Đế Tôn

Chương 326: Ma Thần Chi Khu (1)



Trung niên nam tử kia thân hình có chút dừng lại, dừng bước lại, cũng hướng Giang Nam truyền âm nói:

- Giang Nam tiểu hữu, đợi tí nữa có thể cho ta mượn búa của ngươi dùng một lá không?

Giang Nam ngẩng đầu liếc hắn một cái, truyền âm cười nói:

- Tự nhiên có thể, bất quá tiền bối ngươi phải bảo vệ tánh mạng hai người ta cùng Huyền Ẩn sư thúc tổ.

- Huyền Ẩn lão đạo này có ngươi ở bên người, thật sự là may mắn.

Trung niên nam tử kia mỉm cười nói:

- Ta vốn là không biết ngươi đã ở bên trong Bách Ma Quật, người nọ cũng không có nói cho ta biết việc này, bất quá nếu ngươi chết, chỉ sợ người nọ sẽ tìm ta dốc sức liều mạng... Tốt, ta đáp ứng bảo vệ tánh mạng hai người các ngươi không lo!

Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, trong nội tâm nghi hoặc:

- Người nọ? Trong miệng hắn người kia, rốt cuộc là ai?

Đột nhiên, thanh âm của trung niên nam tử kia có chút khẩn trương, cao giọng nói:

- Chư vị, lão quái vật của Thái Huyền Thánh tông đã xuất động, đã đến Bách Ma Quật, nếu không đi chúng ta liền muốn hết thảy chết ở chỗ này!

Dứt lời, hắn dẫn đầu nhảy vào tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật, Đại Ma Đầu khác cũng chen chúc mà vào.

Giang Nam cũng xông về trước đi, truyền âm nói:

- Sư thúc tổ, đợi tí nữa ngươi ở bên cạnh ta, một tấc cũng không rời, ngàn vạn lần không nên đi ra!

Huyền Ẩn đạo nhân nao nao, trong nội tâm cười khổ:

- Tiểu tử thúi này, ta vừa mới phân phó hắn như vậy, hắn ngược lại giáo huấn ta rồi...

Sau lưng mọi người, một cổ khí tức vô cùng bá đạo truyền đến, rung chuyển Bách Ma Quật, cường hoành vô cùng, so với những lão ma đầu này còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần!

Đó là lão quái vật Thái Huyền Thánh tông xuất mã, xâm nhập Bách Ma Quật, bọn hắn sẽ không bị Bách Ma Quật trấn áp, tự nhiên so với những Đại Ma Đầu giam giữ không biết bao lâu này còn muốn cường hoành hơn rất nhiều!

Thái Huyền Thánh Tông đã chết rất nhiều người, thậm chí ngay cả trưởng lão cũng bỏ mạng ba vị, còn có Yến Trác Nhiên là Thiên Cung cường giả, há có thể không để cho Thái Huyền Thánh Tông tức giận?

Huống chi, Bách Ma Quật lại là địa phương Thái Huyền Thánh Tông trấn áp ma đầu, đệ tử cùng trưởng lão bị giết, nếu lan truyền đi ra ngoài, thế tất trở thành trò cười cho thiên hạ, vì vậy Thái Huyền Thánh Tông phải mau sớm đem trận bạo loạn này bình phục lại, nếu không sẽ chẳng còn mặt mũi!

Lần này tiến vào Bách Ma Quật, hết thảy là Thiên Cung cấp cường giả, hơn nữa còn là lão quái vật tu thành Thiên Cung ngũ trọng Thiên Cung lục trọng, đằng đằng sát khí, chưa đi tới liền cho chúng lão ma đầu Công Dương Cổ thấy áp lực thực lớn!

Giang Nam cùng đám người Huyền Ẩn đạo nhân xông vào tầng thứ bảy Bách Ma Quật, nhất thời cảm giác được một cổ khí tức cường đại đập vào mặt, cổ khí tức này cơ hồ giống như thần uy, cuồng bạo, bá đạo, tràn đầy ma tính, phảng phất có một pho tượng Ma thần hiện ra ở chỗ này, làm cho người ta sợ hãi, kính sợ, thần phục!

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, đầu tiên đập vào mi mắt chính là một bộ xương khô vô cùng khổng lồ ngồi ở trên bảo tọa, đỉnh đầu buông xuống, trên người xương khô này quấn đầy xiềng xích, chi chít, có đâm vào trong đại địa, có đâm vào bên trong vách tường, còn có cao cao treo lên, phần đuôi mỗi một cái xiềng xích đều có một vòng khóa, khóa lại tất cả xương cốt toàn thân hắn!

