Lệnh Hồ Xung chậm rãi kể lại thời gian hắn cùng Quân Nhược Lan trải qua. Từ xa mạc khô khan đến thế giới của Dương Quá và Tiểu Long Nữ. Hoàng Minh cực kì kinh ngạc đến há miệng. Vẻ mặt của Hoàng Minh làm mọi người hiếu kì. Lệnh Hồ Xung cất tiếng hỏi.
- Lão đại, ngươi làm sao vậy?
Hoàng Minh biết mình hơi thất thố. Hắn chậm rãi lắc đầu. Chỉ hỏi thêm qua một chút rồi bỏ qua.
- Bây giờ vào việc chính đi!
Hắn nói khiến cả bọn gật đầu. Bọn hắn cũng đoán qua được ý của buổi hôm nay.
- Cũng rất may là chúng ta đã trở về đoàn tụ đầy đủ. Nếu không kế hoạch trước kia đã phải sửa lại. Bây giờ thì để lão tam nói đi.
Hoàng Minh nhường lại sân khấu cho Chu Du. Dẫu sao Chu Du vẫn là người từ Trung Vị diện. Còn hắn thì chưa biết gì về nơi đó cả.
Chu Du gật đầu, lấy ra một khối vuông ở trong không gian giới chỉ, hắn ném ra trước mặt đất. Một không gian mờ ảo dần dần xuất hiện. Mọi người đều trầm trồ kinh ngạc.
Chu Du bắt đầu lên tiếng.
- Trung Vị diện liên kết với Hạ vị diện và Thượng vị diện. Hiện tại chỉ có một lối là truyền tống trận ở vị trí này.
Chu Du lấy quạt chỉ vào một điểm ở phía trái cuối. Mọi người đều nhìn theo.
- Ở đây là vị trí của Bách Vô Biên điện.
Bách Vô Biên điện là một điện thờ thần của các vị pháp sư. Nơi đây đặt truyền tống trận. Mỗi lần truyền tống đều cần số lượng linh thạch nhất định. Mấy ngàn năm qua các vị đại năng đã ra một luật lệ. Trung vị diện không được phép can thiệp vào việc chính trị hay tranh cướp gì của hạ vị diện. Thượng vị diện cũng thế. Việc di chuyển đều được các thế lực lớn ràng buộc nhau. Thế nên nếu có thế lực nào mang nhân lực đi qua quá nhiều sẽ bị các thế lực khác công kích. Đây là luật lệ rừng. Có đôi khi cũng có vài thế lực tìm ra một không gian khác để lén đi xuống được hạ vị diện, nhưng cũng không dám làm bậy bạ hay lộ liễu quá. Nếu không sẽ bị phát hiện, gây ảnh hưởng lớn đến tông môn.
- Giống như tên thiếu chủ kia?
Kiều Phong lên tiếng hỏi.
- Không hẳn, lúc đó hạ vị diện có việc tranh đấu mua pô vê bôn. Cho nên các thế lực đều xuất hiện. Không hẳn coi là lén lút.
- Nói một chút về các thế lực tông môn đi!
Hoàng Minh hỏi. Chu Du gật đầu. Hắn khẽ vẩy một chút, lần lượt tên các tông môn xuất hiện. Những tông môn lớn kèm theo những ngôi sao trên đầu.
- Trên đây là mười tông môn lớn nhất, sau đó là các tông môn thấp hơn một hai sao.
Chu du chỉ vào tên từng tông môn.
- Liên Minh chi đoàn
- Tinh Thú Môn!
- Lưu Vân Tông
- Lôi Chấn Tông
- Ba Quang Tông
- Phi sát tông
- Ám Thiên Tông
- Thái ất Kim Tông
- Thiên Đông Lan tông.
- Hoành Bát Tông
- Ở đây Liên Minh Chi đoàn chính là thế lực lớn mạnh nhất. Đây vốn dĩ không phải là tông môn.
- Sao lại không phải tông môn?
Tiểu Ngư nhi lên tiếng hỏi.
Chu Du đang nói nghe thấy Tiểu ngư Nhi hỏi hắn cũng chậm rãi trả lời.
- Liên Minh chi Đoàn. Tên cũng đã nói ra nơi này. Đây vốn là ba thế lực tạo thành một liên minh. Ba thế lực ấy là chiến sĩ hội, pháp sư hội, và Thuần thú sư hội. Đang ra bọn họ chỉ có vị trí ngang hàng với những tông môn còn lại nếu như không phải mấy chục năm về đây xuất hiện một hội nữa. Chính là Đan sư hội.
- Đan sư hội?
Triệu Vân ngạc nhiên hỏi.
- Đúng vậy, đan sư hội. Chính là một hội toàn bộ là luyện đan sư. Ngay lập tức khi xuất hiện đan sư hội. Liên minh chi đoàn đã vươn lên đạt tới vị trí cao nhất của Trung vị diện.
Cả đám đều gật gù. Có một hội luyện đan sư, quá kinh khủng. Nên biết là để dựng một đan sư thì tốn bao nhiêu tài nguyên và công sức. Thậm chí đan sư đấy phải có thiên phú mới được. Không phải ai cũng có thể trở thành đan sư. Một đan sư đỉnh cấp nói một tiếng, biết bao tu sĩ giả liều mạng giúp hắn.
Chu Du lại tiếp tục nói về vị trí của các môn phái lớn, sau đó lại là môn phái thấp hơn. Cứ như vậy, một đêm qua đi, không rõ bọn hắn đã bàn bạc với nhau những gì. Chỉ biết một đêm đó, cả đám không ngủ.
Thượng vị diện!
Vĩnh Hằng Chi Khung!
Một lão thái bà đang ngồi trong phòng lớn. Lão thái bà này tuổi cũng đã hơn bảy mươi. Đã mang theo một gậy bên cạnh rồi. Những nếp nhăn đã xuất hiện khá nhiều trên khuôn mặt. Trên tay lão thái bà này đang cầm một ly trà, chậm rãi vừa thổi vừa thưởng thức.
Bỗng một gia nhân chạy vào, nhanh chóng quỳ xuống, hai tay dâng lên một bức thư. Miệng lắp bắp nói:
- Lão thái gia, có có một truyền tin khẩn!
Lão thái bà dừng uống, hai mắt chậm rãi nhìn về truyền tin ấn. Màu đỏ. Lão thái bà nhíu này, tại sao lại có màu đỏ. Màu đỏ là loại chỉ người trong gia tộc mới có. Để ly trà xuống bàn, lão thái bà cầm lấy truyền tin ấn màu đo chậm rãi mở ra xem. Bỗng nhiên sắc mặt lão bà này thay đổi liên tục. Lúc mỉm cười, lúc tức giận, lúc hài lòng, lúc trầm ngâm!