Đế Quốc Nhật Bản

Chương 154: Hirohito hát ' Sai Người Sai Thời Điểm '




Nếu nói về ví dụ về cuộc chiến giữa Nga và Ukraine đang diễn ra gần đây thì bộ ngoại giao Ukraine đã đăng một bức hình về những kẻ phát xít độc tài gây chiến tranh cho thế giới. Bức ảnh trong đó có 4 nhà lãnh đạo trong đó có tổng thống Nga Putin để thể hiện tổng thống Nga là một kẻ độc tài phát xít.

Nhưng mà, điều đáng nói ở đây chính là trong bức hình đó lại có Thiên Hoàng Hirohito của Nhật Bản. Người dân Nhật Bản sau khi biết việc này đã rất tức giận vì hành động đăng hình này của bộ ngoại giao Ukraine.

Người dân của Nhật Bản coi rằng hàng động của bộ ngoại giao Ukraine là đang xem thường họ. Khi mà, kẻ khai mào cho sự phát xít của Nhật Bản là thủ tướng Hideki Tojo.

Chính vì vậy mà hàng loạt người dân nước này đã yêu cầu chính phủ cắt đứt quan hệ ngoại giao với Ukraine. Bộ ngoại giao Ukraine sau khi nhận biết sai lầm của mình thì bộ ngoại giao Ukraine đã tự động xoá bỏ tấm ảnh và có động thái xin lỗi người dân Nhật Bản.

Người dân Nhật Bản cũng đâu phải là dạng vừa. Mặc dù, bộ ngoại giao Ukraine đã lên tiếng xin lỗi nhưng mà người dân nước này vẫn yêu cầu chính phủ Nhật Bản cắt đứt ngoại giao với Ukraine.

Đó là những gì ông biết. Còn, Nhật Bản có cắt đứt quan hệ ngoại giao với Ukraine hay không thì ông không biết lắm. Những mà ông biết chắc chắn rằng chính phủ Nhật Bản sẽ không cắt đứt quan hệ ngoại giao với Ukraine.

Bởi vì, chính phủ Nhật Bản trong mấy năm gần đây luôn đi theo Mỹ nên nước Mỹ chưa đồng ý thì chính phủ Nhật Bản sẽ không đồng ý cắt đứt quan hệ ngoại giao với Ukraine.

Quay lại chủ đề chính.

Hirohito ngồi xuống ghế rồi để cây đàn guitar lên hông. Ông nhìn xuống lớp rồi ông cười hỏi:

" Các bạn muốn ta hát theo kiểu nào? Buồn, vui, sôi động..... Các bạn hãy nói những thể loại mà các bạn muốn. "

Các học sinh trong lớp nghe được Hirohito nói như vậy nên cũng đồng loạt trả lời với nhiều thể loại khác nhau.

" Em muốn nghe nhạc trữ tình "

" Em muốn nghe nhạc buổn "

" Em muốn nghe nhạc trẻ "

" Em muốn nghe nhạc sôi động "

.............

Hirohito nghe thấy nhiều em học sinh trong lớp đòi hát với nhiều thể loại khác nhau mà không có một ý kiến thống nhất nào hết. Ông biết các em thích nhiều thể loại khác nhau nhưng mà các em sẽ bàn bạc trước đó rồi đưa ra một ý kiến thống nhất.

Hirohito thấy nếu làm theo lời các em nói thì không biết là có kịp giờ không nữa. Chỉ còn có hai mươi mấy phút đã tính ngay cả giờ ra chơi thì cũng không kịp giờ. Có mấy em học sinh còn thích thể loại rock nữa mà.

