Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!

Chương 58: Ngoại truyện



Cô đi đi lại lại trong công viên trước nhà... Tay còn luôn sờ bụng. Lát sau chán rồi, thì liền ngồi xuống ghế chơi.

- Mỹ nữ à! Làm sao lại một mình ở đây vậy?!

- Đúng đó! Có gì kể cho bọn anh nghe đi!

Đột nhiên từ đây có 2 nam nhân, mặt mũi không hiền lành gì tiến đến bắt chuyện với cô.

- Haizzz... Các người ngồi xuống đây đi! Tôi kể cho nghe! - cô vỗ vỗ xuống chỗ trống cạnh mình.

- Hehe... - 2 người kia nhìn nhau cười gian xảo.

- Ây da! Anh ta đi lâu quá! Tôi ở đây đợi anh ta!

- "Anh ta"?

- Phải!

- Vậy...mỹ nữ à! " Anh ta" của cô...rốt cuộc là ai vậy? - một tên choàng tay sang vai cô.

- Là chồng tôi!

- Chồng cô? Ấy! Người đẹp thế này mà lại gả đi rồi à?

- Phải! Anh ta là Hồ Nhất Phàm! Con trai của chủ tịch tập đoàn Lillian!

- Hể?

- Mẹ là bà Nghê Nguyệt Nghi! Bà trùm môi giới!

- Quéc?...

- Anh ta...còn nắm trùm hắc đạo...

- Ôi mẹ ơi!

- Còn tôi...

- Cô em...thế nào?

- Trùm buôn bán vũ khí!

- Ha ha ha! Cô em nói...ai tin đây?

"Lộp cộp lộp cộp"

Lộc Phàm quay trở lại, tay còn cầm thêm mấy chai nước đào.

- Mẹ đàn ông!

- Ô! Tiểu Phàm! Quay về rồi à?

- Họ là ai vậy?

- Bạn mẹ! ( Yoo: Tỉnh vl ~ ???)

- Bạn? Các người tính làm gì? - cậu đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn bọn họ, khiến họ bất giác run lên.

- Tính làm gì? Thằng nhóc mày xen vào được sao?

- Cẩn thận đó!

- Sao? Cô em! Thằng nhóc đó kêu em cẩn thận kìa! Haha...

- Không phải!

- Hả?

- Là các người cẩn thận!

- Nực cười!

"Rẹtt", cô chĩa súng vào đầu hắn. Đùa nhau à? Dám cười nhạo con trai ta? Chán sống rồi sao?

- Nhị! Mày còn ngồi đó làm gì? Mau giữ nó lại!

- Ê! - một cây súng khác chĩa vào gáy tên còn lại. Là anh!

- Thế nào? Còn muốn chơi nữa không?

- M...mẹ ơi! Th...tha cho...chúng...chúng tôi đi!

- Đừng đùa vậy chứ! Sao tha được? Người mà mày ức hiếp là vợ tao, con gái Hạ gia! Con dâu Hồ gia! Tha thế nào đây?

- T...tôi thực sự không biết đó là thật!

- Papa! - cậu gọi anh.

- Sao thế con trai?.

- Người đã hứa với con là không "sát sinh"!

- Nhưng mà...

- Quân tử nhất ngôn! Một lời đã định!

- Haizzz... - anh dùng chân đạp vào lưng hắn một cái, cả hai liền lập tức chuồn đi!

- Bà xã! Đợi lâu không?

- Lâu!

"Chụt", anh hôn vào môi cô. 

- A hèm! Con chưa 18! - cậu ho khan!

- Tiểu tử thối!

- Haha...

________________________________

- Nè! Con đi đâu vậy tiểu Phàm? - cô nhìn cậu ngạc nhiên.

- Con đi khám phá rừng!

- Khám phá rừng?

- Ưm!

- Mẹ bảo đảm với con, chiều nay con sẽ bị phục kích, còn gặp được một tiểu cô nương xinh đẹp ?

- Hả?

- Nhanh đi đi! Cẩn thận chút!

________________________________

"Renggg"

- Alô?

- Mẹ à!

- Ồ! Tiểu Phàm đó à?

- Cái này...

- Thế nào?

- Mẹ là truyền nhân của Vanga à?

- Hí hí hí!

- Quả thật chiều nay con bị một đám người phục kích trong rừng! Còn gặp được một cô gái xinh đẹp, mạnh mẽ nữa!

- Mẹ đã bảo mà! Thôi! Con "chăm sóc" người ta tốt một chút! Để mẹ nhanh có cháu bồng!

- Hả? Mẹ...

"Tút tút tút", cô nhảy chân sáo vào phòng anh.

- Nhất Phàm ới! Nhất Phàm à!

- Sao vậy bà xã?

- Chúng ta đi shopping đi! Mua sẵn quần áo đẹp! Con sắp cưới rồi!

- Hả??? Em nói gì?

- Là lá la là la...