Đế Quốc Nhật Bản

Chương 164: Phong cách đá của Nhật Bản và khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands




Jules Rimet nghe được Yasuhito giới thiệu làm cho ông vô cùng chấn động khi nghe được Yasuhito giới thiệu về các chức năng và sức chứa của sân vận động. Ông không ngờ trên thế giới này lại có sân vận động hiện đại và tót như thế.

Ông không thể chần trờ được nữa muốn xem Sân vận động Quốc gia Nhật Bản nên ông nhìn về phía Yasuhito và nói:

" Thưa, điện hạ. Có thể dẫn tôi đến Sân vận động Quốc gia của các bạn có được hay không ? "

Yasuhito nghe được Rimet nói như vậy nhưng mà ông không có trả lời ngay mà ông nhìn về đồng hồ đang treo ở trên tường thì thấy đã hơn 5 giờ rồi nên ông nhìn về phía Rimet rồi nói:

" Hiện tại, cũng hơn 5 giờ rồi mà ngài và nhóm của ngài vẫn chưa nghỉ ngơi từ khi xuống máy bay nên các ngài hãy nghỉ ngơi trước rồi chúng tôi sẽ dẫn ngài và người của ngài đi xem Sân vận động Quốc gia của chúng tôi. "

Rimet nghe vậy cũng gật đầu. Đúng như, Yasuhito nói. Ông và đoàn đội của ông từ lúc xuống máy bay đến giờ vẫn chưa được nghỉ ngơi mà đến thẳng đến trụ sở Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch để nghe Yasuhito giới thiệu về Sân vận động Quốc gia.

Chiếc máy bay trở ông và đoàn đội của ông bay tới Tokyo là chiếc máy bay do Nhật Bản sản xuất. Chiếc máy bay đó chính là Mitsubishi G3M. Mitsubishi G3M là một loại máy bay ném bom và vận tải của Nhật Bản, được Không lực Hải quân Đế quốc Nhật Bản (IJNAS) sử dụng trong Chiến tranh thế giới II.

Mitsubishi G3M có tầm bay lên tới 4.400 km. Nó được Mitsubishi tạo ra để làm máy bay ném bom nhưng không có bất kỳ hình thức vũ khí phòng thủ nào, cấu trúc nhẹ và hoàn toàn thiếu súng máy phòng thủ nên Hirohito dùng nó làm máy bay vận tải và trinh sát để phù hợp với các chỉ số của nó.

Đáng lẽ là nó có tầm bay lên tới 4.500 - 4.800 km nhưng mà ở phiên bản vận tải nó được làm rộng và dài ra thêm một chút để có thể vận chuyển với vận tải lớn. Mitsubishi G3M phiên bản vận tải có thể trở tới 28 người cùng với 15 kg của mỗi người trên máy bay chưa tính phi hành đoàn.

Với lại, Mitsubishi G3M phiên bản vận tải lại có mô hình giống như ở máy bay Douglas DC-3 của Mỹ nhưng mà hiện đại và sang trọng hơn Douglas DC-3 rất nhiều. Mitsubishi G3M chỉ được sản xuất ở nội địa Nhật Bản và bị cấm xuất khẩu ra khỏi lãnh thổ Nhật Bản.

Vì, để bảo vệ công nghệ của nước này rơi vào tay các nước khác. Đặc biệt là trước các nước đối địch như là người Mỹ đây. Người Mỹ sau khi biết Nhật Bản sản xuất ra thành công máy bay vận tải có quảng đường đi xa hơn bất kỳ máy bay nào khác mà họ đang thiết kế và sản xuất.

Người Mỹ bắt đầu dùng mọi cách như là mua máy bay Nhật Bản với giá cao ngất ngưởng để có thể sở hữu chiếc máy bay này. Khi nhận được máy bay này thì người Mỹ sẽ bắt đầu giải phẩu chúng ra để xem máy bay này có những công nghệ tiên tiến nào mà Mỹ chưa có.

Sau đó, người Mỹ sẽ đi nghiên cứu chúng về trang bị vũ khí mà mình đang sản xuất hoặc là các loại vũ khí sau này. Còn, các công ty hàng không khác thì sẽ dùng chúng vào sản phẩm tiếp theo của mình.

