- Đông Vương Phương, Dao Ngọc, Đan Khâu, ba người các ngươi muốn đánh chết đệ tử của ta sao?
Một thanh âm già nua đột nhiên từ trong Thần cung vang lên, đám Đông Vương Thần Tộc tộc trưởng trong lòng cả kinh, vội vàng dừng tay. Một cổ Thần uy từ trong Thần cung truyền đến, Bất Tử Minh Vương thản nhiên nói:
- Chân Ma đại hội chấm dứt, không cần tái khởi phân tranh. Những người còn lại, đều xuất hiện đi.
Giang Nam thấy Bất Tử Minh Vương ra mặt, thở phào nhẹ nhỏm, đồng thời thầm thở dài đáng tiếc, Bất Tử Minh Vương cùng mấy đại Thần Tộc tộc trưởng khác ra mặt, hắn tự nhiên không có cơ hội đem đám người Đông Vương Thư hết thảy chém giết.
- Còn có người sống sót?
Chúng tộc trưởng trong lòng vui mừng, vội vàng hướng kim kiều nhìn lại, thầm nghĩ:
- Không biết sống sót là ai? Nói không chừng có đệ tử tộc ta...
Bất quá để cho bọn họ thất vọng chính là, đám người Diêm Phù, Long Ngâm Phong, Khiếu Mang, Bắc Hành Tuyết cùng Dương La từ trên kim kiều đi ra, còn có một đầu Chiến Minh cự thú khổng lồ, khắp cả người kim quang, hiển nhiên cũng nhận được rất nhiều Minh Vương thần huyết.
Hai người Bắc Hành Tuyết cùng Dương La cũng thôi, dù sao cũng là tồn tại tư chất hơn người, nhưng ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang, ở trong mắt nhiều đại lão đó chính là chó mèo hai ba con, để cho người biệt khuất chính là, Chiến Minh cự thú thật sự là chó mèo.
Loại cự thú này chẳng qua là Thần minh chế tạo nên cơ khí giết chóc, không có trí khôn, ngay cả Ma Tộc đê đẳng nhất cũng không tính!
- Khương thị ta cũng toàn quân bị diệt?
Khương Pháp Vương không có thấy đệ tử Khương thị Thần Tộc, trong lòng lạnh xuống.
- Pháp Vương, Khương Thiếu Thư cùng mấy vị đạo hữu của Thái Công phủ, hết thảy là chết ở trong tay Giang đạo hữu.
Sắc mặt Khương Pháp Vương trầm xuống, nhìn về phía Giang Nam, thản nhiên nói:
- Giang đạo hữu, ta tự hỏi Thái Công phủ đối đãi ngươi không tệ, đạo hữu không cứu người tộc ta cũng thôi, vì sao còn muốn hướng người tộc ta hạ sát thủ?
Hôm nay Giang Nam chiếm cứ tuyệt đại đa số Minh Vương thần huyết, tự nhiên nhất định trở thành truyền nhân của Bất Tử Minh Vương, Bất Tử Minh Vương đệ tử, bàn về địa vị đủ để cùng đám người Khương Pháp Vương, Kim Ngưu Đại Ma Vương ngang hàng, vì vậy mặc dù trong lòng Khương Pháp Vương giận, nhưng vẫn như cũ gọi hắn một tiếng đạo hữu.
- Pháp Vương, cái này phải hỏi Thái Công phủ các ngươi.
Giang Nam tản đi Ma Chung Bá Thể Thần Thông, thân thể khôi phục như thường, đi thẳng xuống kim kiều:
- Ta biết cảm ơn, Nhu công chúa cùng Khương Thần Thông đối với ta có ân, lòng không dám quên, chẳng qua là đệ tử quý phủ hướng ta xuất thủ, cố gắng giết ta đoạt máu, mặc dù ta tính tình tốt, nhưng cũng sẽ không bó tay chờ chết.
- Thái Công phủ đệ tử ta ở trong Thần Ma kết giới hướng ngươi xuất thủ?
Khương Pháp Vương khẽ cau mày, trước lúc Chân Ma đại hội, mặc dù Giang Nam không từng bị hắn coi vào đâu, nhưng mà hắn cũng biết Giang Nam, trong lòng biết Giang Nam là một thanh niên tiềm lực thật lớn, hơn nữa con gái của mình Khương Nhu tựa hồ đối với hắn cũng rất có hảo cảm.
- Nếu người Tộc ta biết chuyện tình của Giang Nam cùng Nhu Nhi, liền tuyệt sẽ không ở trong Thần Ma kết giới hướng hắn xuất thủ, nhưng nếu là xuất thủ, khẳng định là có người âm thầm sai sử.
Hắn tâm như gương sáng, liếc Khương Duy cách đó không xa một cái, Khương Duy cũng vào lúc này hướng hắn xem ra, hai ánh mắt phụ tử lần lượt thay đổi, nhưng ngay sau đó tách ra.
