Tôi là Hoàng Cát Hiền Nhân hay gọi là Sữa. Chính thức biết rung động đầu đời.
Còn tại sao rung động thì tôi cũng không biết nữa, hehe.
Chắc do hôm ấy nắng đẹp, hay chắc do trời xanh mát, hay chắc do bảy bảy bốn chín lí do khác nào nữa đó mà lí trí đã thủ thỉ với trái tim tôi rằng đến lúc nên có rung cảm tuổi học trò rồi.
Và người được lí trí với trái tim của tôi thống nhất lựa chọn là Lâm Tường Phú - bạn cùng bàn của tôi.
Thật ra tôi cũng không nghĩ tới việc có ngày sẽ để mắt đến cậu ấy, tại ấn tượng ban đầu cũng không mấy đặc biệt hay tốt đẹp, hiển nhiên cậu ấy cũng không phải là hình mẫu tôi đã từng tưởng tượng về first love của mình, nhưng biết sao được, chuyện tương lai ai có thể đoán chứ.
Người ta thường đem sữa đi để làm bánh, nhưng tôi muốn cậu ấy đem Sữa nấu thành tình yêu! Mà tạm thời chuyện này là bí mật giữa chúng ta nhé. Chỉ tôi và các cậu biết thôi.
Tâm sự vài câu thôi, tôi đi làm toán tiếp đây, nếu không tôi sẽ thật sự không có giải gì, deadline ngập đầu rồi huhu.