Sau này, 2 đơn vị tinh nhuệ của Nhật Bản là Thuỷ quân Lục Chiến và Lực Lượng Đặc Biệt tới truy quét nên mới ổn một phần nào đó. Đặc biệt là những binh sĩ khác cũng được chú trọng đánh theo lối du kích nên có thể chống đỡ một phần nào đó.
" Các đơn vị đã chuẩn bị ra sao rồi ? "
Một vị tướng quân mang quân hàm trung tướng đang nhìn trên bản đồ chiến thuật mở miệng hỏi tham mưu của mình xem các đơn vị của ông. Vị tham mưu nghe vậy nên ông cũng trả lời:
" Thưa, trung tướng. Tất cả các đơn vị đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. "
Vị tham mưu nói xong sau đó, thì ông lại suy nghĩ đến một điều gì đó rồi ông nói tiếp:
" Trung tướng, cách đây không lâu Lầu Năm Góc có gửi đến điện báo đến cho chúng ta. Yêu cầu, chúng ta phải mau chóng chiếm giữ các mục tiêu đã được chỉ định trước đó để đóng vòng vây lại. Theo như, điện báo của Lầu Năm Góc thì phía chính phủ Trung Quốc gần như đã biết kế hoạch của chúng ta nên đã tăng cường binh lực để phòng thủ tỉnh Hồ Bắc. "
" Người Trung Quốc cuối cùng cũng phát hiện kế hoạch của chúng ta. Cũng không nằm ngoài sự dự đoán của ta. Đánh đến độ như vậy rồi mà còn không biết kế hoạch của đối phương thì ta vẫn có hơi quá đánh giá cao trí tuệ của người Trung Quốc. "
Lời này của người trung tướng là lời nói thật lòng của ông. Sau vài tháng đánh nhau ác liệt như vậy mà không nhận ra kế hoạch thật sự của đất nước ông, thì ông cũng chỉ có thể coi là đánh giá quá cao trí tuệ của họ mà thôi.
Vị tham mưu nghe được trung tướng nói như vậy nên cũng gật đầu đồng ý với quan điểm của ông rồi nói tiếp:
" Đúng vậy, trung tướng. Nếu người Trung Quốc không nhận ra thì chúng ta đã đánh giá quá cao chúng. Hơn nữa, Lầu Năm Góc có yêu cầu chúng ta mau chóng tiến đánh tỉnh Hồ Bắc để mau chóng hội ngộ với quân đội của mình ở phía Bắc cũng đang đáng xuống phía Nam để tạo vòng vây nhằm bao vây chính phủ Trung Quốc tại tỉnh An Huy. "
Trung tướng nghe thế cũng gật đầu. Đột nhiên, trong đầu suy nghĩ đến cái gì đó nên ông nói:
" Nếu người Trung Quốc đã phát hiện ra các hành động của chúng ta rồi thì bọn chúng đã có những động tác gì không ? ngoại trừ chúng gửi quân đến để phòng thủ tỉnh Hồ Bắc. Đừng nói là bọn chúng không làm gì để cho chúng ta vào bắt chúng nha. "
" Tất nhiên là có rồi thưa trung tướng. Điện báo từ Lầu Nănm Góc có nói bọn chúng đang thu dọn hết tất cả các nhà máy rồi vận chuyển chúng đến thành phố Trùng Khánh. Hôm qua, bọn chúng có một cuộc vận chuyển lớn đến Trùng Khánh đã bị các phi đội không quân dưới sự chỉ dẫn của đơn vị tình báo đã gần như là phá huỷ hết các hàng hoá của chúng.