Chính vì vậy mà, chính phủ Nhật Bản cấm không cho máy bay nàu xuất khẩu để bảo vệ công nghệ của nước này. Jules Rimet và nhóm của ông sau đó được Yasuhito dẫn đến khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands ( Bãi cát Vịnh Tokyo ) nằm ngay công viên Wakasu Seaside.

Jules Rimet và nhóm của ông sau khi tới đều phải choáng ngợp trước công trình này. 3 toà nhà cao giống nhau và có 1 chiếc thuyền ở trên đầu. Đây là loại kiến trúc gì sao họ chưa từng thấy bao giờ.

Yasuhito thấy Jules Rimet và nhóm của ông choáng ngợp trước khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands trong nội tâm cười và cảm giác tự hào khi mà đất nước phát triển đến trình độ như bây giờ.

Ông cũng cảm thấy may mắn khi người lãnh đạo đất nước là anh mình. Nếu là mình hay những người khác lãnh đạo đất nước lại là một chuyện khác. Yasuhito cũng không tự tin mình lãnh đạo đất nước đến sự phát triển như bây giờ.

" Các vị sẽ ở đây trong vài ngày nữa. Nếu các vị có giúp đỡ gì thì hãy liên lạc với phòng quản lý. Khu nghỉ dưỡng phức hợp này có rất nhiều thứ như là sòng bạc, bể bơi và nhiều thứ khác có thể giúp cho ngài thư giản. "

" Cảm ơn. hoàng tử đã dẫn chúng tôi đến đây. "

Yasuhito nghe được Rimet nói như vậy nên ông cũng nói tiếp:

" Các vị khi nào muốn đi xem sân vận động quốc gia của chúng tôi thì hãy nhớ gọi cho quản lý khu nghỉ dưỡng phức hợp để tôi có thể dẫn các vị đi tham quan. Nếu như ta là các vị ta sẽ đi tham quan sân vận động quốc gia vào buổi tối thì hay hơn. Lúc đó, các vị sẽ cảm thấy mình lựa chọn đúng. "

Yasuhito cùng Rimet nói truyện trao đổi về một số vấn đề liên quan đến World Cup một lát rồi 2 người tạm biệt nhau. Yasuhito sau đó đi tới hoàng cung Tokyo. Ở đây, Hirohito đang cùng Kazuko vui đùa với đứa con đầu lòng của mình.

Đứa con đầu lòng của Hirohito và Machiko được sinh vào năm ngoái tức là sinh vào năm 1935 mà bây giờ là năm 1936. Vậy, tức là đứa con đầu lòng của của Hirohito và Machiko đã sắp gần 1 tháng tuổi.

Quan trọng hơn hết là đứa con đầu lòng của của Hirohito và Machiko là con trai nên Hirohito đã đặt tên cho đứa con đầu lòng của mình là Akihito. Sau khi, người dân Nhật Bản biết được Kazuko xin đứa con đầu lòng là con trai thì họ đều vui mừng.

Yasuhito đi vào và nói:

" Bái kiến, bệ hạ. "

Hirohito nghe vậy cũng dừng việc choi đùa với Akihito lại. Kazuko biết chồng mình có công vụ cần xử lý nên cô ẳm Akihito ra ngoài dưới sự hỗ trợ của người hầu. Hirohito thấy Kazuko ẳm Akihito ra ngoài rồi nên ông nói:

" Chúng ta là anh em nên không cần phải xưng hô như thế đâu. "

" Ngài là Thiên Hoàng của Nhật Bản. Người sẽ đưa Nhật Bản đến thời kỳ phát triển thịnh vượng nên thần cảm thấy không thề xứng đáng làm anh em với ngài. Thần chỉ là một người công chức bình mà thôi không xứng làm anh em với ngài. "

Hirohito nghe được Yasuhito nói như vậy làm cho ông không biết nói cái gì cho nó phải. Hirohito biết Yasuhito bị như vậy là từ vài năm trước khi mà Nhật Bản phát triển một cách mạnh mẽ vượt khỏi sự dự đoán của mọi người và chuyên gia kinh tế.

Yasuhito sau khi làm Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thì ông đã bắt đầu làm một số cải cách sao cho phù hợp với đất nước Nhật Bản. Một số cải cách của Yasuhito đã thành công đặc biệt là trong bóng đá.

