Đế Quốc Nhật Bản

Chương 129: Mỹ




Washington, D.C, Hoa Kỳ

Nhà Trắng

" Các vị ngồi ở đây cảm thấy chiến tranh Trung-Nhật có nhận xét gì ? "

Lúc này, một người đàn ông mặc bộ đồ vest màu đen ngồi trên xe lăn nhìn mọi người để xem ý kiến của họ thế nào về cuộc chiến tranh này. Người đàn ông này chính là tổng thống thứ 32 của Hoa Kỳ Franklin D. Roosevelt.

Franklin Delano Roosevelt là một chính trị gia và luật sư người Mỹ từng là tổng thống thứ 32 của Hoa Kỳ từ năm 1933 cho đến khi ông qua đời vào năm 1945.

Là một thành viên của Đảng Dân chủ, ông đã giành được kỷ lục bốn cuộc bầu cử tổng thống và trở thành một nhân vật trung tâm trong các sự kiện thế giới trong nửa đầu thế kỷ 20.

Roosevelt đã chỉ đạo chính phủ liên bang trong hầu hết cuộc Đại suy thoái, thực hiện chương trình nghị sự trong nước New Deal của mình để đối phó với cuộc khủng hoảng kinh tế tồi tệ nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.

Là một nhà lãnh đạo thống trị của đảng của mình, ông đã xây dựng Liên minh Thỏa thuận Mới, xác định chủ nghĩa tự do hiện đại ở Hoa Kỳ trong suốt giữa thế kỷ 20. Nhiệm kỳ thứ ba và thứ tư của ông bị chi phối bởi Thế chiến II, kết thúc ngay sau khi ông qua đời tại văn phòng.

Một người đàn ông trong nội các của ông đứng dậy nói:

" Thưa, tổng thống. Nhật Bản đã tuyên chiến với Trung Quốc hồi đầu năm nay. Trong vòng 5 tháng, Nhật Bản đã nhanh chóng chiếm được tỉnh Giang Tô, thành phố cảng Thiên Tân và thành phố cảng Thượng Hải.

Các khu vực khác như là tỉnh Chiết Giang và tỉnh Phúc Kiến thì đang chống trả nhưng mà Nhật Bản chiếm đóng với 2 tỉnh này cũng chỉ là vấn đề thời gian. Còn, tỉnh Quảng Tây thì làm cho chúng ta kinh hỉ hơn một xíu đó chính là vẫn đang ngoan cố chống cự trước sự tấn công của Nhật Bản nhưng mà nó chỉ là vấn đề thời gian.

Bộ binh Nhật Bản sau khi chiếm được thành phố Thượng Hải thì không có động tác tiếp theo, không có đơn vị nào được điều đi khỏi Thượng Hải.

Còn, bộ binh Nhật Bản sau khi chiếm được thành phố cảng Thiên Tân thì bắt đầu tiến công lên phía Bắc phối hợp với Đạo quân Quan Đông đánh xuống phía nam chiếm Đường Sơn và Tần Hoàng Đảo thuộc tỉnh Hà Bắc nhằm tạo ra một hành lang kết nối tỉnh Mãn Châu với thành phố cảng Thiên Tân.

Và, bộ binh Nhật Bản sau khi chiếm được tỉnh Giang Tô, bắt đầu đánh xuống phía Nam phối hợp với hải quân Nhật Bản xử lý tỉnh Chiết Giang. Nhưng có điều kì lạ là quân đội Nhật Bản chỉ đánh các tỉnh và thành phố ven biển như tôi đã nêu.

Còn các tỉnh và thành phố trong lục địa thì Nhật Bản lại không tấn công như các tỉnh Hà Bắc thì Nhật Bản chỉ chiếm các khu vực ven biển nhưng không đánh chiếm tỉnh này.

Nếu đánh thì họ chỉ chiếm không quá 200 km như là Thương Châu nằm ở phía nam trực thuộc tỉnh Hà Bắc tiếp giáp với biển cũng bị Nhật Bản đánh chiếm từ Huyện Thương trở ra biển cũng chưa tới 150 km. "

Bộ trưởng Chiến tranh George Dern tường thuật lại các chi tiết hành động trong chiến tranh giữa Nhật Bản với Trung Quốc cho mọi người nghe. Mọi người nghe xong George Dern giới thiệu cũng bắt đầu suy nghĩ.