Nhưng mà, chúng ta chỉ phá huỷ một phần tài sản của chúng thôi. Vẫn còn, các chuyến hàng nhỏ khác chưa bị chúng ta phát hiện và phá huỷ. Quan trọng nhất là Quốc Dân Đảng Trung Quốc đang có ý định liên hệ với Đảng Cộng Sản Trung Quốc để chiến đấu chống lại chúng ta. "
Vị trung tướng nghe được như vậy cũng hơi giật mình rồi ông hỏi:
" Không phải từ kế hoạch lần trước thì bọn chúng đã chia rẽ nhau rồi sao. Sao chúng lại dám có những ý định như thế. "
" Chuyện này cũng dễ hiểu thôi. Ngài hãy nhớ chúng ta đang chuẩn bị bao vây chính phủ Trung Quốc. Nếu chúng ta bao vây chính phủ Quốc Dân Đảng thì chính phủ Quốc Dân Đảng biết mình sẽ không có kết quả tốt khi bị chúng ta bắt giữ nên bon chúng chỉ đành liên minh với Đảng Cộng Sản Trung Quốc giáp công 2 mặt để mở một đường máu để chúng có thể chạy thoát. "
Vị trung tướng nghe lời nói của vị tham mưu nên ông gật đầu rồi đồng ý với thuyết pháp của ông. Sau đó, ông nói:
" Cho tất cả đơn vị xuất phát mục tiêu là thành phố Kinh Môn của tỉnh Hồ Bắc. "
Vị trung tướng vừa nói vừa cầm lấy con dao quân dụng đâm vào bản đồ đang để trên bàn một cách thật mạnh. Vị trí mà cây dao đâm tới trên tám bản đồ là vị trí của thành phố Kinh Môn.
Thành phố Kinh Môn là một địa cấp thị ở miền trung tỉnh Hồ Bắc, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Thành phố Kinh Môn nằm trong khu vực trồng bông và dầu. Thành phố Kinh Môn được đặt tên như vào thời cổ đại, nó là cửa ngõ vào Kinh Châu, một trong Chín tỉnh và có nghĩa đen là Cửa ngõ vào Kinh Châu.
Thành phố Kinh Môn này chính là thành phố mục tiêu mà vị trung tướng này bắt buộc phải chiếm được khi tiến lên phía Bắc. Còn, mũi tiến công còn lại sẽ tiến xuống phía Nam cũng sẽ đánh chiếm thành phố Kinh Môn chung với vị trung tướng này.
Sau khi chiếm được, thành phố Kinh Môn thì chính phủ Quốc Dân Đảng của Trung Quốc là cá nằm trên thớt đều phải bị nước này sâu xé. Hiện tại, sức mạnh quân sự của Nhật Bản đã khác rất nhiều trong lịch sử của thế giới khác.
Ở thế giới khác, quân dội Nhật Bản trong vài tháng liền đều không thể chiếm được lượng lớn lãnh thổ Trung Quốc do quân đội của Trung Quốc Quốc Dân Đảng và Đảng Cộng Sản Trung Quốc phối hợp với nhau đánh Nhật Bản.
Không những thế, người dân Trung Quốc còn giúp cho quân đội mình đánh quân đội Nhật Bản theo chiến thuật đánh du kích làm cho quân đội Nhật Bản tổn thất nặng nề và không thể đưa quân qua các khu vực chiến trường khác để đánh các nước Đồng Minh.
Chính vì vậy mà, Nhật Bản thua trong chiến tranh thế giới thứ 2. Nhưng mà, trong thế giới này, quân đội Nhật Bản với sự bug của Hirohito nên đã mạnh hơn trước rất nhiều lần và có nhiều chiến thuật khác nhâu cũng được quân đội Nhật Bản áp dụng.
Tại một nơi khác.
Cách thành phố Tương Dương gần 45 km về phía Bắc.
Oanh oanh oanh
Ầm ầm ầm
Ô ô ô ô ô ô
Ầm
Cộc cộc cộc
Đát đát đát
Hiện tại, khu vực này đang là một chiến trường đẫm máu với cả 2 bên. Quân đội Trung Quốc với trang bị những vũ khí lạc hậu hơn rất nhiều so với các nước cường quốc khác.
Đặc biệt là những trang bị vũ khí của Nhật Bản trong những năm gần được trang bị những loại vũ khí vô cùng hiện đại. Nếu so vũ khí Nhật Bản với các nước khác thì vũ khí của Nhật Bản nếu nói thứ nhất thì không ai dám đứng thứ 2.
Vì, một số vấn đề về bảo mật và an ninh quốc gia nên Nhật Bản không có tuyên truyền hoặc là đối ngoại có liên quan đến những vũ khí này. Mà, nước này chỉ tuyên truyền hoặc là đối ngoại những thiết bị vũ khí khác đồng dạng với các nước cường quốc khác trên thế giới.