Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 164: Đêm Thứ Tám (9)



Quy đầu góc cạnh đi theo dòng nước xuân ấm áp trơn trượt yêu kiều nhầy nhụa nặng nề cắm về phía trước, trong lúc lơ đãng cọ qua thịt mềm đột nhiên chọc vào dường như lại đâm thủng thứ gì đó, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy nấm đầu góc cạnh dường như lại rơi xuống một nơi cực kỳ hẹp cực kỳ non, từ xương sống có một dòng khoái cảm chạy dọc lên theo thắt lưng, thật sự có thể nói là vô cùng sung sướng.

Hoa Tỷ Thần vô cùng sung sướng, trong sảng khoái Thư Khuynh Mặc lại đạt được vô số kích thích kỳ diệu khó mà nhịn được...

Nàng cắn chặt môi dưới non hồng, vừa nãy là sao vậy?

Rõ ràng nơi quan trọng dưới thân nhiếp chính vương hình như không phải thần kỳ chốc lát đã mềm xuống không sưng lên nữa sao? Là ảo giác sao? Tại sao lại sưng lên dữ dội nhanh như vậy!

Lúc này gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo trắng như tuyết của nàng giống như rặng mây hồng đỏ rực khi nắng chiều phía chân trời, đối mặt với Hoa Tỷ Thần luôn miệng hỏi có sung sướng hay không, nàng rất muốn lắc đầu không thừa nhận, nhưng hoàn toàn không kiềm chế được tiếng rên rỉ trầm thấp trong miệng nhỏ phát ra...

Nàng cũng không cố hỏi kỹ được kết quả, thứ to lớn nóng bỏng ở dưới thân nhiếp chính vương va đập không hề có ý dừng lại, ngược lại càng điên cuồng xâm nhập hơn nữa, từng đường gân xanh nhô ra trên thân gậy đúng lúc cọ xát lên thịt mềm tường hoa tầng tầng lớp lớp run rẩy.

Như vậy vốn dĩ đã chọc cho cô gái khó kiềm được rên rỉ, sau đó nhụy hoa tinh xảo ngậm sâu trong chân tâm đã bị đụng đến, theo đó một cái miệng hẹp nho nhỏ ở tận sâu bên trong bị chọc trúng hờ hững.

Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy thân thể mềm mại của mình như bị sét đánh, co rút rùng mình, không kiềm được ngửa cổ thiên nga thon dài thật cao về phía sau, hai chân trắng nõn thon dài quấn chặt lấy thắt lưng rắn chắc của người đàn ông không ngừng run rẩy, nhưng vẫn dốc hết sức lực kẹp đến mức không thể chặt hơn được nữa.

Cô gái cảm thấy toàn thân mình nóng rực, đầu cũng choáng váng nặng nề theo, nàng rất khó chịu vặn vẹo vòng eo nhỏ dịu dàng không đầy một vòng tay, ý định ban đầu là muốn thứ to lớn hơi lùi ra một chút, nhưng thứ to lớn nóng rực cứng rắn này ngược lại càng ngày càng vào sâu hơn nữa, càng đâm càng mạnh hơn nữa.

Mỗi lần, thứ to lớn quấy rối va đập giống như mọc thêm con mắt nữa, liều mạng đòi hỏi đâm vào miệng tử cung nhỏ chật hẹp nơi sâu nhất kia, có đến mấy lần nàng cảm thấy bụng sắp bị đâm thủng rồi...



Trong mắt Thư Khuynh Mặc nước mắt tràn trề không ngừng chảy xuống, cánh môi ướt át xinh đẹp cũng theo đó run rẩy lên, thở gấp nức nở đều tràn đầy tình dục giãy giụa, không thể không đầu hàng cấu xin tha thứ: "Đừng... Sâu quá, đã rất sung sướng rồi... Nhưng, đừng vào sâu hơn nữa... Lần này ta thật sự không chịu nổi, thật sự sắp đâm thủng ta rồi... Nhẹ một chút, ca ca tốt, Thần ca ca, cầu xin ngươi chậm lại một chút... A..."

Ngược lại, Hoa Tỷ Thần vô cùng hưởng thụ người đẹp trong lòng hờn dỗi cầu xin tha thứ, hắn hổn hển thở nặng nề trầm thấp nói: "Sung sướng đúng không? Còn có thể càng sảng khoái hơn nữa... Tiểu Mặc Nhi nàng thật đáng yêu, thật khiến người ta yêu thích, bản vương muốn Tiểu Mặc Nhi sảng khoái đến mức sắp bay lên trời... Được rồi, ngoan, đừng khóc... Sẽ chậm lại, chậm lại, sẽ không sâu hơn nữa... Ôi chao, đừng kẹp chặt như vậy, huyệt mềm nhỏ đừng phun nước nữa, còn phun nữa có lẽ sẽ dìm ngập nơi quan trọng của bản vương mất... Cũng không biết đã bắn mấy lần rồi, thật sự chính là một tiểu yêu tinh nhạy cảm..."

Tuy rằng miệng đồng ý chậm lại một chút, nhưng mà động tác thẳng lưng ở nửa thân dưới của Hoa Tỷ Thần lại không hề có ý chậm lại chút nào, bàn tay hắn vươn tay sờ lên vùng bụng bằng phẳng trơn mềm của Thư Khuynh Mặc.

Chỗ kia vẫn còn dấu vết thứ tròn to thô cứng chọc vào gồ lên, đây là biểu tượng vật thô dài dưới háng hắn xâm nhập vào tận sâu bên trong, lại càng là biểu tượng tốt đẹp của việc hắn và cô gái này quan hệ gắn bó linh hồn và thể xác hòa hợp!

Nghĩ đến đây, người đàn ông thẳng lưng, càng dốc sức mạnh mẽ dâng trào hơn nữa, càng tàn nhẫn hơn nữa trêu chọc hoa huyệt non mềm không chịu nổi một đòn của cô gái, thứ kiêu ngạo to tròn thô cứng từng lần va đập vào hoa non ở tận trong cùng, phun ra dịch hoa trơn dính một lần nữa.

Thịt mềm cánh hoa hồng rực bị đâm chọc đến mức lật ra thật đáng thương, thậm chí trong lúc rút ra cắm vào còn bị rất nhiều nước xuân trơn trượt mang theo bắn ra khắp nơi, sức lực hung dữ tàn nhẫn gần như muốn hoa thịt nhỏ mềm mại bốc đầy hơi nước này bị giẫm nát vậy.

Miệng cánh hoa nhỏ tươi đẹp quyến rũ bị gậy lớn quấn chặt vẫn thường có chất lỏng thơm tho chảy ra tràn trền, rồi lại bị gậy lớn thô dài này chặn ngược lại.

Tiếng nước phụt phụt rất nhỏ không ngừng vang lên, còn có hai túi dịch to nặng trĩu cũng theo đó đột nhiên ác độc va đập, khiến cho múi tuyết mềm mại trắng nõn của cô gái đều sưng đỏ lên.

Miệng hoa non mềm cũng bị ma sát tạo thành bọt biển nho nhỏ li ti, mông trắng và chân dài của cô gái cũng bị nhiễm rất nhiều nước mật thơm tho, ngay cả túi dịch và lông mu màu đen thô cứng của người đàn ông cũng đều bị đầm nước óng ánh dễ chịu này tỏa sáng...

Thư Khuynh Mặc ngẩn ra tinh thần rời rạc không rõ, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần giống như chưa từng vui sướng như vậy bao giờ, toàn thân thật giống như Hoa Tỷ Thần nói sung sướng đến mức sắp bay lên trời vậy...



Cô gái cảm thấy mình lâng lâng, giống như một chân nhẹ một chân nặng giẫm lên đám mây, lâng lâng bay lên, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn như măng mùa xuân kéo chặt vạt áo mở rộng của Hoa Tỷ Thần, móng tay đẹp mắt trên ngón tay mượt mà cũng vô tình rạch ra từng vệt từng vệt máu.

Toàn thân nàng mồ hôi như mưa thơm ngát, hơi thở dốc như gió, ánh mắt ngập nước mênh mông mê ly động lòng người, mềm mại nũng nịu oán giận: "A... Ta còn lâu mới là tiểu yêu tinh... Ưm... Không chịu nổi... Ngươi lừa gạt... Nào có chậm, rõ ràng là nhanh mà... A, bụng thật sự sắp bị đâm thủng... Ngươi chính là tên hư hỏng... Xấu lắm... A, sung sướng sung sướng... Thật sự rất sung sướng, khi nào mới kết thúc..."

Thư Khuynh Mặc cảm thấy thân thể mình bị đụng đến mức gần như sắp tan rã, mềm nhũn giống như bùn lầy mềm xốp trên bãi sông.

Thứ to lớn này mỗi lần hung dữ cắm vào gần như đều đưa nàng lên một tầng đỉnh cao ham muốn còn cao hơn nữa, giống như từng chút từng chút kéo khát khao tình dục chôn sâu trong hồn phách nàng ra ngoài.

Khoái cảm tê dại đến tận xương dường như dời non lấp biển, trong xương cốt trong máu huyết nàng yếu ớt quanh quẩn mở ra, thứ lửa nóng khuây khỏa trong chân tâm kia từng đợt từng đợt giống như sóng biển trào dâng ầm ầm vang lên che phủ vùi lấp đánh úp tới...

Hoa Tỷ Thần hoàn toàn không quan tâm đến mấy vết đỏ bị cô gái cào ra loang lổ trên ngực mình, hắn dùng thứ to lớn sưng tấy kia biến đổi đa dạng điều khiển cắm vào huyệt mềm nhỏ của nàng, theo đó là dữ dội chọc cắm rồi lại hời hợt quấy rối, chín nông một sâu ba sâu một nông không theo quy tắc gì đâm vào rút ra.

Vẫn luôn va đập thịt mềm trong cánh hoa đầy nước trơn trượt ở chân tâm Thư Khuynh Mặc, run rẩy lắc lư, mỗi nếp thịt mềm mại đều bị gậy lớn cường tráng mạnh mẽ của hắn đụng phải đến mức nóng bỏng thỏa mãn tuân theo nhẹ nhàng run rẩy...

Huyệt mềm nhỏ chặt chẽ đầy nước ấm dường như hoàn toàn không hỏng, đầy nước trơn trượt phun ra ngoài từng dòng nhựa hoa, còn có thịt hoa mềm yếu quấn người, càng quấn chặt vặn xoắn cây gậy to này, Hoa Tỷ Thần sướng đến mức hít vào khí lạnh.

Cũng không biết bao lâu, Thư Khuynh Mặc sắp mệt đến mức không còn gào khóc rên rỉ được nữa, Hoa Tỷ Thần mới phát hiện ra mình không kiềm chế được nữa, càng tăng nhanh tốc độ va chạm dưới thân vào huyệt mềm, chẳng qua chỉ mấy chục cái, người đàn ông cuối cùng cũng không đánh lại huyệt mềm tươi non nhiều chất lỏng của cô gái tấn công từ hai phía.

Theo tiếng gầm nhẹ nặng nề, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy linh khẩu thả lỏng, tinh dịch dính nhớp trắng đục nồng đậm lại trào dâng nóng bỏng, cô gái mệt mỏi suy yếu cũng đã đi đến đường cùng, toàn thân bị nóng đến mức run rẩy, sau đó hai mắt tối sầm, hôn mê bất tình...