Đế Quốc Nhật Bản

Chương 93: Bí mật Tiêu gia và mật vụ KGB




Tiêu gia thực chất là một gia tộc lớn lâu đời có hàng nghìn năm. Hiện tại, gia tộc này cũng đang dần xuống dốc biến, gia tộc mặc dù xuống dốc nhưng mà vẫn còn nội tình. Một số khu vực đất trong và ngoài thành phố Vũ Hán đểu là của Tiêu gia, Tiêu gia còn có tài sản tích trữ rất lớn. Mặc dù, mật vụ KGB không điều tra được cụ thể nhưng mà điều tra được sơ sơ là có thể

Mật vụ KGB ước tính tài sản tích trữ của Tiêu gia có thể cho con cháu sống thêm vài đời mà không cần cái ăn cái mặc. Mật vụ KGB còn điều tra được Tiêu gia mặt ngoài là giúp đỡ dân nghèo nhưng thực chất là bên trong cấu kết rất nhiều người để bán thuốc phiện. Daguchi sau khi điều tra xong, đã giả trang thành thương nhân tới Tiêu gia.

Daguchi sau khi tới Tiêu gia đã nói hết mọi thứ mà ông đã điều tra được nói ra, gia chủ Tiêu gia nghe được Daguchi nói cũng hết hồn. Ông định cho người giết Daguchi tại chỗ thì ông thấy Daguchi đã biến thương nhân từ người Nhật. Sau đó, giới thiệu mình bản thân mình và mục đích đến. Gia chủ Tiêu gia nghe vậy cũng thở dài một hơi.

Bởi vì, Tiêu gia là một trong những gia tộc lớn nhưng mà đã tàn lụi cuối thời nhà Đường gia tộc không muốn xuất hiện trước tất cả mọi người trong thời kỳ này để bảo vệ sự an toàn của họ nên chỉ có người trong gia tộc biết, bên ngoài không ai biết cả.

Mọi người ở bên ngoài coi Tiêu gia là gia tộc bình thường như gia tộc khác thôi. Hirohito sau khi biết được việc này cũng ra lệnh cho Daguchi làm ăn với Tiêu gia và hỏi họ xem có đồ vật nào muốn bán thì Nhật Bản sẳn lòng mua. Tiêu gia sau đó đồng ý hợp tác với Nhật Bản về việc phân phối chất gây nghiện. Với, lợi nhuận là Tiêu gia sẽ lấy 4 phần, Nhật Bản lấy 6 phần.

Từ đó đến bây giờ, Tiêu gia liên tục cùng Nhật Bản buôn bán chất gây nghiện. Tiêu gia cũng bán cho Nhật Bản những món đồ cổ lâu năm của mình từ thời nhà Đường và Tiêu gia còn tặng cho Hirohito một số món từ thời tam quốc. Một lát sau, người hầu lại nhỏ giọng thông báo cho gia chủ Tiêu gia vấn đề gì đó sau rồi ông nhìn về phía Daguchi và nói:

" Ý kiến của thủ tướng các ngài ta không có phản đối, cứ làm theo như vậy đi "

Daguchi nghe nói như thế cũng gật đầu rồi mọi người bàn bạc một số vấn đề và ở lại ăn cơm với Tiêu gia, sau đó mới ra về.

" Đại uý, ngày thấy việc này có ổn không ? "

Trên đường đi một người trong nhóm của Daguchi hỏi nên ông vừa đi vừa nói:

" Mặc dù, chúng ta không tin tưởng nhưng cũng không thể không làm. Ngươi cũng biết những năm gần đây, chúng ta và người Tiêu gia đang hợp tác với nhau, đã kiếm về rất nhiều kinh phí để giảm bớt áp lực cho quốc nội phát triển "

Người đó nghe được Daguchi nói như thế cũng gật đầu đồng ý với thuyết pháp của Daguchi. Chinh vì, số tiền này mà trong những năm nay Nhật Bản có thể giảm áp lực về vấn đề tiền bạc mà chuyên tâm phát triển những ngành nghề khác. Nếu không có số tiền này, chính phủ sẽ khó mà phát triển những ngành nghề khác. Quan trọng nhất là Nhật Bản có thể giảm một phần nào đó về nợ của mình.

Nhật Bản nợ nước ngoài hay nói rõ hơn là Nhật Bản nợ từ các nước phương Tây đặc biệt là Anh. Nhật Bản nợ nhiều nhất chính là Anh, Thiên Hoàng Minh Trị sau khi lên ngôi bắt đầu cải cách và mua sắm quân hạm với số tiền đều được nước Anh cho vay và một số cho vay từ Pháp. Từ thời Thiên Hoàng Minh Trị đến bây giờ số tiền nợ của Nhật Bản đang dần nhỏ lại. Nếu cứ theo cái đà này thì Nhật Bản sẽ trả hết nợ trong vòng 3 năm nữa.

Daguchi nói tiếp:

" Với lại, ngươi cũng nên biết có một số gia tộc vì lợi ích của mình sẵn sàng phản bội đất nước nếu họ cho là cần thiết, họ cũng có thể bán bổ lại chúng ta nếu có một bên khác có giá cao hơn chúng ta. "

Những người khác nghe được lời nói của Daguchi cũng gật đầu đồng ý thuyết pháp của ông. Bởi vì, trên thế giới hiện nay hay lịch sử thậm chí là có gia tộc vì lợi ích của mình mà bán đứng quốc gia cũng không phải là ít. Daguchi vừa đi vừa nói tiếp:

'' Tiêu gia cũng là một trong sô đó, các ngươi thử nghĩ mà xem nếu Tiêu gia là một gia tộc yêu nước thì ngay lần đầu tiên chúng ta tới và lộ thân phận. Họ sẽ ngày lập tức đuổi chũng ta đi nhưng mà họ lại không làm như vậy và họ đồng ý buôn bán với chúng ta. Điều này, chắc mọi người cũng thấy rõ nhưng mà nếu họ giở trò với chúng ta thì họ cũng sẽ không được sống yên ổn đâu. Bởi vì, mật vụ KGB cũng đang theo dõi sát họ theo lệnh của thủ tướng ''

Mọi người nghe được như thế cũng hài lòng gậy đầu. Sau đó, mọi người tới một quán ăn gần đó nhưng thực chất là quán ăn đó chính là căn cứ địa của mật vụ KGB để giám sát thành động của Tiêu gia và thành phố Vũ Hán. Quán ăn được xây dựng theo kiểu người hán, đầu bếp, tiểu nhị, trưởng quỹ và chủ quán đều là người hán.

Những người này được mật vụ KGB gọi là nguỵ Hán hay với cái tên khác là kẻ bán nước. Họ có nhiệm vụ làm việc như bình thường bao người khác và đi nghe ngóng tình hình thành phố Vũ Hán hoặc là tỉnh Hồ Bắc. Phía sau quán có vài căn nhà nhỏ trong đó một căn chứa đựng một lối vào, lối vào vào đó chính là lỗi vào của mật thất. Bên dưới mật thất chính là nơi làm việc của đặc vụ KGB.

Daguchi và người của ông được tiểu nhị đưa lên lầu ngồi vào một căn phòng có thể chứa đủ 12 người. Daguchi và người của ông bắt đầu cởi bỏ hết phần giả trang ra rồi ngồi xuống. Một lát sau, tiểu nhị mang đồ ăn lên bước vào phòng rồi sau đó đóng cửa lại, Daguchi và những người khác thấy người tiểu nhị không phải là người ban nãy mà là một người khác và là phụ nữ .

Mặc dù, người của ông không biết người tiểu nhị này, chỉ nghĩ cô là một người làm bình thường, nhưng mà Daguchi lại biết rõ cô là ai nên ông vui vẻ nói:

" Lâu quá rồi không gặp Chinatsu, cũng khoảng vài năm hay vài chục năm rồi đó nhỉ, nhìn cô vẫn trẻ đẹp như ngày nào "

Người của Daguchi đều quay lại nhìn ông với ánh mắt nghi hoặc rồi lại nhìn về phía người tiểu nhị để mong được biết đáp án. Người tiểu nhị đó thấy Daguchi chào hỏi mình, cô biết mình đã bị bại lộ và gặp lại người quen nên cô cũng nhìn về phía Daguchi và trả lời:

" Ừm, cũng lâu rồi chúng ta chưa hề gặp nhau .... "

Daguchi và Chinatsu lâu rồi cũng chưa thấy nhau nên 2 người bắt đầu hàn thuyên làm cho những người còn lại cũng không biết nói gì hơn nên họ cũng chỉ đành ăn trước. Mặc dù vậy, họ cũng biết được thân phận thật sự của người này đó chính là mật vụ KGB, cô đang có nhiệm vụ theo dõi động tĩnh của Tiêu gia và những thế lực khác trong thành phố Vũ Hán hay là tỉnh Hồ Bắc

Daguchi và Chinatsu nói chuyện được một lúc rồi 2 người mới bắt đầu vào công việc chính của mình.

" Bên Tiêu gia cũng đồng ý thay đổi 3 loại chất kích thích thành Cocain rồi ư ? "

" Đúng vậy, gia chủ Tiêu gia cũng đồng ý nên ta đến đây nhờ cô thông báo chuyện này cho thủ tướng biết "

Chinatsu nghe thấy như thế gật đầu rồi nói:

" Yên tâm đi, ta sẽ đi làm ngay "

Chinatsu nói xong cũng rời khỏi căn phòng rồi đóng cửa lại. Daguchi thấy cô rời căn phòng bắt đầu ăn xong rồi ly khai khỏi nơi này bắt đầu làm nhiệm vụ tiếp theo. Chinatsu lúc này đang ở dưới mật thất cho người truyền thông tin liên quan đến cuộc đàm phán của Daguchi với Tiêu gia về cho thủ tướng biết.

Tokyo, Nhật Bản

Dinh thủ tướng

Midori bước vào phòng thủ tướng trên tay cầm theo một bức điện tính mà Chinatsu đã gửi về. Midori thấy Machiko vẫn đang ở trong phòng làm việc xem một số giấy tờ quan trọng liên quan đến việc phát triển đất nước. Midori cũng cảm thán, từ khi Machiko được làm thủ tướng.

Thì cô ít thấy Machiko nghỉ ngơi và ngủ rất ít hầu như là 3-5 tiếng nhiều nhất là 7 tiếng hoặc là cô không ngủ miếng nào. Thời gian còn lại, Machiko hầu như chìm đắm trong công việc giống như là máy móc được lập trình sẵn ( Machiko là người máy sinh hóa nên cô làm việc với hiệu suất cao. Cho dù, cô có ngủ thì cũng chỉ ngủ 3 tiếng là sung sức như bình thường. Đó chính là lý do vì sao, Hirohito cho Machiko làm thủ tướng )

Nên, dinh thủ tướng lúc nào cũng để đèn sáng trưng làm cho nhiều người dân cảm thán về sự siêng năng của cô. Lúc này, nhiều người không coi trọng cô cũng dần thay đổi ý nghĩ tôn trọng cô. Machiko mặc dù làm việc chăm chỉ nhưng mà thân hình cô vẫn như thế nóng bỏng như làm cho Midori ghen rét và ganh tị. Nhưng mà, cô kịp thời thu hồi ý nghĩ này lại và vui vẻ đi tới bàn làm việc của Machiko đưa ra bức điện tính và nói:

" Thủ tướng, đây là điện báo từ thành phố Vũ Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc của Trung Quốc tới, mời ngài xem qua "

Machiko nghe nói như thế cũng vui mừng tiếp nhận bức điện tính từ tay Midori rồi mở ra xem. Bên trong có nội dung như sau: lúc đầu, gia chủ Tiêu gia có hơi phân vân nhưng mà sau khi cho người kiểm tra thì gia chủ Tiêu gia cũng đồng ý thay thế 3 loại chất gây nghiện thành Cocain và một số vấn đề khác được đề cập trong bức thư. Machiko đọc xong bức thư cũng vui lòng.