Đế Quốc Nhật Bản

Chương 83: Luật Jim Crow, người Mỹ gốc Phi có tư tưởng căm thù nước Mỹ và học sinh Đại Việt




Luật Jim Crow là luật tiểu bang và địa phương thực thi sự phân biệt chủng tộc ở miền Nam Hoa Kỳ. Các khu vực khác ở Hoa Kỳ cũng bị ảnh hưởng bởi các chính sách phân biệt chính thức và không chính thức, nhưng nhiều tiểu bang bên ngoài miền Nam đã thông qua luật, bắt đầu từ cuối thế kỷ XIX, cấm phân biệt đối xử trong các nhà ở công cộng và bỏ phiếu.

Luật miền Nam đã được ban hành vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 bởi các cơ quan lập pháp nhà nước do đảng Dân chủ miền Nam da trắng thống trị để tước quyền và loại bỏ những lợi ích chính trị và kinh tế của người da đen trong thời kỳ Tái thiết. Đạo luật Jim Crow ra đời để ủng hộ việc phân biệt chủng tộc cực đoan - nhắm trực tiếp vào cộng đồng người da đen, khiến họ không được bảo vệ bởi luật pháp, thậm chí có thể bị giết bất cứ lúc nào.

Luật Jim Crow và tỷ lệ gia đình ly tán cao ở miền Nam là những yếu tố chính dẫn đến cuộc Đại di cư trong nửa đầu thế kỷ 20. Bởi vì cơ hội rất hạn chế ở miền Nam, người Mỹ gốc Phi đã di chuyển rất nhiều đến các thành phố ở các bang Đông Bắc, Trung Tây và miền Tây để tìm kiếm cuộc sống tốt hơn. Và, dưới sự sự yêu cầu của Hirohito, đại sứ quán và KGB đã phối hợp với nhau đưa một số nhân tài người Mỹ gốc Phi đang bị người da trắng bóc lột hành hạ và đánh đập tới Nhật Bản.

Những người Mỹ gốc Phi khác như là họ hàng thân thích hay là hàng xóm thấy vậy cũng xin đi theo. Nhưng mà, muốn đi theo cũng phải được đại sứ quán Nhật Bản tại Mỹ kiếm tra kĩ lưỡng và KGB bí mật điều tra kĩ lưỡng để đề phòng gián điệp thì mới được tới Nhật Bản nhưng mà do nhân viên KGB tại Mỹ có hạn mà số lượng người Mỹ gốc Phi xin tới Nhật Bản lên tới chục ngàn người nên đã để xổng mất vài tên gián điệp của Mỹ tới Nhật Bản.

Cho dù những tên gián điệp đó có tới thì chính phủ Nhật Bản sẽ cung cấp cho họ vài mẫu đất để trồng trọt chăn nuôi và cho làm nhân viên ở một số ngành khác nhau không có cơ mật của chính phủ thì những người này định ăn cắp và điều tra cơ mật gì của Nhật Bản. Quan trọng hơn hết là những người Mỹ gốc Phi tới Nhật Bản đều là những người có tư tưởng căm thù nước Mỹ vì chế độ phân biệt chủng tộc của nước này.

Gia đình David Johnson cũng là một trong số đó. Ba mẹ của ông đã bị người Mỹ da trắng giết hại ngay trên phố mà không bị pháp luật kết tội, anh chị em David Johnson đã kiện cáo lên tòa án nhưng tòa án bác bỏ đơn kiện của anh chị em David. Do bực tức muốn trả thù nên 2 người anh của David đã đi giết những người đã giết mẹ mình. Sau đó 2 người bị bắt và bị tuyên án 25 năm tù do giết người da trắng.

Điều này đã khiến cho gia đình David Johnson căm hận nên gia đình ông có 4 người gồm vợ ông và 2 đứa con nhỏ đứa lớn nhất cũng tầm 12 tuổi đứa nhỏ tầm 8 tuổi và 2 người anh chị em khác của ông đã bỏ quốc tịch Mỹ nhập quốc tịch Nhật Bản rồi rời Mỹ tới Nhật Bản vào năm 1924. Do quản lý các nhà tù yếu kém nên 2 người anh của David vào tù một thời gian rồi họ cùng một số người khác vượt ngục được KGB hỗ trợ đưa tới Nhật Bản đoàn tụ với gia đình của mình, còn những người khác cũng được đưa tới Nhật Bản làm việc đồng thời họ cũng gọi gia đình sang di cư sang Nhật Bản.

