Đến Khi Nào Chúng Ta Sẽ Về Bên Nhau

Chương 4: Yêu, thương và thích nó khác nhau



Hàn Tiểu Băng bước xuống nhà với hai con mắt sưng vì khóc, Hàn Gia Nghiêm và Hạ An Từ thấy con gái nhỏ của mình như thế liền bước lại hỏi cô:

" Băng Băng mắt con sao thế kia, Mặc Lăng làm con khóc sao "

Tiểu Băng liền trả lời:

" Dạ không phải, tại hôm qua con coi phim nên mới khóc mắt mới sưng như vậy "

Hàn Gia Nghiêm và Hạ An Từ thấy vậy xoa đầu cô nói:

" Băng Băng đi rửa mặt đi, tí nữa ba mẹ Mặc Lăng qua ăn sáng cùng chúng ta đấy "

Tiểu Băng rửa mặt chạy lên phòng thay ra một bộ đầm trông rất dễ thương, Mặc Hàn Dương, Mẫn Kim Tuệ và Mặc Trầm Lăng bước vào:

" Hàn Gia Nghiêm, em mới đến "

" Chị An Từ, em mới đến "

" Chào hai bác "

Hạ An Từ và Hàn Gia Nghiêm ra nói:

" Đến rồi à, vào đây ăn sáng "

Gia Nghiêm kêu Tiểu Băng xuống:

" Băng Băng, Mặc Lăng đến rồi xuống ăn sáng rồi đi chơi với Mặc Lăng này "

Tiểu Băng đáp lại:

" Vâng, con xuống ngay "

Mặc Hàn Dương ngồi cười và bảo:

" Hàn Gia Nghiêm, anh xem tụi nhỏ từng ngày càng lớn chúng ta nên có hôn ước trước để hai bên gia đình làm thông gia với nhau, Mặc Lăng nhà chúng tôi chắc chắn gả cho Băng Băng rồi "

Hàn Gia Nghiêm nghe xong quay đi bảo:

" Hàn Dương, cứ từ từ nếu Băng Băng nhà chúng tôi có tình cảm với Mặc Lăng tôi sẽ không do dự mà hôn ước ngay "

Tiểu Băng chạy xuống Mẫn Kim Tuệ thấy liền bảo:

" Băng Băng cháu mặc bộ này xinh lắm "

Tiểu Băng cười ngại cảm ơn Kim Tuệ, Trầm Lăng ngồi đấy ngắm nhìn cô gái mình đang yêu đứng trước mặt anh cười lên bảo cô:

" Hôm nay cậu rất xinh "

Nụ cười của Trầm Lăng làm mê đắm biết bao nhiêu người, nhưng Tiểu Băng lại không Trầm Lăng đều biết Tiểu Băng thích ai. Ăn sáng xong cả hai gia đình lên xe riêng đi chơi đến chiều tối cả hai đều về. Về đến nhà Tiểu Băng chuẩn bị lên phòng ngủ thì Hàn Gia Nghiêm bảo:

" Băng Băng con lại đây ba hỏi con này "

Tiểu Băng chớp mắt chạy lại ngồi đung đưa hai chân nhỏ nhắn của cô, Hàn Gia Nghiêm cất lời:

" Băng Băng con có tình cảm với Mặc Lăng không "

Cô nghe xong hai mắt tròn xoe nhìn Gia Nghiêm lắc đầu trả lời:

" Ba con không thích Trầm Lăng "

Hàn Gia Nghiêm nhìn cô bất ngờ hỏi:

" Ba thấy con với Mặc Lăng có tình cảm với nhau chứ "



Hàn Tiểu Băng lắc đầu nói:

" Không phải đâu, con có người con có tình cảm rồi ạ "

Hàn Gia Nghiêm hỏi:

" Người con có tình cảm là ai? "

Tiểu Băng biết nếu nói ra ba cô sẽ ngăn cấm nhưng cô vẫn trả lời:

" Anh ấy là Tiêu Lãnh Hàn ở Bắc Kinh "

Hàn Gia Nghiêm nghe xong quay qua nhìn con gái mình nói:

" Bắc Kinh? Xa đấy nhỉ, Tiêu Lãnh Hàn tên đó làm con khóc mắt con sưng đúng không?"

Tiểu Băng nói:

" Con có tình cảm với anh ấy tuy con chỉ biết anh ấy qua mạng xã hội nhưng con có tình cảm với anh ấy ba đừng ngăn cản con, còn Trầm Lăng con chỉ xem cậu ấy là bạn thôi ba đừng hôn ước gì với chú Dương và cô Tuệ, sáng nay con nghe hết rồi"

Hàn Gia Nghiêm đứng lên xoa đầu cô con gái nhỏ của mình:

" Ừm được rồi ba hiểu rồi con lên ngủ đi "

Tiểu Băng chúc ba ngủ ngon rồi chạy lên phòng ngủ, ở dưới Hàn Gia Nghiêm uống rượu, Hạ An Từ bước xuống thấy hỏi:

" Hàn Nghiêm có chuyện gì với Băng Băng sao "

Hàn Gia Nghiêm ngồi xuống nói:

" Băng Băng nhà chúng ta không có tình cảm với Mặc Lăng "

