Defence - Ngày Tàn

Chương 49: Vượt cảnh



Không Thời sử dụng kỹ năng bất tử của mình, phía trước ông là một cảnh địa ngục dung nham còn phía sau ông là Băng Lôi đang mất bình tĩnh. Không Thời mặt tức giận hai con mắt trợn ngược quát lớn vào mặt Băng Lôi “Rút về phía sau mau!”.

Băng Lôi ngớ người giật mình rồi nhanh như lúc hắn lao lên trở về điểm an toàn, là nơi tất cả mọi người đang đứng.

Không Thời hết thời gian bất tử thì những ngọn lửa xung quanh liên tục đốt lấy cơ thể, vì thể chất mang thuộc tính hệ Kim nên ngọn lửa lại càng dễ thâm nhập vào hơn. Thêm vào đó vừa tiếp một chiêu của con đầu đàn hệ Hỏa, tất cả hợp lại làm cho tốc độ cơ thể ông chậm lại, ông đang cố từng bước di chuyển về phía sau.

“Ầm ầm …” 1 2 3 rồi 4 quả cầu lửa rớt vào đường lui của Không Thời tạo thành một bức tường lửa ngăn không cho Không Thời trở về.

Ở bên ngoài, tất cả mọi người thấy cảnh này đều hốt hoảng nhưng không ai dám lao qua ngọn lửa, họ hiểu “bước vào ngọn lửa này một mình là chết như con thiêu thân”. Người tạo ra tình huống này thì đang run rẩy, chân hắn như không còn sức vì chưa định được tâm lý vừa thoát khỏi cõi chết.

Trong lúc mọi người đang tìm cách, Lão Ngũ tức Nhất Tôn điều khiển tình hình “Tất cả mọi người hệ Thủy nhanh chóng tạo ra một lối đi trong ngọn lửa!”. Vừa nói xong, Lão Ngũ bay vào thẳng ngọn lửa trước sự ngỡ ngàng của nhiều người, một vài người đã chứng kiến khả năng của Lão Ngũ liền bắt tay vào làm việc, còn quát vào mặt mấy người đang đứng yên khi không nghe theo một chàng trai cấp 20 “Anh ta không sao đâu! Mau bắt tay vào làm việc!”

Tức tốc, tất cả tạo một rào chắn phía sau, còn một số người hệ Thủy khác tạo ra một con đường cho Không Thời và Lão Ngũ trở về. Những năng lượng băng và nước kết hợp tạo ra một con đường thẳng bằng băng, bọn họ phải vận dụng năng lượng để duy trì con đường băng này. Hình bóng Lão Ngũ đang cõng Không Thời từ trong đó ra, ông ta như đã đuối sức khi chống chọi lại ngọn lửa như trong một cái lò bát quái.

Sau khi Không Thời ra khỏi biển lửa, sức mạnh ông bắt đầu hồi phục. Lúc này, các chiến binh hệ Thủy của các đội khác đã tới, Không Thời giao quyền điều khiển việc đối đầu với con hệ Hỏa này cho Lão Ngũ và ra lệnh mọi người di chuyển đến với con đầu đàn phù hợp với khả năng của mình. Đồng nghĩa với việc Ba Động, Lão Nhị và Lão Tứ di chuyển đến với con đầu đàn khác, một số người thấy Lão Ngũ mới cấp 20 đã lên nắm quyền có một chút không thuận lòng, nhưng vì đây là sự giao phó của một người chỉ huy nên họ đành làm theo.

Sau một trận mưa hỏa cầu do con đầu đàn hệ Hỏa tạo ra thì trước mặt Nhất Tôn là cột hỏa diệm tặng nhiệt độ xung quanh lên kinh khủng. Một người mang thuộc tính hệ Thủy đến gần thôi cũng không chịu nổi nhiệt độ này liền bước lùi lại về sau, Băng Lôi được xem là những người mạnh nhất ở đây cũng phải dè chừng vì sự khinh suất lúc trước.