" Bộ hải quân cũng đang theo dõi xát sao cuộc chiến này. Cuộc chiến lần này Nhật Bản tung ra 4 hạm đội hàng không từ số 1 - số 4 mà mỗi hạm đội có 2 chiếc hàng không mẫu hạm hạng nặng lớp Kaga và 3 lớp hàng không mẫu hạm hạng nhẹ lớp Ryūjō được bảo vệ bởi 4 chiếc tuần dương hạm hạng nặng lớp Myōkō, 12 chiếc tuần dương hạng nhẹ lớp Agano, 32 tàu khu trục khác và 8 tàu hậu cần cỡ lớn. "

Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson liệt kê ra các hạm đội của hải quân Nhật Bản tham gia cuộc chiến, làm cho mọi người trong nội các cũng phải bắt đầu suy nghĩ. Roosevelt suy tư rồi ông nghĩ đến điều gì đó đến ông hỏi Swanson:

" Vậy còn, thiết giáp hạm của hải quân Nhật Bản thì sao ? Hiện giờ chúng đang làm gì và ở đâu ? "

" Thưa, tổng thống. Hiện giờ, thiết giáp hạm Nhật Bản đang ở xưởng đóng tàu, chúng đang trong quá trình nâng cấp. "

Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson nói đến đây. Bộ trưởng cục tình báo FBI Hoover đứng lên nói:

" Các điệp viên của chúng tôi tại Nhật Bản trong những năm gần đây bị tổn thất nặng nền do một cơ quan bí mật của Nhật Bản truy quét. Chúng tôi không biết cơ quan đó ra đời khi nào mà chỉ biết rằng nó không thuộc bất cứ cơ quan nào mà trực thuộc thủ tướng Nhật Bản, nhưng trong lúc hành động lại lấy danh nghĩa của các cơ quan khác đi bắt các đặc vụ của chúng ta.

Chỉ có một số người may mắn thoát khỏi và họ cũng tiến hành ngủ đông để tránh sự truy lùng của người Nhật. Không chỉ có chúng ta bị mà còn có điệp viên của các nước khác cũng bị cơ quan này của Nhật Bản bắt giữ và truy lùng.

Nên chúng tôi chỉ có một số ít tin tình báo hữu dụng có liên quan đến thiết giáp hạm cảu Nhật Bản là chúng đang được nâng cấp nhanh nhất là trong vài tháng nữa và chậm nhất là khoảng giữa năm sau là kết thúc quá trình nâng cấp. Còn, vấn đề thiết gíap hạm nâng cấp cái gì thì FBI chúng tôi không biết.

Nhưng mà FBI thì biết được kế hoạch đóng tàu của người Nhật Bản. Theo tình báo mà chúng tôi nhận về trước khi điệp viên của chúng tôi bị bắt thì người Nhật tính đóng 8 chiếc hàng không mẫu hạm lớp Kaga, khoảng 40 chiếc hàng không mẫu lớp Ryūjō và hàng trăm tàu chiến khác"

Roosevelt và thành viên trong nội các của ông nghe được vấn đề này, không khỏi làm cho mọi người ngưng trọng. Bởi vì, mọi người biết vấn đề này rất là quan trọng cần phải giải quyết. Những năm gần đây, Nhật Bản dưới thời Thiên Hoàng Hirohito và thủ tướng Machiko phát triển quá mạnh mẽ gần như vượt qua nước Mỹ.

Làm cho chính phủ nước Mỹ cảm thấy e ngại nên chính phủ nước này coi Nhật Bản là kẻ địch tiềm tàng sau các cường quốc Châu Âu. Chính phủ Mỹ đã sắp đặt giám điệp tại Nhật Bản để giám sát và lấy cấp thông tin mật từ nước này.

Tình báo Mỹ tại Nhật Bản đã được sắp đặt trong nhiều năm và qua vài đời tổng thống nhưng cho đến những năm gần đây Nhật Bản thành lập một cơ quan bí mật trên danh nghĩa thủ tướng Nhật Bản tiến hành hoạt động truy quét gián điệp nước ngoài đang hoạt động trên đất nước Nhật Bản.

Nếu không còn những điệp viên này nữa thì tình báo Mỹ tại Nhật Bản coi như sụp đổ. Công sức xây dựng tình báo trong nhiều năm lại bị phá huỷ, như vậy có nghĩa là sau này họ sẽ không biết được các ván đề cơ mật và các thành động bí mật hay là quân sự của Nhật Bản.

" Còn có một vấn đề khác mà chúng ta cần quan tâm đó chính là vấn đề Vaccine hiện tại trong kho dự trữ của nước ta sắp cạn đáy, mặc dù trước đó đã có các hoạt động tiết kiệm Vaccine.

Nhật Bản vài năm trước đã cấm vận chúng ta mua Vaccine từ chỗ họ nên Bộ y tế chung tôi phối hợp với nhiều công ty dược phẩm chế tạo ra nhiều loại Vaccine nhưng mà không khả quan. "

Bộ trưởng bộ y tế Martinez Michael đứng lên báo cáo về vấn đề tồn kho Vaccine đất nước. Mọi người nghe vậy cũng bất ngờ nhìn về phía Michael, thậm chí Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau Jr. cũng nhìn Michael hỏi:

" Chúng ta không thể tự chủ sản xuất Vaccine được sao? "

" Bộ y tế cũng nghĩ đến vấn đề này nhưng mà các công ty dược phẩm chế tạo ra Vaccine lại không khả quan. Bởi vì, Vaccine được các công ty dược phẩm tạo ra có tác dụng phụ rất mạnh và tỷ lệ tử vong sau khi tiêm vào cũng rất cao lên tới hơn 55%.

Hiện tại, Nhật Bản là nước trên thế giới sản xuất Vaccine, có rất nhiều nước trên thế giới mua Vaccine của họ bao gồm cả chúng ta cũng mua nhưng mà sau này chúng ta cấm vận vài thứ nên họ trả đủa lại cấm chúng ta nhập khẩu Vaccine từ họ. "

Tất cả mọi người trong nội các của Roosevelt nghe xong rất là bất ngờ, Vaccine do nước mình làm ra lại có tỷ lệ tử vong cao đến như vậy không những thế chúng lại có tác dụng phụ. Cho dù tim Vaccine không chết nhưng mà tác dụng phụ của nó cũng là một điều đáng eo ngại.

Bộ trưởng Ngoại giao Cordell Hull hỏi tiếp:

" Sao chúng ta không lấy số Vaccine còn lại của người Nhật đi nguyên cứu. Nó có thể giúp chúng ta nguyên cứu và sản xuất Vaccine nhanh hơn không phải sao ? "

" Bộ y tế và các công ty dược phẩm cũng đã nghĩ đến chuyện này nhưng mà mỗi lần chúng ta lấy ra nguyên cứu thì chúng lại hư hết nên chúng ta không đi lấy nguyên cứu mà tự mình nguyên cứu. "

Hirohito sau khi xuyên đến thế giới này đã cho người đi tìm hiểu về kinh tế, công nghệ, khoa học, quân sự và y tế của các nước trên thế giới. Hirohito sau đó mới biết được các nước trên thế giới đều phát triển theo đúng thế giới mà ông từng sống.

Nhưng mà chi có duy nhất ngành y tế trên thế giới lại không có Vaccine nên ông biết Vaccine chính là con đường phát triển và kiếm tiền duy nhất của Nhật Bản nên ông đã vừa sử dụng hệ thống vừa xây dựng nền y tế của nước này trở nên tốt nhất cho người dân và thế giới.

Hiện tại, Nhật Bản là nước duy nhất trên thế giới sản xuất Vaccine nên nước này cũng kiếm được một số lượng lớn từ việc buôn bán Vaccine. Cho dù, các nước khác có lấy đi nguyên cứu thì cũng rất khó.