Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai Trần Minh ôm lấy thân thể mỏi mệt của mình ngồi dậy.
Hôm qua một hệ liệt làm hắn có chút mệt mỏi, nhừn rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần.
Xuống giường làm sơ vệ sinh cá nhân, ăn điểm tâm buổi sáng. Một ngày mới của chúa cứu thế bắt đầu.
Ngày hôm nay Trần Minh không giống như những ngày trước đó khi mới nhận được hệ thống nữa. Tâm cảnh của hắn đã biến hóa, nói theo cách dễ hiểu là người có thể làm được việc lớn.
Sau khi ăn sáng xong, Trần Minh bắt đầu vào việc luyện tập buổi sáng, mặc dù có hệ thống nhưng không thể bỏ bê việc đúc luyện bản thân được.
Trần Minh vẫn luôn rõ ràng một điều, hệ thống là phụ, hắn là chính. Không thể quá lệ thuộc vào hệ thống, bằng không một mai gặp biến cố, hệ thống không dùng được nữa thì hắn cũng chỉ có nước bị động chờ chết.
Qua một giờ đúc luyện bản thân, Trần Minh mở ra giao diện cá nhân.
[ Thiên Khải chúa cứu thế: Trần Minh.]
[ Thể phách: 27,9.]
[ Tinh thần: 5,1 ]
[ Thiên phú: không.]
[ Kỹ năng: Quỷ dị truy tung,.......]
[ Dị năng: Đang kích phát 68%]
[ Thần bí: 5,1]
Nhìn vào dòng dị năng Trần Minh cảm thấy gánh nặng đường xa, hôm qua hắn sử dụng tám bình cấp lam dị năng kích phát dược tề, vốn dĩ tưởng rằng có thể ngay trong ngày thức tỉnh dị năng nhưng không ngờ chỉ tăng được có 56%.
Dựa theo hắn suy đoán, cấp trắng tăng 3%, lục 5%, lam 7%. Muốn đạt được 100% thì e là phải trải qua hai lần rút thưởng nữa mới được.
Gác suy nghĩ lung tung qua một bên, Trần Minh mở ra công năng bản đồ giám sát.
Điểm kích vào khu vực phố Đông Lý, Trần Minh có hơi thở phào nhẹ nhõm.
" Còn tốt, không có nhiều chỉ vẻn vẹn có ba con, mạnh nhất cũng chỉ 1,5*"
Tuy số liệu không hoàn toàn là chính xác, nhưng cũng không xê xích gì nhiều. Vừa mới tập tễnh bước đi như Trần Minh hắn thì cường độ như thế vừa vặn liền thích hợp.
- --
Phố Đông Lý, đường số hai.
Ở trên một tầng nhà cao tầng cách đường chính không xa, Trần Minh cùng Đồ Tư đang nhìn chăm chú vào một tòa lầu bỏ hoang.
Không có nhiều nói nhảm, hai người lập tức hành động. Đồ Tư tuy là tay bắn tỉa, nhưng kỹ năng cận chiến của hắn cũng không yếu, chỉ thấy hắn lấy ra một thanh đoản đao dắt ngang bên hông, sau đó lên đạn vào súng lục, cuối cùng đeo lên chính mình súng bắn tỉa.
Một hệ liệt thao tác khiến Trần Minh không khỏi thán phục.
Quả nhiên người chuyên nghiệp làm việc cũng chuyên nghiệp. Không như Trần Minh hắn, tay cầm tân thủ kiếm dài, hông đeo tân thủ súng lục, mà bộ dạng vẫn còn chưa mấy thành thục.
Quan sát một phen xung quanh không có ai, Đồ Tư cùng Trần Minh nhay nhạy nhảy xuống, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất xuyên qua vào tòa đại lâu.
Khi mới vừa đến hai người có dùng qua kỹ năng quỷ dị truy tung, thấy được trong không khí có vô số khí tức ô uế nhưng không nhiều, cho nên suy đoán đây hẳn là một con nhất tinh quỷ dị.
Như vậy liền vừa vặn, có thể để Trần Minh luyện tay tăng lên thực lực, lại có Đồ Tư lượt trận khiến hắn an tâm hơn không ít.
" Tùa cửa chính tiến vào?" Trần Minh hướng về Đồ Tư hỏi, việc chuyên nghiệp nên hỏi người chuyên nghiệp. Đây là thường thức, Trần Minh hắn tự hiểu rõ mình nên cũng không có cậy mạnh.
Đồ Tư quan sát ở cửa chính một lát, sau đó lắc đầu.
" Cửa chính có ô uế khí tức, hẳn là quỷ dị đánh dấu, nếu lập tức vào sẽ kinh động nó, không thể làm được đến hiệu quả xuất kỳ bất ý."
Nói xong Đồ Tư chỉ tay về hướng bên trái, ra hiệu cho Trần Minh đi theo.
Đến nơi, Đồ Tư chỉ tay lên phía trên nhàn nhạt nói.
" Nơi đây khí ô uế khá nhạt, hẳn quỷ dị vẫn chưa đánh dấu nơi này, có thể từ đây phá khẩu."
Trần Minh xuôi theo cánh tay Đồ Tư nhìn lại. Khá lắm, lại là tầng ba. Trần Minh tuy thể lực tăng lên, có thể tù hai tầng nhảy xuống không có việc gì nhưng tầng ba là sẽ chết người đấy. Huống gì thể lực của hắn không đủ cho hắn chèo chống trèo lên.
Đồ Tư không nói, chỉ thấy hắn lui về sau khoảng chừng hai mươi bước, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy lại, tiếp theo liền bật cao lên tầng hai toà nhà, tay phải của hắn nắm vào bệ thành cửa sổ súc thế, ngay tức khắc liền lộn người lên trên, một mạnh liền thành.
