Sau một tuần cố gắng diệt hết ấu trùng lẫn trứng của côn trùng và động vật biến dị khiến số lượng của chúng giảm đi đáng kể nhưng vẫn không soi ra con đầu đàn, mấy thanh niên Khiết gia bắt đầu máu nóng dồn lên não. Nhất là Khiết Bảo Ngao, có hôm đã không ngủ cả đêm đi quanh quẩn khắp hang cùng ngõ hẻm bên trong cũng không tìm ra con đầu đàn. Thậm chí dùng dị năng thổ hệ và tinh thần lực rà soát địa hình cũng không tìm ra.
Sáng ngày thứ ba mươi lăm, kế hoạch bắt đầu thay đổi một chút, theo đó Khiết Bảo Ngao sẽ vào tận ổ tìm con đầu đàn vì ban đêm không tìm được thì có khả năng lớn nó chỉ xuất hiện ban ngày. Dẫu sao côn trùng và động vật biến dị không dám tấn công dị năng giả siêu việt, Bảo Ngao hoàn toàn có khả năng bước vào hang ổ của chúng như chốn không người. Trong khi đó những người còn lại sẽ phải di chuyển ra xa hang ổ của chúng, phi hạm cũng để cách rất xa mọi người để tránh ảnh hưởng.
Tất cả chỉ nghe một tiếng "ầm", ngọn núi có hang động kia đã nổ ra, tác giả không ai khác ngoài Khiết Bảo Ngao. Đối diện cậu ta là một con chẳng giống trùng cũng không giống thú, nói chung là rất quái dị, trêи thân có sáu chân xúc tu, một cái bụng to như bụng nhện, bốn cái cánh vẫn cứ phần phật quạt lên xuống để giữ thăng bằng trêи không đứng đối diện Bảo Ngao. Tất cả có lẽ cũng không có gì nếu đó chỉ là một con trùng khá lạ, ngoài việc quái vật này nói tiếng người.
Khiết Bảo Ngao nói ít làm nhiều, cho hỏa diễm cháy sạch đám trứng lẫn ấu trùng phía dưới. Hành động này thành công chọc con quái vật trước mắt nổi điên. Nó lao đến công kϊƈɦ Khiết Bảo Ngao bằng các đòn dị năng, Bảo Ngao cũng không chịu yếu thế mà công kϊƈɦ lại. Sau đó nhận ra con quái vật trước mắt cũng có dị năng cấp siêu việt, sau quá trình chiến đấu thì không chỉ một mà sau bị Khiết Bảo Ngao chẻ đôi, nó đã tự tái sinh và bây giờ trở thành hai con.
Khiết Bảo Ngao và mọi người chưa kịp hoàn hồn thì hai quái vật đã tự bạo thành hàng trăm nghìn mảnh nhỏ và mỗi mảnh nhỏ lại tự tái tạo thành một cơ thể hoàn chỉnh chỉ trong vài giây. Ban đầu chỉ hai con quái vật cấp siêu việt, bây giờ đã có đến mấy trăm nghìn con bao vây mọi người, không những thế, mỗi con quái vật lại có một dị năng nguyên tố trong ngũ hành (kim, mộc, thủy, hỏa, thổ). Tâm trạng hoang mang hẳn là có, nhưng không bao gồm Lục Tranh, Lục Hoành Lãng và các thanh niên đến từ Khiết gia.
- Nghe nói Khiết gia anh tài xuất hiện lớp thì ra cũng chỉ như vậy. Cái gì mà tự xưng long tộc, xứng sao? Lại nói Đế quốc đưa đến đây nhiều nhân tài như vậy, xem ra hôm nay đành phải một đi không trở về rồi. Ha ha
Không hề tức giận như dự liệu, biểu cảm trêи gương mặt của những người Khiết gia đều là cười lạnh, đặc biệt là Khiết Bảo Ngao, điệu cười của cậu ta khiến nhiều người không tự chủ mà nổi lên một tầng da gà.
- Nếu ta là các ngươi thì ta sẽ không ngông cuồng như vậy đâu.
Sau đó mọi người đều cảm nhận được một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ, là nơi phát ra cỗ lực lượng kia lại là Khiết Bảo Ngao. Cả người cậu ta bao phủ hỏa diễm, vài giây ngắn ngủi đã biến thành huyết long, không chờ cho những kia kịp phản ứng, há mồm thở ra một hơi thiên hỏa trực tiếp đốt những con quái vật trong tầm nhìn của mình thành tro bụi cũng chẳng còn, không những chỉ thể xác, linh hồn của nó cũng bị thiêu rụi. Tiếp theo lại một ngụm thiên hỏa biến cả ngọn núi thành bình nguyên khô cằn.