Lão Ngũ (tức Nhất Tôn) bước lên trước kêu gọi mọi người cùng nhau tập trung năng lượng khắc chế lại sức mạnh của con đầu đàn. Khi Lão Ngũ bước vào biển lửa, mọi người phía sau mới cảm thấy người này đặc biệt “Tại sao một tên cấp 20 lại có thể chống chọi lại ngọn lửa này được”. Những ngọn gió vừa nóng vừa rát đang thổi trực diện vào người Lão Ngũ che chắn cho những người phía sau, những người phía sau chỉ chịu ít ảnh hưởng của ngọn lửa nhưng vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm của nó như thế nào. Những con người ở đây được gọi là tinh anh nhưng với một tên cấp 20 lại cảm thấy mình yếu kém như vậy, Băng Lôi là người đi sau Lão Ngũ đã hiểu được những con người phía sau đang suy nghĩ gì, anh ta đã từng có suy nghĩ như vậy liền quát lớn “Tập trung nhiệm vụ không được có suy nghĩ khác!”. Lời Băng Lôi nói muốn phá đi sự hoài nghi của mọi người, mà tin tưởng người đang dẫn đoàn tiến lên.

Tiếng quát lớn này làm Nhất Tôn nở một nụ cười và hiểu được người này đã bị mình khuất phục.

Một đoàn người nối đuôi nhau đi về phía trước, nhiệm vụ của họ phải dừng việc con đầu đàn đang gây áp lực lên chiến trường. Có nghĩa dừng hành động tạo ra biển lửa, muốn làm việc này bọn họ phải đến đủ gần nó và tấn công nó đủ mạnh để nó bị đứt đoạn khả năng truyền năng lượng hỏa vào trận địa hỏa này.

Thời gian trôi đi, càng di chuyển vào sâu, ngọn lửa và những cơn gió lốc càng khốc liệt hơn; bắt đầu xuất hiện những người sắp không chịu nổi, khuôn mặt bọn họ nhăn nhó gồng mình chống lại “bọn họ hiểu không còn đường quay lại”.

Nhất Tôn ngầm hiểu được những con người đằng sau mình bắt đầu không ổn, cái loại áp lực này không phải khắc hệ và cấp độ tốt thì dễ dàng bị ngọn lửa thiêu rụi thành cát bụi. Nhất Tôn quay đầu lại nói với đồng đội “Tiến hành quá trình cuối!”.

Tất cả mọi người gật đầu một cái. Quá trình cuối là tạo là một nguồn năng lượng cực lớn lên đầu tàu và tất cả cùng nhau di chuyển thật nhanh về phía trước, điều này làm mọi người tiêu hao năng lượng cơ thể nhanh hơn, nhưng nó tạo ra một đòn cực mạnh vào con đầu đàn như một mũi lao đang bắn tới.

Một nguồn năng lượng cực lớn hình thành phá tan những cơn lốc xung quanh, một mũi lao bằng người đang lao thẳng con đầu đàn. Lúc này, cơ thể con đầu đàn đang được bao bọc một lớp dung nham bị mũi lao băng găm vào, pha vỡ lớp phòng thủ này. Đồng thời, phá đi nguồn cung cấp năng lượng cho môi trường biển lửa.

Con đầu đàn bị mũi lao băng đâm trúng “Gruuu” lên một tiếng hất tất cả mọi người ra xa, đội hình mọi người cũng bị phá vỡ. Nhưng mọi người không con cảm thấy khó chịu nữa, nhiệt độ xung quanh bắt đầu trở lại bình thường. Vậy là bước đầu tiên đã thành công và cũng là nhóm đầu tiên phá cảnh giới.

Nhất Tôn suy nghĩ “Không phải là mình ở đây thì hỏi ở cả chiến trường này chịu nổi sức mạnh con đầu đàn hệ Hỏa này. Nếu đổi lại một người cấp 23 hay 24 đứng ở mũi đầu thì cũng tan rã thành cát bụi.”