Trần Minh trố mắt, cmn đây cũng quá đẹp trai đi. Thao tác này mà trước mặt cô em xinh đẹp biểu diễn thì thỏa thỏa một chữ thần.
Chưa kịp để Trần Minh nói gì thì một sợi dây từ phía trên thả xuống, thanh âm Đồ Tư vang vọng trong đầu Trần Minh.
" Bám vào."
Thế là Trần Minh như ý nguyện nhập vào tòa lâu tầng ba.
Sau khi tiến nhập toà lâu, hai người cũng không nói chuyện. Chỉ thấy ánh mắt bọn hắn lấp lóe, đây là dấu hiệu của kỹ năng quỷ dị truy tung mở ra.
Trong tầng lầu có ánh sáng yếu ớt, đại bộ phận mà một màu xám đen, hiển nhiên ánh mặt trời bên ngoài cũng không thể chiếu rõ vào bên trong này.
Sàn nhà đầy vết cũ rách, nội thất bên trong cũng vỡ nát không kém gì nhiều. Nhưng hai người bọn hắn tâm lý không tại hoàn cảnh xung quanh.
Chỉ thấy trong mắt bọn hắn có khí tức ô uế hiển hiện, có gió vô tình thổi qua khiến cho cả người hắn mang đến cảm giác lạnh thấu xương.
Khí tức ô uế rất nhạt nhưng dường như cũng còn rất mới, như thế đại biểu rằng quỷ dị vẫn còn ở nơi đây sinh động qua chứ chưa ra khỏi tòa lầu.
Trần Minh hơi thoáng thở phào, còn tốt, nếu như nó ra ngoài thì phiền phức.
Đồ Tư không nói gì, hắn chỉ nhàn nhạt nhìn Trần Minh, ý tứ trong mắt rất rõ ràng. Đây là là cuộc luyện tập của Trần Minh, nếu như không nguy hiểm gì nhiều hắn sẽ không nhúng tay. Tất cả tùy Trần Minh quyết sách.
Trần Minh gật gật đầu không nói gì, chỉ thấy hắn tay cầm kiếm dài cẩn thận tiến đến. Mở ra cửa nhỏ mà đi ra hành lang, khi ra hành lang ánh sáng ngày càng thiếu đi, càng tốt kỹ nẵng này của hắn cũng có thế nhìn rõ bóng tối, bằng không thì cũng khó làm.
Từ lầu ba thận trọng đi xuống cầu thang, trong cảm nhânn của Trần Minh cho thấy khí tức ô uế ngày càng đậm, hiển nhiên quỷ dị đã cách đó không xa.
Vừa tiến nhập lầu hai, Trần Minh hai chân liền khựng lại, hắn cảm giác có gì đó không đúng. Nói như thế nào đây, hành trình của hắn quá dễ dàng. Xuyên suốt đường đi cũng không gặp cản trở.
Ở phía sau Trần Minh, Đồ Tư cũng nhận được điều gì đó không đúng mà nhanh chóng tiến lên đứng sóng vai với Trần Minh.
Hai người ăn ý mà dừng lại bước chân không tiến lên nữa. Đồ Tư hai mắt đăm đăm nhìn phía trước như đang muốn xác nhận điều gì.
Có lẽ Trần Minh không thấy rõ những gì đang xảy ra, nhưng ánh mắt của Đồ Tư sao mà sáng. Chỉ thấy phía cuối hành lang tầng hai, xuyên qua khe hỡ của một căn phòng tối, có thể mơ hồ nhìn rõ tình cảnh bên trong.
Một cô bé có khuôn mặt vặn vẹo, thân mang váy dài gothic đen trắng. Tay của nó như đang cầm thứ gì, miệng không ngừng nhai lấy.
Từng thanh âm ăn uống thỏa mãn truyền ra như đang nhấm nuốt mỹ vị thế gian.
Nhưng trong mắt Đồ Tư không phải vậy, hắn có thể rõ ràng, đồ ăn trong tay cô bé cầm là quỷ dị nhất tinh, nếu như hắn đoán không sai thì nhất tinh quỷ dị này có lẽ thuộc về tòa này nhà lầu.
Không đợi Trần Minh hỏi gì, Đồ Tư liền vội vàng truyền âm cho Trần Minh.
" Có biến, có quỷ dị cấp nhị tinh đang ở bên trong, chúng ta đường cũ quay về."
Không biết là do con kia quỷ dị cấp hai không để ý đến bọn hắn, hay là do bọn hắn may mắn không chạm vào logic ăn uống của nó mà hai người Trần Minh thuận lợi rút lui khỏi tòa lầu.
Vừa ra khỏi đó, phía sau lưng của Trần Minh đã ước đẫm, hiển nhiên căng thẳng không nhẹ.
Mắt thời trời đã gần về xế chiều, hắn kết thúc triệu hoán mà đi về nhà.
Lòng hắn vẫn đang miên man suy nghĩ. Hắn khu vực chỗ ở vậy mà xuất hiện quỷ dị nhị tinh. Đây là khu vực mình đang ở, nó chính là nguy cơ, là một quả bom hẹn giờ, hắn phải nhanh chóng tăng lên chính mình thực lực. ngôn tình hay
Vừa đi vừa nghĩ bất tri bất giác đã đến nhà.
Nhưng hắn không biết rằng, khi hắn cùng Đồ Tư vừa rời khỏi tòa lầu. Cô bé quỷ dị kia cũng đưa mắt nhìn ra phía ngoài, mà ánh mắt điểm rơi lại chính là trên người Trần Minh.
Miệng nó khẽ nhếch, váy dài gothic không nhận quy luật gì mà khẽ động, tự như biểu đạt sự hưng phấn của chính nó.