Như là cho các doanh nghiệp đầu tư hoặc sở hữu một câu lạc bộ. Cho câu lạc bộ sở hữu một sân vận động của riêng mình và nhiều thứ khác nhưng mà đối với Yasuhito tới nói những chính sách này của ông đều là nhờ cuốn sổ mà Hirohito đã đưa trước đó.

Nếu không có cuốn sổ đó thì ông không thể nào mà cải cách thành công được. Sau khi cải cách thành công thì bóng đá là môn thể thao phát triển mạnh mẽ nhất ở Nhật Bản. Dưới sự cải cách thì nền bóng đá Nhật Bản bây giờ giống như nền bóng đá của các nước Châu Âu hiện đại.

Phong cách đá thì giống như nền bóng đá của Anh là nhanh, không ngại va chạm và tranh chấp tay đôi với đối phương. Còn, cách đá của nước này thì đá theo kiểu của Tây Ban Nha Tiki Taka ( chuyền - chạy ) và pressing ( tạo ra áp lực ).

Với, thân hình nhỏ và thể lực dồi dào khi được tập từ nhỏ thì với bóng đá Tiki Taka và pressing này là không có vấn đề. Không quan trọng hơn hết là phong đá nhanh, không ngại va chạm và tranh chấp tay đôi với đối phương là có một vấn đề. không thề nhẹ ở đây.

Thể hình của đa số người Nhất Bản là khá thấp. Không cao như đa số người Châu Âu. Nếu như phong cách đá của Anh đi đá với các nước Châu Á là không có vấn đề gì hết, chứ đá với các nước Châu Âu lại là một vấn đề hoàn toàn khác.

Vì vậy mà, khi đá World Cup năm 1930 thì Hirohito rất là lo lắng cầu thủ bên mình không chịu nổi nhưng mà lại làm cho ông bất ngờ là cầu thủ bên mình không chỉ chịu nổi mà còn chơi 1 vs 1 với đối phương.

Với lối chơi kết hợp Anh - Tây Ban Nha như thế này đội tuyển Nhật Bản lại chiến thắng các đội tuyển Châu Âu. Và, còn gây ra rất nhiều đội tuyển Châu Âu cảm thấy rất là khó chịu khi mà khống chế bóng bên mình lại ít đến đáng sợ chưa đến 25%. Mà, còn bên Nhật Bản thì đội tuyển nước này kiểm soát bóng lên đến 75%.

Có thể nói là không cho đối phương một điểm khống chế bóng nào khác hết. Mặc dù, khống chế bóng đội tuyển quốc gia Nhật Bản là cao nhưng mà các pha xử lý cuối cùng của các cầu thủ nước này lại làm cho nhiều người không biết nên khóc hay nên cười.

Đặc biệt là các cầu thủ Nhật Bản lần đầu tiên tham gia một giải đấu lớn với các cường quốc khác trên thế giới vẫn còn hơi run run và không tự tin nên đá có hơi loạng choạng.

Kể từ đó, các cầu thủ đã phải luyện tập chăm chỉ để có thể ghi bàn vào lưới của đối phương mang vinh quang về cho nước nhà và thi đấu ở nhiều giải lớn để có thể quen đi bầu không khí của các tổ chức lớn.

Chính vì vậy mà, kỳ World Cup tiếp theo được tổ chức tại Ý thì các chân sút của nước này có độ cải thiện lớn và sự tự tin của các cầu thủ Nhật Bản cũng được cải thiện đi rất nhiều. Không còn phải ngại ngùng khi mà đang thi đấu ở một giải đấu lớn tầm cỡ thế giới.

Chính vì vậy mà, Hirohito mới muốn mang Word Cup 1938 về với Nhật Bản. Cho người dân nước này cảm thụ của việc đăng cai một giải đấu lớn tầm cỡ thế giới được diễn ra ở Nhật Bản. Và, Hirohito cũng tự tin có thể để chiếc Cup Jules Rimet ở lại Nhật Bản.

Mặc dù, không có tự tin vô địch World Cup nhưng mà vẫn phải dàng được chiếc Cup Jules Rimet về cho Nhật Bản. Bởi vì, vài năm nữa là chiến tranh thế giới thứ 2 sẽ nổ ra nên Hirohito muốn giữ làm của riêng vài năm cho Akihito chơi cho đến khi nào chán rồi lại cất chúng vào trong kho.

