Đế Tôn

Chương 2862: Che Thiên Cơ (1)



- Có lẽ không cần hai mươi hai sóng tịch diệt kiếp, chỉ cần sóng kiếp thời đại nguệt diệt tới là đạo hữu đã thành tro bụi. Đạo hữu là Quảng Đô Thiên Tôn thời đại nguyên diệt, không chết trong tịch diệt kiếp đó. Sóng kiếp thời đại nguyệt diệt ập đến chính là kiếp số của đạo hữu.

Tịch Diệt Đạo Nhân cười phá lên, đứng dậy từ đài cao nhìn xuống Giang Nam:

- Ngươi làm sao giúp ta?

Giang Nam mỉm cười nói:

- Nguyên Thủy đại đạo của ta có thể dung hợp đại đạo tịch diệt, ta để Nguyên Thủy đại đạo vào người của ngươi, hấp thu đại đạo tịch diệt dư thừa và điều dưỡng, cho ngươi không đến nỗi mất khống chế. Miễn ngươi không mất khống chế thì tịch diệt kiếp cuối cùng sẽ không bộc phát.

- Ngươi muốn mượn đại đạo tịch diệt của ta tu luyện Nguyên Thủy đại đạo, tăng cao tu vi thực lực của ngươi?

Tịch Diệt Đạo Nhân cười khẩy nói:

- Ngươi không sợ nối giao cho giặc sao? Thực lực của ta càng lúc càng mạnh, tiêu diệt hết Thiên Tôn khác, làm thịt ngươi, nuốt Nguyên Thủy đại đạo của ngươi, không sợ sao?

Tịch Diệt Đạo Nhân và Giang Nam nhiều lần đối đầu, gã biết rõ điểm tịnh diệu của Nguyên Thủy đại đạo, biết hắn không nói xạo. Nguyên Thủy đại đạo thật sự có thể giúp Tịch Diệt Đạo Nhân trấn áp đại đạo tịch diệt phản phệ.

Nhưng đại đạo tịch diệt nuốt đại đạo tịch diệt trong người Tịch Diệt Đạo Nhân giúp Giang Nam tăng tu vi, gã không thích điều đó.

- Nếu ngươi có thể nuốt Nguyên Thủy đại đạo thì Nguyên Thủy đại đạo đó không phải là Nguyên Thủy đại đạo.

Giang Nam lòng máy động, một luồng nguyên thủy linh quang bay hướng Tịch Diệt Đạo Nhân.

Giang Nam nói:

- Nguyên thủy linh quang của ta mặc cho ngươi nghiên cứu đây. Nếu ngươi có thể nghiên cứu ra hết đạo diệu trong đó lthì sẽ được toàn bộ truyền thừa của ta. Nhưng ta phải khuyên ngươi một câu, nguyên thủy linh quang này có thể trợ giúp ngươi điều chỉnh lại đại đạo tịch diệt, khiến đại đạo tịch diệt không phản phệ ngươi nữa.

- Ngươi mà luyện hóa nguyên thủy linh quang là nó sẽ diễn biến thành tịch diệt nguyên thủy, khiến đại đạo tịch diệt của ngươi mất kiểm soát.

Tịch Diệt Đạo Nhân đứng im cho nguyên thủy linh quang rơi vào cơ thể, lạnh nhạt nói:

- Thiên Tôn, không tiễn.

Giang Nam xoay người rời đi.

Tịch Diệt Đạo Nhân lạnh lùng cười:

- Mượn đại đạo tịch diệt của ta tăng tu vi thực lực cho mình? Tính hay thật, nhưng nếu ta nghiên cứu thấu suốt Nguyên Thủy đại đạo của ngươi thì đại đạo tịch diệt sẽ không phản phệ ta nữa, đương nhiên ta sẽ luyện hóa nguyên thủy linh quang, tu thành tịch diệt nguyên thủy!

Giang Nam đi ra chỗ ở của Tịch Diệt Đạo Nhân, nhíu mày nói:

- Đại đạo tịch diệt bảo thủ không thèm nghe ta khuyên, sẽ luyện hóa nguyên thủy linh quang. Tịch Diệt Đạo Nhân tuyệt đối không áp chế đại đạo tịch diệt được, tịch diệt kiếp cuối cùng sẽ bùng nổ hủy diệt hắn!

- Nguyên thủy linh quang của ta chỉ làm chậm lại thời gian hắn bị đại đạo tịch diệt cắn nuốt, kéo dài bao lâu phải xem ngộ tính của Tịch Diệt Đạo Nhân tốn bao nhiêu thời gian tham ngộ ra nguyên thủy đạo diệu trong nguyên thủy linh quang.

Giang Nam hiểu rõ tính cách của Tịch Diệt Đạo Nhân trong lòng bàn tay, gã tuyệt đối sẽ không để mặc nguyên thủy linh quang trong người mình. Chắc chắn Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ tham ngộ rõ ràng, thử luyện hóa, mưu tính luyện thành tịch diệt nguyên thủy.

Nếu không thành tựu thấu thì Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ tham ngộ tiếp, không luyện hóa nguyên thủy linh quang.

Tịch Diệt Đạo Nhân tham ngộ thấu suốt rồi cho rằng gã đã nắm giữ Nguyên Thủy đại đạo của Giang Nam, luyện hóa nguyên thủy linh quang khiến mình tu thành tịch diệt nguyên thủy. Nhưng vào giây phút đó là giờ chết của Tịch Diệt Đạo Nhân.