Mọi người không vui mừng bao lâu phải tức tốc tháo chạy trở về, những cảnh quan Bão Tuyết và Rừng Gai bắt đầu lấp lại cảnh quan vừa bị phá, còn con đầu đàn kia di chuyển ra phía sau.

Sau khi trở lại an toàn, Nhất Tôn nhìn qua cảnh quan bên cạnh, đó là nơi Ba Động và Lão Nhị đang vượt qua “Bão tuyết”. Nhất Tôn để Lão Tam và mọi người ở lại hồi phục sức lực, anh tiếp tục di chuyển vào cảnh quan Bão Tuyết dưới con mắt kinh hãi của mọi người.

“Vừa mới đứng đầu chịu đựng bao nhiêu áp lực vậy mà hắn như không có gì lại muốn tiếp tục chiến đấu. Trong khi tất cả đã toàn thân rã rời.” Một tên hơi thở không đều nhìn về Nhất Tôn nói

Băng Lôi vừa trải qua nhiệm vụ vừa rồi không để ý tới lời mấy tên xung quanh đang khen hay đang chê, anh ta đã nghe quá nhiều và chỉ muốn ngồi yên hồi phục sức lực. Mặc dù Băng Lôi mang thêm trong mình sức mạnh hệ Thổ nhưng với hắn một lần là quá đủ.

Lão Tam cũng đã cạn sức không còn giúp đỡ cho Nhất Tôn được nữa, anh liền ở lại đây chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo.

….

Khi bước chân vào cảnh quan Bão Tuyết, Nhất Tôn hơi lạnh thấu xương này va đập vào cơ thể anh, Nhất Tôn phải sử dụng vận động sức mạnh chống chọi lại. Hơn thế nữa tầm nhìn trong cơn bão tuyết bị hạn chế với con mắt tầm thường không thể nhìn xa. May mắn, Nhất Tôn có kỹ năng điều hướng có thể xác định được vị trí của các mục tiêu (kỹ năng của Lung Linh), Nhất Tôn có gắng di chuyển thật nhanh tới chỗ của mọi người.

Giống như cảnh quan Biển Lửa, khi càng vô trong hơi lạnh và gió xoáy càng mạnh mẽ hơn. Mọi người đang núp sau một bức tường bằng đá của Lão Nhị và một vài người có thể điều khiển đất đá tạo lên, bọn họ phải liên tục bồi dưỡng bức tường này nếu không sự bị ngọn gió bào mòn. Lúc Nhất Tôn bước tới một mình, Ba Động là người phát hiện một nhân ảnh đang từ xa bước tới.

“Ai đang một hình bước tới kia?” Ba Động chỉ tay tới nhân ảnh đó. Từ Từ, Ba Động phát hiện hình bóng quen thuộc đó liền hơi ngớ “Lão Ngũ”

Lão Nhị nghe thấy lời này cũng bất giác quay lại “Không Phải Lão Ngũ đang chiển đấu ở Biển Lửa sao?”

Lúc này một người đàn ông tướng người cao mảnh liền hỏi tình huống phát sinh “Người này là?”. Đây là chỉ huy Đoạn Sét, một trong 4 người chỉ huy cuộc tác chiến này.

“Lão Ngũ của chúng tôi, không biết tại sao mà cậu ấy lại tới được đây!” Lão Nhị lạnh toát nói với khuôn mặt khó hiểu.

Nhất Tôn từng bước tới được chỗ mọi người, điều đầu tiên anh tới hỏi Ba Động và Lão Nhị “Hai người không sao chứ?”, tiếp đến anh nhận ra người đang ông đang nhìn mình như muốn nói “anh làm gì ở đây!” là chỉ huy giống như Không Thời.

Ba Động không để mọi người khó sử liền nói “Đây là Đoạn Sét và đây là Lão Ngũ”.