Khương Pháp Vương trầm mặc không nói, không hề nói chuyện này nữa. Bất quá ở trong lòng hắn, Khương Nhu cùng Giang Nam liền không còn có thể có dây dưa.
Không nói đến Giang Nam là đệ tử nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia, chỉ là một kiện sự Giang Nam giết chết Khương Thiếu Thư này, liền để cho hắn rất khó nhận đồng Giang Nam.
Mấy vị đại lão khác liếc mắt nhìn nhau, trong lòng lẫm nhiên:
- Thật ra thì, lấy nhãn lực của Minh Vương, tự nhiên đối với chuyện đã xảy ra trong Thần Ma kết giới rõ như lòng bàn tay, nếu hắn muốn ngăn cản Giang Nam tru diệt những Thần Tộc khác tự nhiên là dễ dàng.
- Sở dĩ hắn không có ngăn cản, đoán chừng là muốn mượn cơ hội này, tước nhược lực lượng tân sinh tám đại Thần Tộc ta!
- Chỉ có chín người còn sống sót?
Kim Sát Hoàng Kim Thần Tộc cường giả kia đi ra Thần cung, mắt nhìn xuống đám người Giang Nam phía dưới, trực tiếp đem Chiến Minh cự thú loại bỏ bên ngoài, trầm giọng nói:
- Trừ đệ tử Minh Vương chỉ định, những người khác có thể nhận được một môn công pháp của Minh Vương, Đông Vương Thư, Kình Diêu, Đan Thanh Thụ, Diêm Phù...
Hắn nói ra từng cái tên, đám người Diêm Phù nghe được mình cũng ở trong đó, trong lòng không khỏi vui mừng vạn phần:
- Nếu không phải Giang lão đệ giết chết những người khác, công pháp của Bất Tử Minh Vương liền không có phần của chúng ta, giết được tốt, giết được tốt!
Kim Sát đem tên mọi người nói một lần, chỉ còn lại có Giang Nam không nói, Chiến Minh cự thú mắt nhỏ sáng lên, dường như lấy lòng hướng hắn lung lay cái đuôi.
Kim Sát như cũ đối với nó làm như không thấy, đầu cự thú này nổi giận, nhe răng nhếch miệng, miệng phát ra thanh âm uy hiếp:
- Nga...
- Di? Đầu cự thú này thật giống như có chút linh trí, cùng với Chiến Minh cự thú khác lộ ra bất đồng!
Trong lòng Kim Sát kinh ngạc, đối với Chiến Minh cự thú cũng có mấy phần tò mò, bất quá Chiến Minh cự thú không phải là Ma Tộc, loại chuyện truyền thụ cho Chiến Minh cự thú tâm pháp tu luyện này, có thể nói là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Loại cự thú này là một loại sinh vật cấp thấp do Thần tạo, không có trí khôn, đại não nhỏ đến thương cảm, ngay cả hạt đậu cũng không bằng, căn bản không cách nào tu luyện công pháp, chỉ có thể dựa vào không ngừng ăn trưởng thành.
Nhưng hắn không biết, Giang Nam sửa lại trận pháp của Ma Thần chế tạo Chiến Minh cự thú kia, để cho đại não của đầu Chiến Minh cự thú này từ từ phát sinh biến dị, đại não dần dần sinh trưởng, mặc dù như cũ linh trí không mở, nhưng so sánh với trước thông minh rất nhiều, chẳng qua là dung lượng não vẫn còn nhỏ đến thương cảm.
Giang Nam đem đầu cự thú này thu hồi, tránh cho nó thật nổi giận hướng Kim Sát xuất thủ.
Lấy thực lực Kim Sát, muốn tiêu diệt Chiến Minh cự thú quả thực không cần tốn nhiều sức. Kim Sát trầm giọng nói:
- Trừ Giang Nam, những người khác đi Thần cung Tàng Kinh Lâu, riêng phần mình chọn lựa một môn công pháp.
Lập tức có Tiếp Dẫn Sứ của Hoàng Kim Thần Tộc tiến lên, đem đám người Diêm Phù, Đông Vương Thư tiếp dẫn đến trong Thần cung. Kim Sát sải bước hướng Giang Nam đi tới, trên khuôn mặt miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười nói:
- Giang sư đệ, bái Minh Vương làm sư là một đại sự, sư đệ ngươi chi bằng đi Dưỡng Tâm Cung tắm rửa tẩy lễ, dâng hương tỉ mỉ, ba ngày sau, cả người tinh khiết như một, lại bái Bất Tử Minh Vương. Sư đệ, ngươi đi theo ta.
Giang Nam gật đầu:
- Làm phiền sư huynh.
Kim Sát xoay người hướng lãnh tụ các đại bộ tộc trầm giọng nói:
- Chư vị kính xin lui tán, ba ngày sau, đợi Minh Vương thu đồ đệ, tự nhiên sẽ bái phỏng chư vị, liên lạc tình nghĩa.