Đế Tôn

Chương 2097: Uyên Ương (2)



- Có thể xâm nhập Tiên cung hoàn toàn chính xác có bản lĩnh, chỉ là Tử Tiêu Tam Tiên chúng ta cũng không phải hư danh nói chơi, thanh danh của chúng ta, chính là vài tỷ năm kinh nghiệm vô số chém giết lưu lạc đi ra! Cũng tốt, Tam Tiên chúng ta liền đi gặp hắn, cho hắn biết Tử Tiêu Tiên cung không phải là người nào cũng có thể xông!

Cổn đạo nhân ngẩng đầu nhìn hướng Tiên Thiên Lôi Hải, đột nhiên nhẹ kêu một tiếng nói:

- Trong Lôi hải còn có một đầu Tiên thú đại náo, Tôn Nguyệt, chúng ta đi đánh chết Huyền Thiên, ngươi dẫn người đem đầu tiểu tiên thú kia giam giữ, không nên giết nó. Ta muốn đem nó luyện thành linh đan.

Tôn Nguyệt chân nhân yên lòng, khom người đồng ý. Lúc này suất lĩnh chư tiên Tử Tiêu Cung thẳng hướng lôi hải, đi trảm tiểu ấu giao.

Cổn đạo nhân cười nói:

- Hai vị đạo hữu, chúng ta đi a.

Độc Nhãn đạo nhân liếm liếm bờ môi, cười hắc hắc nói:

- Rất lâu không có nếm qua huyết thực rồi, nhất là huyết thực Đạo Tổ, nhất định càng thêm mỹ vị!

Ba vị đạo nhân bước vào bên trong Tiên cung đại trận, hướng Giang Nam không ngừng tiếp cận.

Mà vào lúc này, Giang Nam dĩ nhiên xuyên qua từng tòa đại trận. Đi vào chỗ sâu nhất trong Tiên cung, xâm nhập một mảnh nội cung, hắn đi vào trong một mảnh tiên viên, chỉ thấy tại đây tiên dược khắp nơi trên đất, mùi thuốc khắp nơi, kỳ hoa dị thảo, tiên trì tiên sơn, có tiên nữ ở chỗ này du đãng, nhìn thấy hắn xông tới, nguyên một đám kinh hô đi xa.

Giang Nam chắp hai tay sau lưng, cất bước xông vào, một nữ Chân tiên cực kỳ cường đại đánh tới, lạnh lùng nói:

- Huyền Thiên nhận lấy cái chết...

Xùy~~

Kiếm quang hiện lên, một cái đầu lâu mỹ nhân cao cao bay lên, con mắt của Giang Nam cũng không nháy thoáng một phát, tiếp tục đi thẳng về phía trước, những nơi đi qua, cấm chế thủ hộ những tiên dược tiên hoa kia nhao nhao sụp đổ, vô số tiên dược tiên hoa nhao nhao bay lên, hướng mi tâm hắn bay đi.

Sau một lúc lâu, Giang Nam đi tới trung tâm phiến tiên viên này, chỉ thấy một cái đình nghỉ mát xây trên vách núi, tiên vân lượn lờ, quay chung quanh cái đình nghỉ mát này phiêu động, một vị nữ tiên áo trắng đứng ở bên cạnh đình, hơi gió thổi tới, tựa hồ muốn di thế bay đi.

Giang Nam tâm thần kích động, bước đi qua.

Nữ tiên trong đình kia quay đầu, chứng kiến Giang Nam, vốn là giật mình, lập tức trên mặt xinh đẹp lộ ra dáng tươi cười.

- Tử Xuyên...

Nàng nói khẽ.

Giang Nam cười ha ha, khí tức quay cuồng, tất cả cấm chế bên trong tiên viên nhao nhao nổ tung, nước trong tiên trì lơ lửng, tiên sơn sụp đổ, tiên viên đại loạn.

Hắn cất bước đi về hướng vị nữ tiên này, đột nhiên khí tức thu vào, tiên trì phiêu phù ở giữa không trung 'Rầm Ào Ào' rơi xuống.

- Tỷ tỷ, ta tới tìm ngươi rồi...

Giang Nam đứng ở bên cạnh của nàng, đem nữ tiên kia ôm vào trong ngực, lẩm bẩm nói:

- Ta không có cô phụ lời hứa lúc trước... Cánh tay của ta đã đầy đủ vững chắc, có thể cho ngươi dựa rồi...

Giang Tuyết rúc vào trong lòng ngực của hắn, trán khẽ tựa vào đầu vai hắn, lẩm bẩm nói:

- Có một bả vai có thể dựa vào, thật tốt...

Trong tiên trì, hai tiểu tiên thú hoảng sợ nhìn xem nam tử trong chòi nghỉ mát, đây là một đôi uyên ương trong tiên trì, vừa rồi khí tức của Giang Nam bộc phát đem tiên trì tung bay, hôm nay nước trong tiên trì giảm thấp, làm đôi tiểu uyên ương này sợ tới mức bị giày vò, hùng điểu mở ra cánh chim, bảo vệ thư điểu, chúng giao cổ ôm chung một chỗ, an ủi lẫn nhau.

Đôi tiểu uyên ương này xì xào bàn tán, nói ngôn ngữ mà các tiên nhân cũng không hiểu, chúng là một đôi tiểu tình lữ, lẫn nhau an ủi kinh hoảng trong lòng đối phương, tri kỷ mà ôn nhu.

Đã qua thật lâu, hùng điểu đem cánh chim che chắn thư điểu thu hồi, hai con chim nhỏ hoảng sợ nhìn về phía đình nghỉ mát, nam tử giống như ác ma trong chòi nghỉ mát kia cũng thu hồi hai tay, nữ tử trong ngực chui đi ra, hai người sóng vai đứng chung một chỗ, như là một đôi bích nhân, xuất trần Thoát Tục, để cho hai con chim nhỏ thấy ngây người.

- Tỷ tỷ, bọn người Đạo Vương, Tinh Quang ở nơi nào?

Giang Nam cười nói:

- Đạo quả của các ngươi ký thác vào nơi nào? Tìm về đạo quả của các ngươi, ta mang bọn ngươi ly khai nơi đây.

- Đạo quả của bọn hắn, ta đã trộm đi ra! May mắn ngươi đại náo Tiên cung, nếu không ta cũng không có cơ hội trộm lấy đạo quả! Các ngươi đợi một lát, ta liền trở về!

Thanh âm cảu Đạo Vương truyền đến, đón lấy, chỉ thấy bọn người Minh Thổ, Tinh Quang, Thông U, Cảnh Thiên, Thượng Thiên, Địa Hoàng, U Đế, Thần Võ cất bước đi vào phiến tiên viên này, cũng không lâu lắm, Đạo Vương hàng lâm.

Từ hạ giới phi thăng mười tiên nhân, rốt cục tề tựu!

Mười người đối mặt, cười ha ha.

- Chúng ta vốn cho là, chứng tiên phi thăng thượng giới, tự do tự tại, lại không biết đã đến thượng giới lại bị người nô dịch ức hiếp, sinh tử đều không có thể khống chế ở trong tay mình!

- Hôm nay, rốt cục có thể chạy ra lồng giam, Long quy biển cả, Phượng Tường Cửu Thiên, rốt cục có thể ly khai Tử Tiêu Tiên cung, không hề bị người cản tay rồi!

- Tiên Giới nhiều màu nhiều sắc, tương lai Tiên Giới, há có thể thiếu chúng ta?