Dừng dừng, hơi lạc chủ đề.

Quay lại chủ đề chính.

Yasuhito sau khi cải cách thành công để cho nền bóng đá nước này đá kết hợp theo kiểu Anh - Tây Ban Nha và nhiều môn khác thì ông không cảm thấy vui mà còn rất là buồn.

Bởi vì, những cải cách này đều đã được anh mình là Thiên Hoàng Chiêu Hoà ghi lại trong cuốn sổ trước đó cải cách. Mà, ông lại không thề làm được gì cả. Có một số chính sách do chính ông nghĩ ra thì có vài chính sách là dùng được, còn lại là không dùng được.

Nhiều người dân và vận động viên trên cả nước coi ông là người đặt nền móng cho sự phát triển nền thể thao của nước này. Chính vì vậy mà, Yasuhito cảm thấy nếu những cải cách của Hirohito thì ông không có những thành tựu như ngày hôm nay.

Kể từ đó, Yasuhito cảm thấy mình không xứng đáng làm người em của Hirohito. Nếu cứ dựa vào anh mình mà không tự đứng lên tự lập và làm những thành tựu cho riêng mình thì sau này ông chỉ có thể trốn dưới cái bóng của anh mình mà thôi.

Hirohito thấy vậy cũng không còn cách nào khác mặc dù trước đó mẹ ông và những người khác trong gia đình đã khuyên nhủ nhưng mà cậu vẫn như vậy nên Hirohito chỉ có thể bất đắc dĩ hỏi:

" Vậy, chủ tịch FIFA đã nói hoặc nhắn nhủ gì với chúng ta về việc đăng cai World Cup không ? "

" Không, bệ hạ. Thần chỉ cho ông ta và đoàn đội của ông ta xem mô hình thành phố Tokyo và giới thiệu về sân vận động, thì ông ta và đoàn đội của mình đều không nói gì cả.

Mà, ông chỉ thấy rung động trước sự phồn hoa của thành phố và sự hiện đại của sân vận động quốc gia thì ông ta đã không chịu nổi và đòi muốn đi xem. Ông cũng không còn cách nào khác nên thần đã khuyên can và đưa ông ta về khách sạn nghỉ ngơi.

Sau khi đến, khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands thì ông ta và đoàn đội của mình đều vô cùng rung động khi thấy kiến trúc của toà nhà rất lạ và độc đáo. Thần đoán chắc bây giờ ông ta và đoàn đội của mình đang đi tham quan và trải nghiệm khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands. "

Đúng như lời của Yasuhito. Lúc này, Jules Rimet và phái đoàn của ông đang tham quan và vui đùa trong khu nghỉ dưỡng phức hợp Tokyo Bay Sands rất là sung sức không giống như mệt mỏi như mấy giờ trước họ xuống máy bay mà giống như là họ đang ở nhà chạy tung tăng vui đùa.

Hirohito nghe được Yasuhito nói như vậy thì cũng có thể dễ dàng nghĩ đến cảnh tượng đó sẽ như thế nào. Đến đây, Hirohito cũng nói tiếp:

" Em có nắm chắc là có thể để cho Rimet và phái đoàn của ông đồng ý không ? "

" Thưa, bệ hạ. Thần cam đoan nắm chắc có thể để cho Rimet và phái đoàn của ông đồng ý Nhật Bản đăng cai World Cup 1938. "

Hirohito nghe được Yasuhito nói thế nên ông cũng gật đầu. Ông tin tưởng vào tài năng của em trai mình có thể để cho Nhật Bản đăng cai World Cup. Bởi vì, ngoại trừ Nhật Bản ra thì không có một nước nào khác có thể đăng cai World Cup.

Ngay cả, Mỹ cũng không thể. Hiện tại, thể thao của nước Mỹ chỉ tập chung vào vài bộ môn nổi tiếng khác như bóng gỗ, bóng chày...... Ngay cả bóng đã cũng khó tiếp cận vào nên thể thao của nước này. Cho dù có, thì chúng cũng không bao giơ phát triển mạnh như những các môn thể thao khác của nước này.

