Lúc Ân Ly tỉnh lại, ngoài trời tối sầm. Tuân Du còn đang ôm chặt nàng vào lòng. Hương vị tanh nồng vẫn chưa tan đi, nhắc nhở nàng hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: "Vương phi, lão phu nhân kêu người ra sảnh ngoài dùng bữa."
Ân Ly hoang mang đáp lại, vội đẩy người bên cạnh ra: "Điện hạ dậy mau..."
Tuân Du mơ mơ màng màng, ôm nàng trở mình, côn thịt cắm phía trong bắt đầu cử động. Hắn còn tưởng ở vương phủ, bình thường khi nàng tỉnh hắn sẽ hành hạ nàng.
Tuân Du thấy nàng có hứng, cái mông đưa đẩy nhanh hơn, mật huyệt ướt dầm dề, tất cả chất lỏng đều là lần trước bắn vào, theo động tác của cự vật mà chảy ra ngoài, xong lại bị cắm trở vào, chỗ giao hợp lại phát ra âm thanh òm ọp dâm mĩ.
Chất lỏng từ âm hộ chảy xuống cúc huyệt làm nàng rất ngứa. Thân thể Tuân Du đè nàng, lấy tay tách hai chân nàng rộng ra, thân dưới dùng sức chọc vào, Ân Ly giống như cá nằm trên thớt, bị hắn dán chặt trên giường theo động tác của hắn mà rên rỉ
Bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa, chắc là nha đầu đứng lâu không thấy nàng ra thì đến hỏi.
Đem lí trí Ân Ly gọi trở về. Nàng đẩy hắn: "Điện hạ...A...Từ bỏ..."
Tuân Du không vui, nàng càng kháng cự thật ra chỉ càng làm hắn thêm hung hăng.
Hắn rút cự vật ướt đẫm ra, quấn hai chân nàng lên eo, vén rèm ôm ra gian ngoài, đặt nàng phía trên cửa phòng
Cúi đầu hỏi nhỏ vào tai nàng: "A Di còn nhớ hôm nay tổ mẫu nói gì với nàng không? Muốn nàng phải nghe theo phu quân, nhớ không?"
Ân Ly bị hắn đè trên cửa, thanh cửa cộm vào da thịt rất khó chịu, lúc này hắn muốn làm gì? Hôm nay lão phu nhân dạy nàng cái gì không phải hắn đang trêu đùa nàng sao? Nàng không có bản lĩnh như hắn, lão phu nhân ngồi bên giường nói cái gì đó nàng hoàn toàn không nghe hết vậy mà hắn có thể nhớ toàn bộ!
Vẻ mặt khó chịu của nàng chọc cười hắn, nhưng phải thể hiện mặt mũi của phu quân nên nghiêm mặt giáo huấn nàng: "Đừng có cậy ta sủng nàng mà kiêu ngạo, người nhà vừa tới đã bỏ phu quân một bên, giống cái gì?"
Ân Ly bĩu môi trừng hắn, tên bại hoại này phải dùng tư thế này đem lời tổ mẫu nói một lần sao? Ngay lúc này à?
"Ngài mau thả ta xuống, tổ mẫu kêu ta qua đó...A!" Không ngờ hắn lại nắm vật kia canh lúc nàng không chú ý mà sấn vào chỗ sâu nhất! Ân Ly ngửa đầu dựa vào cửa, bụng nhỏ nâng lên, thân thể không kiềm chế mà run rẩy.
"Ưm...Thật chặt..." Tuân Du cau mày cảm thụ cơ thể xoắn chặt, vừa mới rút ra không lâu, không ngờ nó trở nên chặt như thế. Hắn không rảnh răn dạy nàng, một lòng sa vào mật huyệt mang cho hắn khoái cảm.
"A...Đừng động..." Nàng dựa vào người hắn, tay thò xuống nắm lấy thân gậy lộ bên ngoài muốn rút nó ra. Nhưng vật đó lại thô dài, dính mật dịch trơn trượt, lúc nào nàng cũng để vụt mất nó.
"Ưm...Tiểu yêu tình này, nàng thấy không đủ đúng không?" Tuân Du bị nàng kích thích thêm hưng phấn. Đong đưa mông nhanh chóng luật động, côn thịt vụt qua lòng bàn tay nàng cắm sâu vào trong, chỉ chưa lại hai viên trứng to lớn. Chỉ chốc lát mà bàn tay Ân Ly dính đầy dâm thủy....