Hắn vô cùng cao lớn, nguyên hình của Công Dương Cổ chính là một đầu Công Dương cao ngàn trượng, mà những ma đầu khác cũng có Yêu Tộc, khí lực cực kỳ khổng lồ, nhưng ở trước mặt xương khô này, lại vô cùng nhỏ bé, chỉ cao bằng bắp chân của hắn.

Về phần Giang Nam, Huyền Ẩn đạo nhân cùng trung niên nam tử kia, thì càng thêm nhỏ đến thương cảm, còn không cao bằng ngón chân của xương khô!

Xương cốt của hắn so sánh với thường nhân nhiều ra rất nhiều lần, người bình thường chỉ có hai mươi bốn cái xương sườn, mà hắn có khoảng 108 cái!

Tay của hắn là do mười hai căn cốt quấn quanh ở chung một chỗ, phảng phất như bánh quai chèo, xương đùi cũng là như thế, có thể nghĩ, trong thân thể của hắn có thể dung nạp lực lượng là khổng lồ bực nào!

Từng đoàn từng đoàn lửa ma như vân, trôi lơ lửng ở bên cạnh xương cốt của hắn, quay chung quanh thân thể của hắn. Không ngừng nung khô, ngọn lửa đen nhánh làm cho người ta thấy cảm giác vô cùng nguy hiểm!

- Loại thân thể này, so sánh với Đô Thiên Thần Chiếu Kinh xương sống 108 khớp xương còn mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần!

Trong lòng Giang Nam rung động, từ trên bộ xương khô này hắn thấy được một môn thân thể công pháp vô cùng cường đại khác.

- U Đô Ma Hỏa! Lão Thiên, người này là ai?

Một vị Ma Đạo cường giả bị vây ở chỗ này lẩm bẩm nói:

- U Đô Ma Hỏa là Thần Hỏa mà Ma thần mới có thể luyện chế, chẳng lẽ nói hắn là một Ma thần?

Những người khác cũng rung động thật sâu, xương khô Cự Nhân này quả thực ra ngoài hiểu biết của bọn họ, bọn họ còn là lần đầu tiên nhìn thấy tồn tại mạnh mẻ như thế!

Huyền Ẩn đạo nhân sắc mặt biến hóa, lẩm bẩm nói:

- Cấu tạo khớp xương cùng nhân loại một trời một vực, chẳng lẻ hắn là Ma Tộc?

Nam tử mang mặt nạ bằng đồng kia lộ ra vẻ tán thành, cười nói:

- Không sai, vị sư môn tiền bối của ta đúng là có huyết thống Ma Tộc, hơn nữa còn là Ma thần huyết thống, vì vậy thiên tư của hắn cực cao, tu luyện Ma Đạo tâm pháp có thể nói thuận buồm xuôi gió, người khác tu thành một môn công pháp cần tốn hao rất nhiều năm, mà hắn chỉ cần mấy ngày.

- Đáng tiếc, vị sư môn tiền bối này của ngươi đã chết.

Công Dương Cổ cười hắc hắc nói:

- Huyết nhục toàn thân của hắn đã hư không còn một mống, chỉ còn lại có xương, ngay cả óc cũng rửa nát sạch sẽ, bị chết không thể chết lại. Thanh Diện Nhân, ngươi mới vừa nói đến tầng dưới chót nhất, cứu sư môn trưởng bối của ngươi, là có thể cứu chúng ta đi ra ngoài, hiện tại sư môn trưởng bối của ngươi đã chết, nên đến phiên ngươi thực hiện lời hứa!

Mấy vị ma đầu khác rối rít gật đầu, mặc dù nói tu sĩ sinh mệnh lực cực kỳ cường đại. Nhưng mà rơi đầu hoặc là trái tim vẫn là sẽ chết, tu luyện tới Thiên Cung cảnh, thân thể vô cùng cường đại. Có lẽ có thể làm được không có trái tim cũng có thể còn sống, nhưng mà không có đại não, nhất định sẽ chết.

Óc của bộ xương khô này đã rửa nát, khẳng định tử vong đã lâu.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Xương khô này hơn phân nửa là tồn tại như Thái Hoàng, tu thành Thiên Cung bát trọng đỉnh, chỉ thiếu chút nữa là thành thần minh, đợi đem bộ xương này thu vào tay, có thể luyện chế ra pháp bảo thật tốt, cũng có thể từ cụ xương khô này lĩnh hội ra tâm pháp của hắn!

Trong lòng hắn thình thịch đập loạn, không nhịn được đối với xương khô này động tâm tư.

- Sư môn trưởng bối ta học cứu Thiên Nhân, mặc dù còn không phải là thần minh, nhưng cũng sẽ không dễ chết dàng như.

Nam tử mang mặt nạ bằng đồng mỉm cười nói: