Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên

Chương 47: Gây chuyện



Vốn cô muốn ngày hôm sau sẽ đến gặp Minh Triết để nói chuyện luôn nhưng do bên trường cô có một dự án lớn nên cô đành hoãn lại

Hôm nay dự án của trường cô đã xong cô liền đến công ty tìm anh. Điều xui xẻo nhất là khi vừa đến công ty thì cô gặp Minh Ngọc, cô ta thấy cô thì liền đi đến nói câu chế giễu

- Ồ ai đây sao cô lại đến đây

- Tôi đi đâu không liền quan đến cô

- Đúng mày đi đâu thì cũng chẳng liên quan đến tao nhưng đây là công ty của anh Triết mày đến đây thì tao nhất định phải quản

- Cô quản cô lấy tư cách gì để quản?

- Tư cách gì á? Tư cách là bạn gái của anh ấy

Ánh Nguyệt cười lớn rồi nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới rồi nói

- Bạn gái anh ấy! Ai nói vậy Minh Triết nói với cô sao? Hay do mẹ con nhà cô tự huyễn hoặc.



- Mày nói gì hả? Tao cảnh cáo lại một lần nữa mày đừng lại gần anh Triết của tao nữa đừng giấu như con mẹ của mày mà cướp người trên tay của tao

- Mày nói cái gì hả? Ai là người chen vài gia đình của tao ngay khi mẹ tao vừa mất còn không phải là mẹ con mày hay sao? Giờ tiểu tam lại đòi ngoi lên thay thế chính thất à?

- Mày nói ai là tiểu tam hả?

Cô ta nói dứt câu thì lai vào đánh Ánh Nguyệt cô sau vài giây bất ngờ thì cũng nhanh chóng phản ứng lại mà đánh trả

Trong khi 2 người vẫn đang lao vào nhau thì đột nhiên Minh Ngọc lại ngồi thụp xuống mà khóc lóc

- Chị Nguyệt! Em xin chị đừng đánh em nữa!

Trong khi cô đang chưa hiểu chuyện gì thì từ xa Minh Triết chạy đến đỡ Minh Ngọc đứng dậy cô ta thấy anh càng khóc tợn hơn mà nói

- Anh à! Em sợ lắm em thấy chị ấy đến đây mới hỏi được có mấy câu chị ấy đã đánh em rồi chắc chị ấy hiểu lầm gì đó

Ánh Nguyệt ở bên này thấy thế chỉ biết thở hắt ra một tiếng mà nói

- Đúng là diễn giỏi thật cô không đi làm diễn viên nền điện ảnh nước nhà đột nhiên mất đi một nhân tài rồi

Minh Ngọc nghe vậy thì tức lắm nhưng vì có Minh Triết ở đây nên cô ta cắn răng chịu đưbgj. Minh Triết thì bình tĩnh quay sang hỏi cô

- Em không thấy mình hơi quá đáng sao?

- Tính tôi vốn trước giờ là như vậy không có gì là quá đáng cả tôi không có ủy mị như cô gái bé nhỉ bên cạnh anh được



- Vậy hôm nay em đến đây có chuyện gì không?Hay chỉ đến để gây chuyện thôi

- Nếu anh nghĩ như vậy rồi thì tôi cũng không còn gì để nói tôi đi trước hai người ở lại vui vẻ

Nói rồi cô cứ thế quay lưng bỏ đi thẳng

Sau khi cô đã đi xa ra khỏi công ty của anh nước mắt cô không tự chủ được mà rơi xuống. Cô không nghĩ rằng anh lại coi cô là một con người thích gây chuyện như vậy rõ ràng người bị đánh trước là cô chuyện tự vệ khi mình bị đánh cũng là sai hay sao? Mà cô cũng đã đánh được Minh Ngọc cái nào ngược lại còn bị cô ta cào cho vài nhát vào mặt đến giờ vẫn còn đau rát ấy vậy mà anh chẳng được một lời hỏi thăm đã đổ hết mọi tội lỗi lên đầu của cô rồi

Cô cứ thất thần đi trên đường như thế cô không về nhà mà đến chỗ trọ của Quỳnh Hương.

Cô mang bộ dạng thản hại đến chỗ trọ của cô ấy Quỳnh Hương thấy cô như vậy thì hết hồn tưởng gặp ma giữa ban ngày mà nói

- Trời ơi! Nguyệt? Mày làm sao thế này?

Khác với những là trước là cô sẽ khóc sẽ nói ra hết những ấm ức mà cô phải chịu cho Quỳnh Hương nghe nhưng ngược lại lần này cô lại không nói gì mà cứ thế đi lại phía trước giường mà ngồi xuống

Quỳnh Hương thấy vậy thì vô cùng lo lắng vội đi đến ngồi bên cạnh mà hỏi

- Sao đây? Mặt thất thần như vậy là sao?

Ánh Nguyệt không trả lời cầu hỏi của Quỳnh Hương mà quay sang nói với cô

- Hương này! Mày gọi giúp tao anh Duy Thanh sang đây được không?

- Để làm gì?

- Tao có việc cần anh ấy giúp

Quỳnh Hương nghe thế cũng không hỏi nữa mà cũng lấy điện thoại ra gọi cho Duy Thanh

Sau khi nhận được điện thoại của Quỳnh Hương biết là Ánh Nguyệt muốn gặp mình nên chỉ 15 phút sau anh đã vó mặt ở phòng trọ của Quỳnh Hương

Thấy Ánh Nguyệt có chuyện muốn nói tiếng với Duy Thanh nên Quỳnh Hương cũng biết ý mà tránh đi

Sau khi Quỳnh Hương đi khỏi Duy Thanh ngồi đối diện với Ánh Nguyệt mà hỏi

- Em gọi anh sang đây có chuyện gì không?

- Trước khi nói chuyện đó em hỏi anh một câu có được không?

Duy Thanh không ngần ngại mà gật đầu nhận được cái gật đầu của anh cô liền hỏi

- Anh Duy Thanh anh có muốn cưới en không?