Chính vì vậy mà, người dân nước Mỹ không chú ý đến hay hứng thú đến bóng đá cho lắm. Nếu có thì nó chỉ làm một con số nhỏ trong đại đa số người dân nước Mỹ nên với con số dó cũng không đáng là bao nhiêu .

" Bái kiến, hoàng tử và bệ hạ. "

Trong lúc, Yasuhito và Hirohito đang trao đổi về việc để cho Rimet và phái đoàn của ông ấn tượng với sự phát triển của Nhật Bản từ đó mà đồng ý công nhận là nước chủ nhà đăng cai World Cup 1938 sắp tới.

Đột nhiên, Kiyoshi bước vào và hành lễ với 2 người. Yasuhio và Hirohito cũng không còn cách nào khác là ngưng cuộc trò chuyện này lại và ông cũng nhìn về phía Kiyoshi hỏi:

" Kiyoshi có chuyện gì vậy ? "

Kiyoshi nghe được Hirohito nói như vậy nên ông cũng ngay lập tức trả lời:

" Thưa, bệ hạ. Đại sứ quán của ta tại Tây Ban Nha gửi điện báo tới nói: Tây Ban Nha sẽ không bao lâu nữa có một cuộc nội chiến nổ ra. Đại sứ quán của ta tại Đức cũng gửi về búc điện báo nói: thủ tướng Đức là Hitler đã cho cho mời đại sứ của ta đến nói chuyện.

Sau đó, ông ấy về lại đại sứ quán nói: Thủ tướng Đức nhận được một số thông tình báo của Đảng Cộng Sản muốn lật đổ chính quyền hiện tại của Tây Ban Nha để hệ thống xã hội chủ nghĩa của nước này có thể lên nắm quyền chính phủ Tây Ban Nha nên Hitler muốn chúng ta tới hỗ trợ họ đánh quân của Đảng Cộng Sản.

Bởi vì, đất nước của chúng ta đã đánh trực tiếp với Liên Xô nên có rất nhiều kinh nghiệm đối phó quân đội Liên Xô. Chính vì vậy mà, Hitler mới mời chúng ta chuẩn bị quân sự hành động đánh đuổi Đảng Cộng Sản ra khỏi Tây Ban Nha. "

Hirohito nghe được Kiyoshi nói như vậy cũng làm cho ông bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về việc này, Hitler mời mình tham gia cuộc nội chiến Tây Ban Nha có thể xảy ra bất cứ lúc nào nhưng mà Hirohito lại biết rõ nội chiến Tây Ban Nha bắt đầu vào tháng 7 mà bay giờ là tháng 5. Như vậy là chỉ còn 2 tháng nữa là nội chiến Tây Ban Nha sẽ nổ ra.

Nội chiến Tây Ban Nha là một cuộc nội chiến ở Tây Ban Nha diễn ra từ năm 1936 đến năm 1939 giữa Đảng Cộng hòa và Quốc gia. Đảng Cộng hòa trung thành với chính phủ Mặt trận Bình dân thiên tả của Cộng hòa Tây Ban Nha thứ hai.

Mặt trận Bình dân được thành lập bởi Đảng Công nhân Xã hội Chủ nghĩa Tây Ban Nha (PSOE), Đảng Cộng sản Tây Ban Nha (PCE), và đảng cộng hòa - Đảng Cộng hòa Cánh tả (IR) (do Azaña lãnh đạo) và Liên minh Cộng hòa (UR) (do Diego Martínez Barrio lãnh đạo).

Hirohito còn biết rõ cuộc chiến bắt đầu sau một pronunciamiento (một tuyên bố của sự phản đối quân sự, của cuộc nổi dậy) chống lại chính phủ Cộng hòa bởi một nhóm các tướng lĩnh của Lực lượng Vũ trang Cộng hòa Tây Ban Nha, với Tướng Emilio Mola là người lập kế hoạch và lãnh đạo chính và có Tướng José Sanjurjo làm bù nhìn.

Hirohito nhìn về phía Kiyoshi rồi nói:

" Hãy thông báo việc này cho thủ tướng và Lầu Năm Góc. Họ sẽ biết làm như thế nào. "

Trước đó, ông, Machiko và người của Lầu Năm Góc họp về vần đề này vào đầu năm nay. Tổng kết về một số sự kiện đã xảy ra trên thế giới và một số sự kiện sẽ xảy ra trong năm nay hoặc tương lai.