Từ năm 1923 trở đi, Nhật Bản liên tục đón nhận nhiều người Mỹ gốc Phi và gia đình của họ di cư từ các bang miền Nam nước Mỹ sang Nhật Bản định cư. Những người này đều có tư tưởng căm thù nước Mỹ khi mà người thân của họ bị giết và họ liên tục bị bóc lột sức lao động nặng nề nhưng mà pháp luật lại không có trừng trị họ, thậm chí là chính phủ còn ngó mặt làm lơ không chú ý dến họ. Điều này đã khiến cho nhiều người Mỹ gốc Phi sinh sống và làm việc tại miền nam nước Mỹ rất là tức giận và hận chính phủ.

Cho đến khi, họ nghe được một số thông tin từ Nhật Bản qua người thân và tin đồn rằng Nhật Bản đang cần dân lao động chỉ cần họ nhập cư vào Nhật Bản là có ngành nghề hợp với họ nên nhiều người Mỹ gốc Phi đã dẫn theo người thân và gia đình đi tới Nhật Bản. Sau khi, tới Nhật Bản họ nhanh chóng tìm được công việc phù hợp và họ cũng bỏ quốc tịch Mỹ của mình nhập quốc tịch Nhật Bản trở thành một công dân của nước này.

Bởi vì, người Mỹ gốc Phi làm ở đây mặc dù tiền lương thấp hơn ở Mỹ nhưng mà được hay được người dân ở dây giúp đỡ và được phúc lợi xã hội hỗ trợ. Không những có người Mỹ gốc Phi là di cư sang Nhật Bản mà còn có cả người Châu Phi và một số nơi khác trên thế giới.

Trong những năm này, Nhật Bản mặc dù nằm trong những nước có lượng người dân trên thế giới di cư đến làm việc và sinh sống không phải là cao nhưng mà chất lượng. Hằng năm, Nhật Bản đón tới hơn 80.000 người di cư tới Nhật Bản chủ yếu là người Châu Phi, người Mỹ gốc Phi tại miền Nam nước Mỹ và người dân Đại Việt. Làm cho Hirohito bất ngờ chính là người dân Đại Việt hiện đang sinh sống và làm việc tại Nhật Bản có tổng cộng là 38.572 người và có hơn 2.791 học sinh Đại Việt đang theo học tại các trường của Nhật Bản. Vài năm trước, Hirohito đã bãi bỏ lệnh cấm các du học sinh và người dân Đại Việt sinh sống học tập và làm việc tại đây.

Đa số những người nhập cư được chính phủ Nhật Bản bố chí nơi ở sinh hoạt tại các lãnh thổ của Nhật Bản tại Trung Quốc và Liên Xô, đây là những vùng lãnh thổ rộng lớn và có ít người dân sinh sống đặc biệt là tỉnh Quảng Đông đã bị chính phủ Nhật Bản di dời người dân Trung Quốc ra khỏi đây mặc dù đã có hơn 30.000 người dân di cư qua sinh sống nhưng như vậy là không đủ, Mãn Châu và Mông Cổ có lãnh thổ rộng lớn nhưng mà người dân ở đây lại ít. Nên chính phủ đã đưa người nhập cư lại các khu vực này sinh sống. Ở đây, họ sẽ được làm công việc như là làm nông nghiêp, đóng tàu, xây dựng cơ sở hạ tầng, xây dựng tuyến đường sắt và nhiều công việc khác ổn định.

