tiến lên.

Nhưng mà sư đoàn của ông vẫn còn bị kiềm chân ở đây nên những bức điện tính đó chính là cơ hội đột phá khẩu. Ông có thể dựa vào đó có thể biết đối phương đang làm gì mà sắp xếp chiến thuật lại cho hợp lý có thể cầm xuống thành phố này là không thành vấn đề.

Người đội trưởng nói vị trí sau đó vài phút có tiếng động cơ xe tăng gầm gú nên người đội trưởng cho mọi người trong tiểu đội của ông cảnh giác, phòng thờ đó là xe tăng của đối phương đến đây chiếm lại khu vực này.

Cho đến khi, người đội trưởng thấy đoàn xe tăng bên mình đi tới thì ông mới có thể xác nhận đó là người bên mình nên ông ra hiệu mọi người buông lỏng và cùng nhau đi xuống lầu.

Người đội trưởng đi xuống thì thấy được đoàn xe có tới tận 5 chiếc xe tăng Type 95 Ha-Go và có 3 chiếc xe tải chở quân nên ông vẫy tay để cho người của đoàn xe tăng hiểu là người của mình.

Đoàn xe tăng đi tới chỗ người đội trưởng rồi dừng lại. Một người đàn ông trung niên tầm 43 tuổi từ trong chiếc xe tăng thứ 3 nhảy xuống mỉm cười nhìn người đội trưởng và người của ông rồi bắt đầu giới thiệu bản thân mình.

" Ta là Trung tá được lệnh của thiếu tướng đến xác nhận điện báo và chắc tiểu đội của cậu là người đã liên lạc với chỉ huy đúng không ? "

" Chào, trung tá. Tui là Thượng sĩ tiểu đội trưởng tiểu đội số 3 Sư đoàn số 2 thuộc Quân Khu miền Đông. Tui chính là người liên lạc với sở chỉ huy về vấn đề điện báo của đối phương. Mời trung tá xem qua đây là điện báo mà tiểu đọi chúng tui thu được khi mà chúng tui chiến đấu ác liệt với bọn chúng. "

Người đội trưởng nói xong đưa bức điện báo của quân phiệt Quế Hệ cho người trung tá. Người trung tá gật đầu nhận lấy điện báo của đối phương rồi bắt đầu xem. Người đội trưởng thấy vậy nên nói tiếp:

" Chúng tui chỉ thu được 2 bức điện báo của đối phương còn bức điện báo thứ 3 thì trong lúc vô tình chiến đâu với đối phương đã bị cháy chỉ còn 1 phần để chúng ta có thể xác nhận được đó là bức điện báo thứ 3. "

Người trung tá nghe vậy cũng gật đầu. Ông tin tưởng lời nói của người đội trưởng này, bởi vì không có lý do nào để cho người đội trưởng và tiểu đội của ông ta lại phản bội tổ quốc của mình. Người trung tá xem xong và xác nhận bức điện bao thứ 3 rồi ông ngẩng đầu lên nhìn về phía người đội trưởng nói:

" Làm rất tốt, cậu và người của cậu hãy lên xe tải về căn cứ nghỉ ngơi. Còn lại, xe do phân đội số 6 xử lý. "

" Vâng, cảm ơn trung tá. Nhưng mà chúng tui vẫn có thể chiến đấu tiếp. "

Người đội trưởng nghe xong cảm ơn trung tá nhưng mà ông thấy tiểu đội của mình vẫn còn có thể chiến đấu tiêu diệt địch nhân nên ông đành phải phản đối. Vì, lợi ích to lớn của đất nước và cả Thiên Hoàng. Vị trung tá nghe vậy mỉm cười vỗ vai người đội trưởng rồi nói:

" Cậu cứ nghe lời ta, lên xe về sở chỉ huy nghỉ ngơi. Thiếu tướng muốn gặp cậu để hỏi vài vấn đề, còn lại ở đây giao cho phân đội số 6 xử lý. "

" Vâng, trung tá. "