Phú Quốc Đảo ngày hôm nay là một ngày trọng đại. Dưới Quảng trường hơn môit vạn chiến sĩ đã tập hợp thành hàng. Rằn ri dã chiến một màu sắc càng làm cho sự thống nhất, trang nghiêm cùng dũng mãnh của Thiên Sát bộ đội được nâng cao. Cả vạn ánh mắt lúc này đều hướng về thân ảnh mặc trường bào màu lam ở phía trên, hai mắt tràn ngập lửa nóng.
Hoàng Minh vẫn là ung dung đứng ở đó, hai con mắt tràn ngập chiến ý kinh người. Hắn nhìn xuống phía dưới, hơn một vạn người này chính là vốn liếng mấy năm qua của hắn, chính là đội quân thân chinh của hắn. Ngày hôm nay, Thiên Sát chính thức sẽ tiến ra chiến trường, chính thức vì Hoàng Minh hắn mà chiến đấu. Cả Nhân tộc cùng Yêu tộc đã ước định ngày hôm nay. Theo tình báo Ma tộc đã xuất phát tới Tiên Yêu Ma chi mộ. Trận đại chiến nhất định là không tránh được.
- Các ngươi có sợ không?
Hoàng Minh nhẹ giọng mà hỏi. Âm thanh được khuếch tán ra bốn phương.
- Không sợ!
Tiếng hét rung trời vang vọng không gian Phú Quốc đảo. Cả vạn người cùng yêu thú đều gầm hét lên đáp.
- Các ngươi có hối tiếc không?
Hoàng Minh lại hỏi.
- Không hối tiếc!
Lại một lần nữa tiếng gầm thét lại vang lên đáp lời. Chỉ có sự thống nhất trang nghiêm, ý chí chiến đấu sục sôi cùng điên cuồng. Trong đầu mỗi chiến sĩ Thiên Sát đều là muốn chiến đấu, được cùng vị thiếu gia thần thoại của bọn họ chiến đấu cùng một chỗ. Bọn hắn vốn chỉ là một đám cô nhi, một đám nô lệ có thể thấp kém hạ đẳng. Bọn hắn có thể chết bất cứ lúc nào, chết mà không hề có ai thương tiếc, không hề có một điểm vui sướng nào. Nhưng chính Hoàng Minh, chính Hoàng Minh đã mang lại cho bọn hắn một cuộc sống hoàn toàn mới. Cho bọn hắn được tu luyện, cho bọn hắn cuộc sống của con người bình thường mà không phải là nô lệ.
- Nuôi quân ba năm dùng một giờ, ngay hôm nay các ngươi sẽ cùng ta chiến đấu, vì nhân tộc mà chiến đấu, vì huynh đệ mà chiến đấu, vì vinh quang của Thiên Sát mà chiến đấu!
Mỗi từ Hoàng Minh thốt ra tràn đầy tính hiệu triệu cùng khích lệ chiến tử. Chiến sĩ thiên sát người nào người nấy đều hai mắt đỏ bừng, hận không thể ngay lập tức tiến ra chiến trường mà giết địch.
- Vì Vinh Quang của Thiên Sát, tử chiến!
Trương Vô Kỵ nâng cao đại đao hét lớn.
- Tử chiến!
- Tử Chiến!
- Tử chiến!
Ba lần hô khí thế như hồng, Thiên Sát lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng hành quân. Không biết sẽ còn có bao nhiêu người trở lại, không ai biết, cũng không ai hối tiếc!
- Mở đại trận, chúng ta đi!
Hoàng Minh hét lớn. Đại trận đã được mở ra, Phú Quốc đảo hiện lộ tại trên mặt biển. Hoàng Minh đứng trên lưng của Lizardon dẫn đầu phóng lên. Trên lưng lizardon có Cao Trang, Lan Hương, A Trang cùng Điêu Thuyền. Bay phía sau chính là đám người Việt Anh, Chu Du, Gia Cát Lượng. Phía sau nữa là cả vạn chiến sĩ Thiên Sát. Lần này xuất động chiến tranh, Thiên Sát đã hoàn toàn sử dụng toàn bộ lực lượng mạnh nhất cùng vũ khí mạnh nhất. Mấy ngàn Chiến sĩ thiên sát cưỡi Bán Nguyệt Sư cùng Hữu Hùng bay ở phía sau. Càng làm cho người ta kinh hãi nhất là hơn một ngàn người ở sau cùng là cưỡi một hình thù quái dị đồ vật phi hành. Đây chính là vũ khí bí mật của Thiên Sát, nó được gọi là Chiến xa. Chiến Xa này chính là giống xe máy của Trái đất. Chúng đã được cải tiến cùng chế tạo cực kì hàm hố. Hơn nữa những chiến sĩ được cưỡi chiến xa đều là tinh anh trong tinh anh của Thiên Sát, được trang bị vũ khí tối tân khoa học kĩ thuật mấy năm nay của Thiên Sát.
Một đoàn vạn người bay đi, ở phía xa không ít yêu thú lẳng lặng đứng nhìn. Ở nơi đó chính là Vân Nam quốc vương cùng Hoàng Hậu.
- Phu quân, Minh nhi đi rồi!
Trần mẫu hai mắt rưng rưng, đã sắp không chịu đựng được. Hoàng Chấn Giang ôm lấy thê tử vào lòng, cố gắng vỗ vai trấn an mà nói:
- Đừng khóc, nhất định nhi tử sẽ chiến thắng trở về, yen tâm đi, yên tâm đi!
Nghe được lời nói này, Trần Mẫu càng là rơi nước mắt. Nàng sinh ra ở Thượng Vị Diện, làm sao có thể không biết về Ma Vương cơ chứ. Hoàng Minh nhi tử của nàng sẽ gặp tình cảnh thế nào đây.
Ở bên cạnh Yên Hàn cũng đang ôm lấy Hoàng Mẫn. Hoàng Mẫn khóc lớn, liên tục hô to hai tiếng phụ thân. Nước mắt ướt nhoè khuôn mặt hài tử nhỏ nhắn.
- Mẫu thân, phụ thân nhất định trở lại chứ, phụ thán sẽ chiến thắng chứ?
Hoàng Mẫn quay sang hỏi Yên Hàn. Yên Hàn rất nhanh trả lời:
- Nhất định, phụ thân con nhất định là sẽ như vậy, nhất định sẽ chiến thắng!
Yên Hàn không dám nghĩ cuộc chiến sẽ diễn ra như thế nào, nàng chỉ biết đem kết quả suy nghĩ chính là Hoàng Minh chiến thắng trở về mà thôi.
Không ai để ý tới hai mắt của Hoàng Mẫn, lúc này nhãn cầu hai con mắt vốn đen láy của Hoàng Mẫn đột nhiên chuyển thành màu đỏ. Nếu nhìn gần có thể nhận ra được trong đó mỗi con mắt lại xuất hiện một dấu phẩy kì lạ.