Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 19: Đêm Thứ Nhất 17



Sáng hôm sau, khi còn rất sớm, Thư Khuynh Mặc đang rơi vào mộng đẹp cảm thấy bên người mình có tiếng động. Nàng mơ mơ màng màng mở nửa con mắt, đã thấy mẫu thân ngồi trong khuê phòng của nàng, dáng vẻ giống như có lời muốn nói. Nàng dụi đôi mắt nhập nhèm, nửa ngồi dậy dựa trên gối mềm: "Mẫu thân, làm sao sớm như thế?"

Thu phu nhân yêu thường sờ lên tóc dài của con gái, giúp nàng đỡ thẳng gối mềm, để nàng thoải mái dựa vào: "Mặc Nhi, mẫu thân hỏi con. Đêm qua, rốt cuộc giữa con và Hoa Dương vương gia đã xảy ra chuyện gì? Vì sao đêm qua ngài ấy lại đột ngột đến cầu thân, lúc trước con và ngài ấy có gặp nhau rồi sao..."

Nghe mẫu thân nhắc đến chuyện này, trong lời nói có vẻ lo lắng, những hình ảnh trong xe ngựa đêm qua tràn vào đầu. Thư Khuynh Mặc giật mình một cái hoàn toàn hết buồn ngủ, chẳng lẽ mẫu thân nghi ngờ trước đó nàng và vương gia đã lén lút gặp riêng sao. Nàng vội vàng khoát tay giải thích, lại nghĩ tới chuyện đã hứa với vương gia vào đêm qua, sẽ không nói cho mẫu thân biết. Nàng rủ mắt xuống, thẹn thùng nói: "Không có, trước đó con chỉ nghe người khác đề cập qua về thanh danh của vương gia. Đêm qua là lần đầu nhìn thấy vương gia, trước đó đương nhiên là không lén lút gặp nhau..."

Chưa đợi Thư phu nhân mở miệng hỏi tiếp, gương mặt của Thư Khuynh Mặc đã đỏ lên, kéo tay mẫu thân lắc lắc tay bà mà hỏi: "Mẫu thân, vừa rồi người mới nói là vương gia cầu thân con sao. Ngài và cha đã đồng ý à..." Nói xong, nàng mới phát hiện giọng điệu của mình quá gấp gáp, gương mặt phấn hồng xinh đẹp cúi thấp xuống, mới che đậy mà nói: "Không phải, con hỏi vì sao vương gia muốn cầu hôn..."

"Tiểu nha đầu, mới vừa cập kê xong thì đã nghĩ đến chuyện cầu hôn thành thân gì đó..." Vốn Thư phu nhân còn hơi lo lắng, nhìn thấy dáng vẻ của con gái cưng lúc này thì vừa tức giận vừa chỉ vào đầu nhỏ của nàng: "Đêm qua, ban đầu ta và cha con còn lo lắng sợ con không muốn gả, nào biết đã có người tới cửa cầu thân nữ nhi ngoan của mình. Được rồi, nương hỏi lại con, có phải đêm qua vương gia trông thấy con bị dầm mưa mặc quần áo ướt không... Có phải ngài ấy cố ý dùng xe của quận chúa đưa con hồi phủ..."

"Vâng... Đúng..." Thư Khuynh Mặc cẩn thận suy nghĩ lại, dường như là như thế. Nhưng mà dường như trong đó đã tóm tắt vài chuyện, nhưng mà nàng vẫn muốn biết vương gia cầu hôn thế nào. Nàng không bỏ qua lắc tay mẹ của mình: "Mẫu thân, người hỏi nhiều như thế làm gì. Người còn chưa nói hết với nữ nhi, vương gia cầu hôn... Vương gia cầu hôn gì thế..."

Ngài ấy không chỉ nhìn thấy y phục mình ẩm ướt, còn trông thấy thân thể của mình. Ngài ấy cũng gọi xe ngựa của quận chúa, nhưng mà rõ ràng ngài ấy cũng cùng nàng ngồi xe ngựa trở về, còn ở trên xe ngựa mà "Phạt" mình nữa. Nghĩ đến chuyện khó xử khi ở trên xe ngựa, Thư Khuynh Mặc cảm thấy giữa chân lại nhớp nhúa giống như đêm qua.

"Được được được, đã là đại cô nương, đã cập kê rồi, mà lại còn nhõng nhẽo với mẫu thân. Đêm qua, vương gia mới gặp cha mẹ đã cố ý nói muốn cưới con làm chính phi. Sau này làm vương phi không thể như thế nữa, phải có dáng vẻ quy củ của mình..." Thư phu nhân nhìn dáng vẻ không kìm được vui mừng của con gái, đành phải tùy tiện nói vài câu.

