Đế Vương - Lê Văn Cương

Chương 40



- Tẩy tủy quả dược lực của nó rất mạnh, cộng với lúc sử dụng sẽ vô cùng đau đớn. Vậy nên lúc này cô đừng ngốc nghếch mà ăn sống nó, đợi khi trở về ta sẽ giúp cô tiêu hóa dược lực của nó.

Đào Cẩm Nhung nghe vậy thì dùng bộ mặt tức giận nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt sau đó nói rằng:

- Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc à.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì dùng một bộ mặt thản nhiên sau đó nói rằng:

- Ngươi cho dù là kẻ ngốc cũng không bằng.

Đào Cẩm Nhung nghe vậy thì liếc nhìn Vũ Tuấn Kiệt một chút, sau đó bỏ mặc hắn. Hai tay cô ta thì ôm chặt cái hộp, nở một nụ cười vô cùng vui vẻ. Thấy cảnh này Vũ Tuấn Kiệt chỉ biết lắc đầu.

Mà ở bên cạnh Mạc Nhược Lan nhìn về phía Đào Cẩm Nhung trong ánh mắt vậy mà lại xuất hiện một tia ghen ghét. Đối mặt với động thái của cô ta, Vũ Tuấn Kiệt tất nhiên là không biết. Nhưng Quỷ Vệ lại dùng một ánh mắt trầm tư, quan sát hết động thái của Mạc Nhược Lan, có điều hắn vẫn không lên tiếng nói gì.
Đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc, mấy người Vũ Tuấn Kiệt cũng mua thêm một số món đồ cho mình. Lúc bọn họ vừa rời khỏi thì mấy chiếc xe ngựa cũng đã được sắp đặt tại đây. Vậy là mấy người bọn họ cũng lên xe ngựa tiến về phía Đại hạ Hoàng Triều.

Tại trong xe ngựa, Vũ Tuấn Kiệt lúc này bắt đầu sử dụng linh khí để giảm bớt hiệu lực của Tẩy tủy quả, ảnh hưởng đến Đào Cẩm Nhung. Cho cô gái này hấp thu toàn bộ dược lực. Đơi khi làm xong việc Vũ Tuấn Kiệt lúc này mở bảng hệ thống để tra xét thông tin của Đào Cẩm Nhung.

Tên: Đào Cẩm Nhung

Tuổi: 15

Căn cốt: Thượng đẳng

Cảnh giới: 0

Công pháp: 0

Thế lưc: 0

Nhìn về phía bảng thông tin của Đào Cẩm Nhung một chút, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại mở bảng thông tin của mình để tra xét.

Tên: Vũ Tuấn Kiệt

Tuổi: 19
Căn cốt: Thiên Long chiến thể

Cảnh giới: Tiên thiên viên mãn

Công pháp: Huyền giai hạ phẩm liễm tức quyết( Tiểu thành), huyền giai trung phẩm Cửu Kiếm quyết( Nhập môn), Huyền giai hạ phẩm Thập Tam Quỷ Đao (nhập môn). Huyền giai thượng phẩm Thất Ảnh Bộ( Nhập môn).

Thế lực: Quỷ Ảnh ( 500 người) Quỷ vệ ( 20 người)

Nhìn thấy cảnh giới của mình đã đạt đến tiên thiên viên mãn, Vũ Tuấn Kiệt lúc này cũng mỉm cười. Thời gian qua hắn cũng không tập trung quá nhiều vào việc tu luyện, nhưng cảnh giới cũng sắp đột phá đến võ tông. Việc này khiến cho Vũ Tuấn Kiệt cũng khá vui mừng.

Nhìn về phía cô vợ nhỏ lúc này đang không ngừng nhíu mày, rồi nhìn ngó bản thân khiến cho Vũ Tuấn Kiệt cũng không hiểu lên tiếng nói rằng:

- Ngươi lại làm sao.

Đào Cẩm Nhung nghe vậy thì dùng một bộ mặt xấu hổ nói rằng.
- Tên kia chẳng phải nói ăn tẩy tủy quả có thể khiến ta tu luyện hay sao. Nhưng mà ta cảm thấy bản thân mình cũng không có thay đổi gì.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mặt đen lại sau đó nói rằng.

- Tu luyện thì ngươi phải tu luyện đã chứ, làm sao có thể ăn vào Tẩy tủy quả khiến bản thân ngươi liền có tu vi được.

Đào Cẩm Nhung nghe vậy thì bụm mặt ngồi một bên, thấy cảnh này Vũ Tuấn Kiệt cười khổ. Sau đó bắt đầu dậy Đào Cẩm Nhung tu luyện, lúc này cô gái nhỏ mới cười vui vẻ.