Tịch Diệt Đạo Nhân có thể tham ngộ thấu suốt nguyên thủy linh quang nhưng không thể tham ngộ thấu Nguyên Thủy đại đạo. Tịch Diệt Đạo Nhân luyện hóa nguyên thủy linh quang là mất đi Giang Nam trợ giúp, đại đạo tịch diệt trong cơ thể sẽ mất khống chế, khi ấy ra tay thời đại nguyên diệt sẽ đến.

Tịch Diệt Đạo Nhân tuyệt đối sẽ bước ra một bước này, nghĩa là gã càng thông minh, ngộ tính càng cao thì càng chết sớm.

Ngộ tính của Tịch Diệt Đạo Nhân rất nổi bật. Ba điện chủ Đạo Quân điện, Nguyên Mẫu Thiên Tôn, Vô Cực Thiên Tôn, Tịch Diệt Đạo Nhân, trong đó ngộ tính của Tịch Diệt Đạo Nhân cao nhất.

Nguyên thủy linh quang của Giang Nam tuy có thể kéo chậm thời gian đại đạo tịch diệt nuốt Tịch Diệt Đạo Nhân nhưng không thay đổi kết quả được.

Vân Liên tiên triều đã kết thúc chiến đấu. Vân Liên nữ đế khải hoàn về triều, các Thiên Quân khác dẫn dắt đại quân bao vây tiễu trừ tịch diệt thú, người chăn nuôi. Chỉ có một số Tịch Diệt Đạo Quân thừa dịp hỗn loạn chạy trốn nhưng không làm được gì. Đám Đạo Quân Tịch Ứng Tình, Băng Liên Thánh Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn đuổi theo truy giết, thanh tẩy tàn quân của Tịch Diệt Đạo Nhân.

Lúc này Khổ Hạnh giáo chủ dẫn cao thủ Sa Môn đại giáo từ tây phương cực lạc thánh cảnh chạy đến Vân Liên tiên triều, ra lệnh cường giả thuộc hạ thống lĩnh đại quân thanh trừ tàn quân tịch diệt. Khổ Hạnh giáo chủ đến gặp Vân Liên nữ đế, được nàng tiếp đãi, cả triều văn võ đón chào.

Vân Liên nữ đế nói:

- Khổ Hạnh giáo chủ đến rất đúng lúc.

Khổ Hạnh giáo chủ nghe vậy tim rớt cái bịch. Khi Khổ Hạnh giáo chủ dẫn đại quân Sa Môn đại giáo đến thì mọi chuyện đã xong, không tham gia chiến đấu. Giờ Khổ Hạnh giáo chủ nghe Vân Liên nữ đế nói biết nàng rất bát mãn biểu hiện của gã.

- Nếu trong trận chiến với Thần Mẫu có Khổ Hạnh sư huynh thì có lẽ tiên triều ta đã không đến mức thương vong thảm trọng, hao tổn sáu Đạo Quân Đạo Tôn.

Giang Tuyết Tình nhìn Thiên Môn của mình, mười sáu Thiên Môn thiếu một người.

Giang Tuyết Tình nghe lão tăng nói, lòng bất mãn:

- Thiên Môn ta hao tổn một vị Đạo Tôn, tiên treiều hao tổn Tiên Vương, Tiên Quân, vô số Thiên Quân. Sa Môn đại giáo của Khổ Hạnh sư huynh lánh đời ngược lại tiêu dao, không mất một người.

Mặt Khổ Hạnh giáo chủ nhăn nhó nói:

- Môn chủ Thiên Môn nói đùa, không phải lão tăng chậm trễ mà vì Cực Lạc thánh cảnh cách nơi này quá xa. Lão tăng nhận được bệ hạ thông báo liền dẫn cao thủ trong đại giáo đến hỗ trợ ngay, chẳng qua đến chậm một bước.

Giang Tuyết Tình hừ mạnh.

Nguyệt Bộ cười khẩy nói:

- Khổ Hạnh sư huynh, Nguyệt Bột Nữ Quân bất tài, thậm chí bỏ cả ma triều vũ trụ ma giới. Định Quang sư huynh cũng bỏ ma triều của mình, mấy Đạo Quân Đạo Tôn khác có ai không từ bỏ tài sản nhà mình đến vây quanh tiên triều để bảo vệ? Chẳng lẽ Cực Lạc thánh cảnh là nơi tốt đến thế sao? Làm Khổ Hạnh sư huynh không nỡ bỏ?

Đám Đạo Quân trẻ tuổi Định Quang, Linh Châu Tử gật đầu, nói:

- Khổ Hạnh sư huynh cũng đi Đại La Thiên, được ân huệ từ Đại La Thiên trấn áp sóng tịch diệt kiếp. Lúc nên dùng Khổ Hạnh sư huynh thì sư huynh không có mặt làm chúng ta hơi khinh thường.

Đám Đạo Tôn thế hệ trước như Kế Đố Ma Đế, Hồng Đạo Nhân không lên tiếng nhưng cũng tỏ ra khó chịu.

Mặt Khổ Hạnh giáo chủ nhăn nhúm, khẽ thở dài:

- Các vị nói vậy càng khiến lão tăng không còn mặt mũi nào, may mắn tiên triều vẫn còn. Sau này lão tăng ở lại tiên triều là được, dốc hết sức làm việc cho bệ hạ.