Đang lúc nói chuyện có tóm tắt vài câu của vương gia, cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân. Ngài ấy không cẩn thận nhìn thấy dáng vẻ quần áo bị ướt của tiểu thư Thư gia, đương nhiên phải chịu trách nhiệm. Hơn nữa vừa gặp đã cảm mến Thư tiểu thư, biết được nàng vừa tài giỏi vừa xinh đẹp, nên muốn cầu hôn nàng làm chính phi. Mà đương nhiên những điều này không thích hợp nói cho nữ nhi biết.



Vừa mới hỏi vài câu, nghe được nữ nhi liên tục nói phải mới yên lòng. Bà và Thư đại nhân sợ hãi uy phong của vương gia, không thể không đồng ý cầu hôn. Nhưng trong lòng lại hơi lo sợ, cuối cùng nghe vương gia sắp xếp thỏa đáng mới yên tâm. Bây giờ hỏi nhi nữ, nàng đã trả lời như thế, xem ra điều vương gia nói là sự thật. Ngài ấy nhìn thấy y phục ẩm ướt, nên quy quy củ củ lấy xe ngựa khác đưa nữ nhi trở về, có thể thấy được vương gia và nữ nhi không làm chuyện gì vượt quá giới hạn. Vì thế, bà lại có ấn tượng tốt với vị vương gia này.

Lại thêm, hắn cứu được nữ nhi bị lạc mất những tiểu thư khuê các khác khi đi xem hoa đăng, nghe Tiểu Lục nói nếu không phải như thế, thì sự trong sạch của nữ nhi sẽ bị hủy, đúng ra bà nên cảm kích. Nghĩ như thế, bà nhìn con gái đang nghe nói chuyện với đôi mắt sáng rực, nghe vài câu lại xấu hổ che miệng thì bật cười, nói về sự sắp xếp của vương gia. Sau này nếu như vợ chồng hòa thuận thì vô cùng tốt.

……..

“Vương gia quan tâm danh tiếng của con, vốn dĩ có thể dùng xe ngựa của ngài ấy đưa con về phủ, nhưng suy nghĩ đến trong sạch của nữ tử con, mới đặc biệt về phủ điều xe ngựa quận chúa đưa con đi. Hơn nữa, lần này chỉ là đề xuất kết thông gia riêng tư, tối qua ngài ấy cũng đặc biệt thỉnh cầu con và phụ thân ngài ấy đồng ý, đợi tiếng đồn qua đi, ngài ấy sẽ nhập cung thỉnh hoàng thượng ban hôn, nhất định sẽ không để con chịu ủy khuất. Cho nên, khoảng thời gian này, khi gặp mặt tỷ muội của con nên cẩn thận cái miệng, đừng để lộ tin đồn gì, kẻo phụ tâm ý yêu thương che chở của vương gia đối với con...”

“Ừm ừm...biết rồi, có điều mẫu thân, tối qua con ở hội hoa đăng bị chen tới chen lui, trời mưa lớn, đường thì gập ghềnh, bây giờ cảm thấy người vừa mỏi vừa đau, còn cảm thấy chóng mặt… Con muốn ngủ...” Sau khi Thư Khuynh Mặc cảm thấy hưng phấn, bây giờ cảm thấy xương cốt cả người cứng đờ, tứ chi mềm nhũn, thậm chí người còn phát nóng, đầu óc còn có mấy phần choáng váng.

Nghe thấy lời này của con gái, Thư phu nhân sờ trán nàng, thế mà đã đổ mồ hôi và nóng lên, nghĩ lại tối qua mưa như trút nước, e là nhiễm phong hàn rồi, liền vội vàng mời đại phu đến phủ trị bệnh.

Mặc dù đã uống mấy bát thuốc đắng, Thư Khuynh Mặc lại không cảm thấy mình gặp phúc trong đại họa.

Nàng ngủ mê trên chiếc giường mềm mại suốt mấy ngày, an ổn tịnh dưỡng cơ thể yêu kiều bị vương gia ăn sạch sẽ ngày đó, nha đầu được chăm sóc ăn uống no đủ, qua mấy ngày bệnh tình chuyển biến tốt, những đau nhức mà cơ thể đã trải qua sau cơn hoan ái cũng hoàn toàn tốt lên, hai chân cũng không còn cảm giác mềm nhũn, lại trở về dáng vẻ thướt tha như trước, là một đại gia tiểu thư đoan trang lễ độ.

Thư Khuynh Mặc vừa hồi phục lại cơ thể khỏe mạnh, thì nhận được thiếp mời gửi đến của lang quân vương phủ, mời nàng đến vương phủ thưởng hoa, mặc dù biết nội viện không nhìn thấy vương gia, nhưng vẫn vui vẻ bỏ qua, nàng còn nhịn không được mà hưng phấn ăn diện, thay một bộ y phục mới.