Sáng ngày hôm sau khi Vũ Tuấn Kiệt đang đánh răng, lúc này Quỷ Vệ đi đến bên cạnh hắn sau đó nói rằng:

- Bẩm điện hạ ngày hôm qua lúc này và vương phi đang trêu đùa, thì Mặc Nhược Lan có một chút địch ý nhìn về phía vương phi.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì ngừng lại động tác đánh răng của mình, dùng một ánh mắt trầm tư sau đó lấy một cốc nước để súc miệng, rồi lên tiếng nói chuyện với Quỷ Vệ.

- Ta nhớ không nhầm ngươi cũng sắp sửa đột phá rồi phải không.

Quỷ Vệ nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng.

- Dựa theo tiểu nhân tính toán có lẽ trong 3 ngày tới, ta sẽ đột phá đến cảnh giới võ tôn.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng:

- Cùng cảnh giới võ tôn sơ kỳ, ngươi có thể đánh thắng được Mạc Nhược Lan hay không.

- Điện hạ yên tâm, chúng ta đều rất thần bí. Cùng cảnh giới trừ khi gặp những siêu cấp thiên kiêu, bằng không bọn chúng không thể nào đánh thắng ta được.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, đám người mà hệ thống đưa cho hắn thật sự đều rất đặc thù. Họ không phải quá tập trung tu luyện, nhưng cảnh giới tiến lên thì lại không hề chậm một chút nào.

Quan trọng nhất đám này trên người đều mang theo thể chất, có thể nói là thiên kiêu trong thiên Kiêu không phải đùa. Nghĩ đến những điều này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này nở một nụ cười bình tĩnh sau đó nói rằng:

- Trong thời gian tới các ngươi nhớ phải bảo vệ an toàn cho vương phi. Đồng thời nếu Mạc Nhược Lan muốn cùng Vương Phi nói chuyện, thì các người tốt nhất không nên cách quá xa. Mà luôn luôn đặt vương phi trong tầm mắt của các ngươi, để sẵn sàng bảo hộ cô ấy.

- Tuân lệnh.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, lúc này Đào Cẩm Nhung một bộ mặt buồn ngủ cũng từ trên xe ngựa đi xuống. Thấy cô ta Vũ Tuấn Kiệt lúc này thở dài sau đó nói rằng.

- Chỉ mới tu luyện một hôm, ngươi sao lại thành bộ dạng này rồi.

- Đào Cẩm Nhung nghe vậy thì lúc này nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt, sau đó hừ lạnh không quan tâm đến hắn. Rồi dưới sự phục vụ của tỳ nữ bắt đầu rửa mặt.

Vũ Tuấn Kiệt cũng chỉ biết lắc đầu, sau đó đi đến xe ngựa của Vũ Anh Khải nói chuyện với hắn. Đợi đến buổi trưa khi bọn họ bắt đầu dùng bữa, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gắp một miếng thịt cho Đào Cẩm Nhung, rồi lại nhìn về phía Mạc Nhược Lan lên tiếng nói rằng:

- Nhược Lan công chúa không biết chúng ta cứ giữ tốc độ này, thì bao giờ có thể đi đến Đại Hạ hoàng chiều.

Mạc Nhược Lan nghe vậy thì bỏ đũa xuống sau đó nói rằng:

- Cứ tốc độ này chúng ta có đi thêm 2 năm nữa cũng chưa đến đâu.

- Vậy không biết phải dùng cách nào để có thể nhanh nhất đến được đại hạ Hoàng Triều.

Mạc Nhược Lan nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy lúc này cô ta lên tiếng nói rằng:

- Thật ra để di chuyển trong từng châu vực, các thương đội đều cung cấp các phi thuyền hay yêu thú. Chúng ta chỉ cần bỏ một chút linh thạch, là có thể dễ dàng thuê được những dịch vụ này.

- Đáng tiếc bây giờ chúng ta đã rời khỏi kinh đô của Thiên Minh Vương Triều. Nếu không có thể sử dụng chính yêu thú hoặc phi thuyền của Bạch Long thương hội để di chuyển đến Đại hạ Hoàng Triều, lúc đó thời gian sẽ rút ngắn.

Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải mỉm cười xấu hổ sau đó nói rằng:

- Nhược Lan công chúa chúng ta đúng là không biết điều này. Có điều bây giờ nói gì đã muộn, không biết công chúa có cách nào để chúng ta có thể tăng tốc đến Đại hạ Hoàng triều hay không.

Mạc Nhược Lan nghe vậy, thì nhìn lên phía bầu trời một chút sau đó nói rằng:

- Bây giờ chỉ còn hai cách, một là tiếp tục di chuyển về phía trước. Đợi khi có thương đội nào đó đi qua chúng ta sẽ tiến hành đi nhờ.

- Thứ hai là quay lại Kinh đô của Thiên Minh Vương Triều, tìm gặp người của Bạch Long thương hội nhờ giúp đỡ.

Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại nở một nụ cười thú vị. Sau đó liếc mắt cho Vũ Anh Khải để hắn im lặng bản thân thì lên tiếng nói rằng:

— QUẢNG CÁO —