Ông mà hát thể loại rock mọt cái là ông không còn tiếng để mà nói chuyện với những người khác luôn đấy, không đùa được đâu. Hirohito thấy cả lớp không thống nhất được ý kiến thì ông sẽ thống nhất ý kiến giùm cho lớp nên ông cười nói:

" Các bạn không thống nhất được ý kiến vậy thì ta sẽ thống nhất ý kiến giùm cho các bạn. "

" Vâng ạ "

Hirohito thấy vậy nên ông cũng gật đầu rồi ông nói:

" Bài đầu tiên mà ta sáng tác là bài nhạc trẻ. Ta biết các em không được nghe những bài hát này nhưng mà các em vẫn sẽ nghe chúng bất chấp phụ huynh của các em cấm nghe, nên ta sẽ hát luôn bài hát đầu tiên do chính ta sáng tác cho các em nghe. "

Hirohito nói đến đây rồi dừng lại. Ông quét cả lớp một lượt rồi ông cười nói tiếp:

" Bài đầu tiên mà ta hát cho lớp là dành cho các bạn thất tình trong lớp và những người thất tình khác trong đất nước Nhật Bản tên là Sai Người Sai Thời Điểm. "

Hirohito nói xong sau đó, ông bắt đầu lấy tay đàn guitar. Tiếng đàn guitar cũng từ đó mà cất lên, các em học sinh nghe thấy tiếng đàn dịu dàng mà tha thiết vang lên trong lớp làm cho các em học sinh không tự chủ được mà đánh giá và hưởng thụ tiếng đàn này.

Tiếng đàn vang lên một nhịp đó nào đó rồi ông bắt đầu hát:

Chuyện tình yêu lúc nào cũng thế
Đi mãi bao năm lê thê mong tìm được ai chung lối về
Để dành một đời yêu thương trao về nhau không vấn vương
Chỉ mong rằng ta mãi bên cạnh dù đời còn bao gió sương

Và chuyện tình yêu bây giờ vẫn thế
Anh vẫn luôn yêu em thôi dẫu em giờ đây đã khác rồi
Tình yêu mà anh vun vén bao lâu
Kết thúc khi em nói câu
Em thấy chúng ta không hợp mình chia tay nhé

Mình gặp nhau đúng hay sai mà đã chia hai
Coi nhau như chẳng tồn tại
Hợp nhau là do mình thôi luôn sống thứ tha vì nhau
Tìm được nhau dễ dàng đâu có phải bên nhau một ngày hay bốn năm hôm
Nay em nói câu không hợp là do duyên số hay sao

....................

Tiếng hát của Hirohito cộng với âm nhạc đã hoà vào làm một khiến cho một số em thất tình trong lớp nghe thấy được bài hát này cũng bắt đầu khóc lên. Tiếng khóc của các em đã làm cho một số em ngồi kế bên nghe thấy được.

" Ta đi, tên này mà còn thất tình được nữa à. Ta nhớ tên này làm gì có người yêu. Ngay cả nhắc đến người yêu cũng không có thì sao tên này lại khóc. "

" Nín đi, nín đi. Không nghe thấy tên bệ hạ đang hát bài hát sao. Ông chỉ gặp ' Sai Người Sai Thời Điểm ' thôi. Còn nhiều cơ hội mà không có người này thì còn có những người khác mà không cần phải khóc đâu. "

" Cậu ấy cũng bị thất tình luôn à. "

" Ừ. Mới chia tay hôm qua. "

.................

Các em học sinh khác trong lớp thấy vậy bạn của mình khóc nên cũng bắt đầu đi tới an ủi và động viên bạn của mình. Một số học sinh thất tình sau khi được đồng bạn an ủi thì thấy trong lòng dễ chịu đi được một phần nào đó.

Tât cả học sinh trong lớp không nghỉ tới vì một bài hát của bệ hạ mà dẫn tới nhiều bạn học sinh trong lớp hát như vậy. Mà còn chưa kết thúc bài hát nữa, các bạn học sinh trong lớp đều. nhìn về phía Hirohito với ánh mắt cuồng nhiệt.

Đặc biệt là Aki nhìn về phía Hirohito là cuồng nhiệt nhất khi thấy được bài hát của bê hạ đã làm cho các bạn học sinh. trong lớp khóc thì cậu đã trở nên cuồng nhiệt. Và, quyết tâm sau này phải được làm việc dưới trước của Thiên Hoàng bệ hạ.

Không những cậu mà cả thầy giáo Daiki cũng thấy bất ngờ khi mà Thiên Hoàng bệ hạ hát bài hát chưa đi tới phần két thúc bài mà đã có các em học sinh trong lớp khóc rồi. Lúc đầu, ông tưởng các em khóc vì chuyện gì đó.

Chó đén khi ông đi xuống xem thì mới biết được các em là những người thất tình nên mới khóc. Điều này đã khiến cho, ông càng thêm bội phục là một bài hát mà Thiên Hoàng bệ hạ đã để cho các em học sinh khóc đến cỡ này rồi.

Thì Thiên Hoàng bệ hạ không còn là người bình thường nữa mà phải gọi là sứ giải của thần phái xuống đây để che trở cho Nhật bản trước mưa giông bão tố trong thời kì loạn lạc và bất ổn này.

Hirohito thì đang mải mê nghe đàn và hát nên không có chú ý phía dưới lớp nên không ông biết tình hình ở dưới. Ông cũng bắt đầu vào đoạn cuối cùng của bài nên ông cũng bắt đầu chỉnh lại tiết tấu âm nhạc sao cho phù hợp.

Vậy em có chắc bao năm mọi thứ yêu thương em trao riêng mỗi anh không
Mình gặp nhau sai thời gian và sai người phải không em
Nhìn người mà anh từng thương cứ thế đi xa từng bước trên phố quen thuộc
Một người đứng trông một người khuất dần xa
Một người đứng trông một người khuất xa dần

Một vài nhịp điệu âm nhạc vang lên rồi nhẹ nhàng mà ngừng lại.

Ba ba ba

Ba ba ba

" Cảm ơn, cảm ơn. Các em tháy bài này có hay không nào ? "

" Hay ạ. " Cả lớp đồng thanh trả lời.

Hirohito nghe vậy rồi hỏi tiếp:

" Vậy, các em thấy bài này của ta có mang lại cảm xúc cho các em không nào ? "

" Dạ, có ạ. " Cả lớp đồng thanh trả lời.

Hirohito nghe được các em học sinh trong nói như thế cũng làm cho ông gật đầu và hài lòng. Đây là một trong những bài hát nổi tiếng ở đất nước của ông trong kiếp trước.

Ông cũng muốn khác nhiều bài hát khác nhưng mà ông lại không nhớ nhiều đến chúng. Có một số bài ông nhớ nhưng mà nó ở dạng nữ khác chứ không phải là nam hát.

Mà, bài hát nam thì ông cũng chỉ nhớ được có khoảng chừng 4-8 bài hát. Đến đây, Hirohito nói tiếp:

" Vậy, chúng ta sẽ tiếp tục với bài hát thứ 2. Bài hát thứ 2 do ta sáng tác tên là ' Đúng Người Đúng Thời Điểm ' dành tặng chơ những người đã tìm được hạnh phúc của mình và sắp cầu hôn trên lãnh thổ Nhật Bản. "

Hirohito nói xong sau đó, ông bắt đầu lấy tay đàn guitar. Tiếng đàn guitar cũng từ đó mà cất lên, các em học sinh nghe thấy tiếng đàn dịu dàng mà tha thiết vang lên trong lớp làm cho các em học sinh không tự chủ được mà đánh giá và hưởng thụ tiếng đàn này.

Tiếng đàn vang lên một nhịp đó nào đó rồi ông bắt đầu hát:

Hôm nay em nói em cần đôi tay
Ôm lấy em và dắt em đến những chốn yêu xa ngàn mây
Hôm nay tạm ngưng hết những âu lo thường ngày
Chỉ cần em ngồi sau cùng anh ta đi đến đâu cũng được

Nếu như một ngày anh không giống như em từng trông mong
Chẳng ôm được thế giới liệu em có yêu không
Vì anh ôm được mỗi trái tim thật nhỏ bé của người anh yêu
Có em thật ấm áp như một bài hát anh phiêu

------------------------------------ Đôi lời từ tác giả:

Đây là chương cuối cùng nói về phần xã hộic của Nhật Bản. Từ chương sau sẽ quay về chuyên môn chính.

----------------------------------------------------------