Hạ An Từ ngồi xuống nói:

" Con bé nói như vậy sao "

Hàn Gia Nghiêm nhìn An Từ rồi đáp:

" Đúng vậy, chính miệng con bé bảo với anh thế "

Hạ An Từ nói:

" Con bé còn nói gì nữa không "

Hàn Gia Nghiêm nói:

" Còn "

An Từ hỏi:

" Con bé nói gì "

Hàn Gia Nghiêm nói:

" Tên con bé thích là Tiêu Lãnh Hàn ở Bắc Kinh, con bé biết tên đó do một người tên Lăng Hạ Vũ giới thiệu "

An Từ bất ngờ nói:

" Hàn Nghiêm, Bắc Kinh quá xa con bé chờ tên đó sao, nực cười không thể được Mặc Lăng nhà Mặc Hàn Dương và Mẫn Kim Tuệ vừa tốt vừa đẹp như thế kia con bé không có tình cảm mà có tình cảm với một người qua mạng xã hội ư quá vô lý, Mặc Lăng bên con bé 4 năm mấy Mặc Lăng hơn Băng Băng 1 tuổi nhưng rất chững chạc, em phản đối Băng Băng có tình cảm với tên Lãnh Hàn đó em không muốn "

Hàn Gia Nghiêm liền nói:



" Con bé lúc ấy còn nói anh nó có tình cảm với tên đó tuy con bé chỉ biết tên đó qua mạng xã hội nhưng con bé có tình cảm với tên đó bảo anh đừng ngăn cản con bé, còn Trầm Lăng con bé nói chỉ xem cậu ấy là bạn thôi nói anh đừng hôn ước gì với Mặc Hàn Dương và Mẫn Kim Tuệ, sáng nay con bé nghe được nói anh như thế "

An Từ tức giận đứng lên nói:

" Vô lý một người con trai vừa tốt vừa đẹp bên nó 4 năm lại không có tình cảm mà lạ đi có tình cảm với thằng qua mạng xã hội sao, nực cười quá đi mất, con bé không biết đang nghĩ cái gì trong đầu mà nói thế, Hàn Nghiêm em nói rồi em phản đối chuyện này"

Hàn Gia Nghiêm đứng lên để ly rượu xuống nói:

" Hạ An Từ, lúc em đòi cưới anh ba mẹ em có ngăn cấm không "

An Từ đáp lại:

" Có, ba mẹ em bảo anh là giang hồ có tiếng tăm giết người không gớm tay không muốn em cưới ngăn cấm đủ thứ "

Hàn Gia Nghiêm hỏi tiếp:

" Lúc ấy, em làm sao cho ba mẹ em chịu gả cho anh "

An Từ không do dự đáp lại:

" Em khóc lớn bảo nếu không cưới anh em không muốn cưới ai em không ăn không uống đến lúc em xỉu thì ba mẹ lại hoảng hốt cho em cưới anh "

Hàn Gia Nghiêm gật đầu hỏi tiếp:

" Lúc ấy anh ở Trùng Khánh được xem là giết người không gớm tay tại sao em lại yêu anh? "

An Từ cười đáp:

" Vì năm lớp tám em đã đem lòng yêu anh dù anh là ai em cũng yêu "

Hàn Gia Nghiêm nghe xong quay qua nói:

" Hạ An Từ, vậy nên Băng Băng nhà chúng ta cũng thế tình cảm không biết được sẽ yêu ai hay cưới ai sẽ sống chung một căn nhà cùng ai, tình cảm của con bé cứ để con bé quyết định chúng ta không nên can thiệp vào đến một lúc chúng ta sẽ biết vì sao không nên can thiệp vào "

An Từ nghe xong chỉ gật đầu nói:

" Được "

Tối ngày hôm sau, Tiểu Băng lại khóc Hàn Gia Nghiêm thấy bước lại hỏi:

" Băng Băng sao con khóc vậy "

Tiểu Băng nói:

" Con thật sự yêu anh ta "

Hàn Gia Nghiêm ngồi xuống nói cô nghe:

" Yêu, thương và thích nó khác nhau "

Hàn Gia Nghiêm nói tiếp:

" Khi ta thích một người, ta dễ dàng quan tâm đến người khác và có thể dễ dàng quên đi người mình đang thích "

" Khi ta yêu một người, ta chỉ muốn chiếm trọn trái tim của người đó một cách ích kỉ. Và rất khó có thể quên được người ta yêu "

" Nhưng khi ta thương một người là ta không chỉ đơn thuần thích và yêu người đó, mà ta còn muốn có trách nhiệm với người đó. Ta muốn bảo vệ, lo lắng và chở che. Ta nhìn người đó với cái nhìn bao dung hơn, dễ dàng tha thứ hơn "

" Khi ta thương một người, có khi ta phải chấp nhận làm điều gì đó mà ta không thích để đổi lấy niềm hạnh phúc cho người ta thương "

" Thương Là Muốn Đi Cùng Nhau Đến Hết Đời...! "

Hàn Gia Nghiêm nói xong đứng lên bước đi, Tiểu Băng đã hiểu những lời Hàn Gia Nghiêm nói, cô đã biết trái tim cô yêu, thích hay thương Tiêu Lãnh Hàn