Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên

Chương 85: Hai mẹ con



Nghe thấy Minh Ngọc hỏi câu như thế bà Hà chỉ biết thở dài vì sự khờ khạo của con gái mình mà nói

- Mày nghĩ con Quỳnh Hương như những đứa nhân viên khác sao? Nó là Minh Triết, Nhất Phong và Mạnh Hoàng đưa vào đấy mày nghĩ chúng ta đuổi nó được sao?

Thì ra trước đây khi bà Hà bắt đầu tiếp quản công ty thay thế vị trí của ông Hoàng thì cũng là lúc công ty rơi vào thời kỳ khủng hoảng nghiêm trọng. Chính lúc đó tập đoàn Thiên Minh của nhà Minh Triết, tập đoàn Lục Hạ của nhà Nhất Phong và tập đoàn Mạnh Hoàng đã đứng ra đầu tư vốn vào công ty và bà người họ cũng đã trở thành một trong những đối tác lớn của công ty và điều kiện để họ ra tay giúp đỡ bà Hà trong việc cứu vớt công ty đó là việc bà ấy phải để cho Quỳnh Hương làm việc ở công ty chính vì lẽ đó nên cho dù Quỳnh Hương mấy lần tranh cãi với bà ta rất nhiều chuyện thì bà ấy cũng không thể nào đuổi cô được

Nó đến đây bà ấy như nhớ được điều gì đó liền vội quay sang hỏi con gái mình

- Con sao tự nhiên hôm nay lại về giờ này? Có chuyện gì bực mình à

- Thì cũng có tại vì Minh Triết mới tuyển một cô thư kí mới con nhận được tin cô ta có ý định mồi chài anh ấy nên hôm nay có đến công ty để dằn mặt ai dè còn bị cô ta làm xấu mặt trước bàn dân thiên hạ

Bà Hà nghe đến đây thì cười lớn Minh Ngọc thấy mẹ mình cười như vậy thì gương mặt liền tỏ ra vô cùng khó chịu mà nói

- Bộ con bị như vậy mẹ vui lắm sao?

- Thôi! Mẹ xin lỗi nhưng thật sự con làm như vậy là không khéo làm như thế chỉ khiến cho cậu ta thêm chán ghét con mà thôi

- Chứ giờ phải làm sao mẹ con mà không lang như thế lỡ con nhỏ đó cướp mất Minh Triết của con thì sao?

- Không việc gì con phải lo lắng như thế cả con Ánh Nguyệt mẹ con mình còn giải quyết được thì một con nhỏ " vô danh tiểu tốt" chẳng lẽ mình lại không làm gì được. Mà nghĩ cũng thật lạ 5 năm rồi con vẫn cứ đâm đầu vào nó bỏ qua biết bao nhiêu mối tốt hơn mà mẹ giới thiệu



- Thôi đi mẹ ơi! Mấy người mẹ giới thiệu không là loại ăn chơi cũng là loại ăn bám chẳng có ai được như anh Triết cả

Hai người nói chuyện đến đây thì bà Hà có điện thoại không biết đầu giây bên kia nói gì mà bà ấy cười bảo

- Em biết rồi em đến ngay

Minh Ngọc nhìn thấy điệu bộ cùng với giọng nói này cũng đủ hiểu là ai đã điện cho bà ấy sau khi bà Hà nghe điện thoại xong thì quay sang nói với cô ta

- Giờ mẹ có việc cần ra ngoài một chút con ở nhà nghỉ ngơi đi

- Mẹ lại đi gặp ông Tùng chứ gì? Thiệt chứ! Mẹ tính khi nào thì bỏ ông ta?

- Con nhỏ này bỏ gì chứ? Mẹ và ông ấy đang vui vẻ bỏ gì mà bỏ

- Mẹ ơi! Con xin mẹ! Mẹ không cảm thấy là ông ta chỉ đang lợi dụng mẹ thôi à! Từ ngày mẹ quen ông ta mẹ được gì? Hay chỉ toàn đem tiền và tài sản đi dâng cho ông ta thôi đến cả cái ghế phó giám đốc công ty mẹ cũng để cho ông ta ngồi nốt. Mẹ mà cứ như vậy có ngày mẹ chết trong tay của ông ta đấy!

- Con nhỏ này! Bớt ăn nói lung tung đi ông ấy sẽ chẳng bao giờ bán đứng mẹ đâu

Nói rồi bà Hà hí hửng chạy lên lầu để thay quần áo mà đi gặp nhân tình của mình còn Minh Ngọc thấy mẹ mình như thế thì cũng chỉ biết lắc đầu mà ngán ngẩm

- Lớn rồi mà cứ như con nít lần đầu biết yêu ấy