Nhất Tôn không để mọi thứ quá cao trào liền đưa tay ra “Chào anh!”

Đoạn Sét cũng bắt tay lại nói “Đã nghe danh! Vậy sao anh lại ở đây?”

Câu hỏi này trực tiếp làm tất cả hơn mấy chục người ở đây cũng muốn nghe, một vài câu suy đoán “Cảnh quan Biển Lửa thất bại rồi sao”, “Phá cảnh lại nhanh như vậy?”, “Làm cách nào anh ta tới đây một mình!”…

Bỏ qua tất cả lời bàn tán, Nhất Tôn chỉ nói ngắn gọn “Biển Lửa đã phá, tôi qua đây giúp đỡ!”

Một vài tên không hiểu chuyện thốt ra “Chắc do con đầu đàn bên đó yếu!”.

Đoạn Sét khó chịu lời nói vừa nãy liền nhìn thẳng tên đó nói “Im lặng”, “Tất cả con đầu đàn ở đây thực lực bọn chúng không hề chênh lệch nhau nhiều. Đã có nhiều kẻ khinh thường con đầu đàn hệ Hỏa mà tan thành cát bụi. Bọn người biết gì mà nói.”

Đoạn Sét lại suy nghĩ trong đầu “Nhóm tiến vào cảnh quan Biển Lửa không hề có bất kỳ chỉ huy nào, tại sao bọn họ lại dễ dàng vượt qua như vậy? Những con người Không Thời thu nhận lại đặc biệt vậy sao? Hơn nữa chàng trai này mới cấp 20 sao có thể!”

Đoạn Sét cũng đang có vấn đề ở đây không thể tiến một bước nào, chàng trai vừa tới này có thể là cách giải quyết của cả nhóm. Đoạn Sét bắt đầu biểu cảm giống như Không Thời “Vậy ngươi có cách giải quyết nào không? Chúng ta đang gặp vấn để ở đây! Chỉ cần ngươi đưa ta tới đủ gần thì ta có thể giải quyết vấn đề con đầu đàn.”

Ba Động thấy được sự xuống nước của Đoạn Sét cũng bất ngờ liền quay qua Nhất Tôn “Lão Ngũ, ngươi tới đây chắc cũng đã có tính toán trước!”

Nhất Tôn cũng không vòng vo “Tôi tới đây vì mục đích giúp đỡ. Mọi người hãy theo phía sau tôi để tiến tới!”

“Ngươi tưởng mình là ai có thể Đứng Mũi Chịu Sào như vậy, bọn ta phải cùng nhau tạo từng bức tường tiến từng bước mới đến được đây.” Một tên to con khuôn mặt hung dữ nói

Nhất Tôn bình thản nói “Vậy ngươi nghĩ ta nãy giờ tới đây như thế nào!”

Câu nói này làm tên đó ngớ người “một tên cấp 20 vậy mà tiếng nói của hắn còn có lý hơn một tên cấp 22 như mình. Nhưng điều hắn nói hợp lý, nãy giờ chỉ một mình hắn bước tới đây.”

Đoạn Tuyết đã từng nghe thấy giai thoại của Nhất Tôn và cảm thấy ổn thỏa liền ra lệnh “Lão Ngũ sẽ người đi trước theo sau là ta, tiếp theo là những người mạnh cho tới người yếu. Cứ thế mà xếp thành đường thẳng.”

Tất cả mọi người vận động sức mạnh tạo thành mũi tàu tiến thẳng về phía trước, đúng như những gì Nhất Tôn nói, anh cứ thế dẫn cả đoàn tiến về phía trước. Mọi người ai cũng bất ngờ với chàng trai này, nhất là Đoạn Sét đang đứng phía sau Nhất Tôn và nhận một phần cơn lạnh tác động vào, nhưng anh ta đang cảm thấy cơn lạnh xé thịt xung quanh ngấm vào cơ thể. Vậy mà…..