Để, Nhật Bản vì thế mà có thể dễ dàng ứng phó lại với các sự kiện có liên quan đến Nhật Bản trong tương lai. Mặc dù, Hirohito không nhớ nhiều đến sự kiện lịch sử nhưng mà ông lại nhớ một số kiện quan trọng trong lịch sử.

Trong đó có, nội chiến Tây Ban Nha là làm ông nhớ nhất. Bởi vì, đây là nơi mà quân đội Đức thử các loại vũ khí chiến tranh của mình trước khi chiến tranh thế giới thứ 2 nổ ra. Và, cũng trong sự kiên lần này quân đội Liên Xô còn thu được khoảng 800 tấn vàng của Tây Ban Nha.

Nói tới 800 tần vàng cũng làm cho Hirohito nhỏ nước dãi. Chính 800 tấn vàng này đã giúp cho Liên Xô trụ được trong chiến tranh thế giới thứ 2. Cho đến khi kết thúc thì 800 tấn vàng cũng không còn bao nhiêu.

Chính vì vậy mà, Hirohito đã nói sự kiện này cho Machiko và người của Lâu Năm Góc nghe để họ lặp kế hoạch chuẩn bị. Người của Lầu Năm Góc sau khi nghe xong thì tin tuyêt đối lời nói của Hirohito. Vì, trước ông đã dự đoán nhiều lần và đúng hết chưa từng sai một lần nào.

Từ đầu năm ngoái đến nay, Lầu Năm Góc liên tục gửi quân binh với số lượng nhỏ và bí mật đến Tây Ban Nha bao gồm cả vũ khí. Số lượng binh sĩ mà Lầu Năm Góc bí mật chuyển đến Tây Ban Nha với tổng quân số là 20.000 người

10.000 người là của Thủy quân Lục chiến và 10.000 người của Lực lượng đặc biệt sau khi đến lãnh thổ của Tây Ban Nha thì bắt đầu chia ra hành động. Có một đội thì ngay tại Marid mua toà biệt thự, rồi sau đó liên hệ những người khác đến bí mật đào hầm để làm nơi cất vũ khí, thực phẩm hoặc làm nơi chú ẩn và những thứ khác.

Họ tìm hiểu các thành thị và tuyến đường trên toàn đất nước Tây Ban Nha rồi tìm hiểu một số tuyến đường nhỏ ít người biết đủ cho 1 chiến xe tải đi qua để có thực hiện nhiệm vụ sau này.

Vì thế, chúng ta có thể nói đa số lãnh thổ Tây Ban Nha cũng coi như bị các lực lượng của Nhật Bản tìm hiểu xong. Chính vì vậy mà, Hirohito mới yêu cầu Kiyoshi thông báo cho Lầu Năm Góc để bên đó lên kế hoạch chuẩn bị mọi thứ.

Kiyoshi nghe được Hirohito nói như vậy nên ông cũng trả lời:

" Vâng, thần sẽ đưa qua ngay ạ. "

" Tốt lắm. "

" Vậy, thần xin cáo lui. "

Hirohito thấy Kiyoshi cáo lui sau đó. Ông cũng nhìn về phía Yasuhito rồi nói:

" Em cũng đã mệt rồi hãy về nhà nghĩ ngơi đi. Ngày mai, em sẽ rất bận đấy. Em cũng đừng quá lo lắng, chúng ta đăng cai World Cup đã là ván đóng thuyền rồi nên em không cần quá lo lắng hay tạo áp lực cho mình đâu. "

" Vâng, thần biết rồi ạ. Thần xen phép cáo lui. "

Hirohito nghe được Yasuhito nói như vậy nên ông cũng gật đầu đồng ý.

---------------------- Đôi lời từ tác giả:

Các bạn thấy cách đăng kiểu mình nó như thế nào có thoả mãn cho các bạn đọc không ? Nếu có thì mình sẽ thay đổi theo cách đăng này luôn.

Các bạn nhận có thể nhận xét đưa ra ý kiến của mình về phần này. Mình xin cảm ơn.

Mình cũng sẵn nói luôn là mình sẽ không đăng truyện vào ngày chủ nhật.

----------------------------------------------