Còn, một số người có tay nghề chuyên môn cao sẽ được làm với nghề phù hợp với tay nghề của mình như là ngân hàng, phóng viên và một số nghề khác mặc dù những họ đã có một công việc ổn định, có cuộc sống bình thường như bao người khác và được phúc lợi của Nhật Bản hỗ trợ mặc dù như vậy tình trạng phân biệt chủng tộc của Nhật Bản vẫn còn do có sự góp mặt các nhóm chủ nghĩa dân tộc chính vì vậy mà chính phủ Nhật Bản mới cho người nhập cư sống ở các vùng lãnh thổ đó, nhưng mà sự phân biệt chủng tộc tại Nhật Bản cũng không có mạnh mẽ như mấy nước khác mà nó cũng chỉ ở mức nhẹ nằm trong sự kiểm soát của chính phủ.

Hiến Pháp Nhật Bản có ghi rõ các cá nhân hay tổ chức có hành vi phân biệt chủng tộc sẽ bị khởi tố hình sự cấp cao với mức án nhẹ nhất là 30 năm tù và nặng nhất là tù chung thân, sẽ có các bộ luật bổ sung như là phạt tiền từ 10 triệu Yên đến 10 tỷ Yên và các mức độ khác nhau tùy thuộc vào hoàn cảnh và mức độ mà các cá nhân tổ chức phạm tội. Hình phạt mà hiến pháp đưa ra cực kỳ nặng nên Nhật Bản cũng chỉ có duy nhất 5 người bị tuyên án với tội danh phân biệt chủng tộc. Chính vì vậy mà người Mỹ gốc Phi ở đây rất là yên tâm và cực kỳ tin tưởng chính phủ Nhật Bản bảo vệ họ.

Hơn nữa, đã có hơn 36.917 người đã bỏ quốc tịch Mỹ nhập quốc tịch Nhật Bản. Theo hiến pháp Nhật Bản thì dân nhập cư phải cần có đủ điều kiện để nhập tịch là phải sống trên các vùng lãnh thổ của Nhật Bản trên 5 năm và tham gia một số khoá học đặc biệt về Nhật Bản thì mới được nhập quốc tịch nên những người bỏ quốc tịch Mỹ đều đã đủ điều kiện nhập quốc tịch Nhật Bản.

David được nhận vào một công ty truyền thông làm thợ quay phim và đồng nghiệp phóng viên của ông là Haruna Ayaka. Haruna vừa mới tốt nghiệp trường đại học Edogawa ngành truyền thông và đang làm thực tập cho đài truyền hình NHK. NHK, còn được gọi là Japan Broadcasting Corporation và viết tắt từ Nippon Hōsō Kyōkai, là một đài truyền hình công cộng của Nhật Bản. NHK, vốn luôn được biết đến bởi chủ nghĩa La tinh hóa trong tiếng Nhật này, là một công ty hợp pháp được tài trợ bởi người xem trả phí bản quyền truyền hình.

" Ù ù ù ....... "

" Ù ù ù ....... "

David Johnson đang nói chuyện với Haruna thì bỗng nhiên trên bầu trời có tiếng động cơ máy bay đang chuẩn bị bay qua đầu họ. Haruna nghe thấy như vậy, con mắt bỗng nhiên sáng lên, cô cầm lấy máy quay chạy ra tới đầu mũi thuyền thì dừng lại. David thấy vậy cũng chạy theo với cô tới đầu mũi thuyền. Haruna thấy David tới nên cô đưa máy quay cho David, David là thợ quay phim nên cô biết David có thể chọn địa điểm tốt hơn cô. David nhận lấy máy quay từ Haruna, ông thấy địa điểm này cũng ổn không cần đi qua chỗ khác mà cho dù có đi qua chỗ khác cũng sẽ không kip.

David và Haruna thấy những phóng viên khác cũng tới chỗ 2 người họ cầm lên máy quay lên quay trên trời, David và Haruna cũng không tới bọn họ. Bởi vì, tiếng động cơ máy bay càng lúc càng lớn đồng nghĩa với máy bay cũng sắp bay qua đầu bọn họ. David và Haruna đợi một lát thì máy bay cuối cùng cũng xuất hiện.

David cầm lên máy quay, quay lại, còn Haruna ngước đầu lên trời thì nhìn thấy 3 chiếc máy bay đang bay qua.