Sau đó ba thanh niên Khiết gia trong đám người cũng biến thành bạch long, xích long, chớp mắt đã cùng Khiết Bảo Ngao tiêu diệt hết đám quái vật đông nghìn nghịt xung quanh mình, tốc độ nhanh đến mức không có con quái vật nào kịp tự bạo để nhân số lượng lên. Kết quả đã bảo vệ được mọi người nhưng nơi này thì đã biến thành bình nguyên khô cằn, tình trạng của nó còn thảm hơn sa mạc nhiều lắm.
Khiết Bảo Ngao phun thiên hỏa hả giận xong thì nhận ra mình giận quá mất khôn đã làm lộ bí mật gia tộc rồi, đã thế dùng thiên hỏa đốt hết đám quái vật lại chẳng khác gì dùng dao mổ trâu để giết gà. Cơ mà không làm thế thì đám người hợp sức cũng không chọi lại đám quái vật đông nghìn nghịt mà con nào con nấy đều siêu việt. Lần này cũng đâu phải một mình Khiết Bảo Ngao biến thành long nên cậu ta cũng không có cái biểu hiện nhìn anh chị em chú bác của mình bằng ánh mắt cún con.
Cũng không biết là mọi chuyện đã giải quyết xong hay chưa, chỉ thấy một bạch long hướng mặt đất gầm lên, mọi người tưởng có dị tượng nên nhìn xuống dưới, sau cũng chưa thấy cái gì kì lạ lại quay qua nhìn mấy thanh niên Khiết gia chưa hoá hình khác chờ phiên dịch thì nhận được câu giải thích bạch long kia đang gọi thổ địa đến hỏi chuyện về côn trùng và động vật biến dị cũng như mấy con quái vật kia.
Việc đã tới nước này thì không cần che dấu nữa, mà cũng không cần giải thích thì mọi người cũng đã tự hiểu, thôi thì cứ ỷ là thiên long mà giải quyết hết. Sau đó cũng ỷ mình là thiên long, dựa vào thần lực điều chỉnh lại kí ức của mọi người, như thế bí mật Khiết gia vẫn sẽ bảo tồn.
Ngoại trừ Lục Tranh và Lục Hoành Lãng và những người thuộc Khiết gia, ai cũng bị thay đổi kí ức, thứ duy nhất còn lại trong họ là Khiết Bảo Ngao dùng hỏa diễm xử đẹp con quái vật, những con côn trùng và động vật biến dị bị mọi người cùng nhau tiêu diệt. Khi chỉnh sửa ký ức, mấy người Khiết Bảo Ngao cũng kiểm tra lại họ có đoạn video ghi hình nào hay không, nếu có thì cũng bị xóa nốt.
Lục Tranh ra về trêи cùng phi hạm tư nhân với Lục Hoành Lãng.
- Anh, tại sao anh không bị giữ lại?
- Anh với mày cùng gặp một người của Khiết gia nên chúng ta thuộc diện người quen. Hơn nữa để con cháu Khiết gia lỡ tấn công anh, anh được tặng một miếng long lân, mấy thằng nhóc kia thấy anh là biết liền.
- Anh gặp Khiết Y?
- Ừ, sau khi cố tấn công không thành mà cô ta cũng không xử lý anh, anh mới biết cô ta đọc ký ức anh, biết anh là anh mày nên không giết.
- Em tưởng cô ta sẽ rất muốn có tinh hạch của anh chứ.
- Cô ta có được truyền thừa của thiên long, cần gì đến viên tinh hạch của anh. Với cả anh nói cho mày một bí mật, anh không có tinh hạch.
- … không có tinh hạch?
- Không cần phải ngạc nhiên như vậy, dị năng giả của Đế quốc cũng đâu có ai có tinh hạch đâu. Chẳng qua anh chỉ đi trước thời đại thôi.
Lục Hoành Lãng sống một mình, từ mạt thế đến bây giờ. Hắn ta không có gia đình, cũng không có con cháu, thậm chí cũng không nhận con nuôi. Cho nên ngoài cậu ra thì hắn không còn người thân nào khác. Trước đây Lục Hoành Lãng từng nhắn tin hẹn gặp cậu nhưng cậu không biết. Cũng bởi vì mỗi ngày cậu có không ít người nhắn tin đến nên đã cài đặt chặn hết tin nhắn từ người lạ.
Lục Tranh rảnh rỗi lên mạng tìm cái tên Lục Hoành Lãng thì chỉ trong chớp mắt đã có đến hơn năm tỷ kết quả. Đứng đầu là: "Lục Hoành Lãng - soái ca trong truyền thuyết bước ra, sáu ngàn năm đứng đầu trêи bảng xếp hạng nam thần"
Lục Tranh: "…" quả nhiên nhan sắc còn nổi bất hơn tài năng.
-------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !