Hai câu nói nối liền nhau, phân biệt ra một nam một nữ.
- Nhìn kìa, có người đi ra từ đám khói đó!
Một tên tam tinh ám vũ ở bên ngoài hai mắt trợn tròn giơ tay lên mà chỉ về hướng đám khói. Những kẻ khác cũng là một mực nhìn theo, ánh mắt kinh hãi.
- Là bọn hắn, là tam đường thánh đạo!
Có kẻ đã nhận ra người xuất hiện lập tức hô lên.
Những kẽ khác cũng ồ lên, mắt không dời khỏi đám khói một bước.
Hai thân ảnh từ từ rõ hơn, rốt cuộc cũng xuất hiện. Nam tóc ngắn, ánh mắt tà dị cực kì phong trần, trên người khoác một bộ y phục màu lam. Nữ mi thanh mục tú, mái tóc đỏ dài như thác nước uốn lượn về sau càng thêm nổi bật.
- Để đề phòng thế giới bị phá hoại!
- Để bảo vệ nền hoà bình của thế giới!
Hai người tiếp nối nhịp nhàng, mỗi người một câu, chấn nhiếp toàn trường.
- Chúng ta đại diện cho những nhẫn vật phản diện!
- Đầy khả ái và ngây ngất lòng người!
Thiếu nữ chớp hai con mắt phượng, nụ cười rạng rỡ như hoa hướng dương. Mái tóc đỏ suôn mượt được nhẹ vắt sang vai trái, nàng nhẹ nhàng mà nói:
Lập Khương ánh mắt lập loè tinh mang, không chỉ có hắn. Vũ Văn Hoá Cập cùng một những người khác trên mặt đều mang theo một vẻ bất đắc dĩ.
- Chúng ta là tam đường thánh đạo bảo vệ tiên giới này!
- Một tương lại tươi sáng đang chờ đợi chúng ta!
- Chuyện là như thế đấy! Meow!
Toàn trường yên tĩnh, bởi cuối cùng một câu nói kia tốt cuộc chính là tại một con mèo vừa thốt ra. Con mèo này cực kì quái dị, lại có thể đứng bằng hai chân, ánh mắt tinh quái, trên trán lại có một miếng kim loại màu vàng chói. Đáng chú ý nhất là, nó lại có thể nói tiếng nhân loại.
- Tam Đường thánh đạo không ngờ là đến, xong, lần này Phương Thiên Hoạ Kích của Nhan Lâu là mất trắng rồi!
Phía bên ngoài tiếng ồn ào bàn tán đã vang lên không ngớt. Danh tiếng của Tam Đường Thánh Đạo rốt cuộc đã được tuyên truyền ra.
- Ta nói này huynh đệ, bọn hắn là ai a? Sao ta chỉ thấy bọn hắn là hai tên trung vị thần mà thôi. Con mèo kia tuy cổ quái nhưng cũng chỉ là luyện hư đỉnh phong, có gì mà đáng sợ đây!
Một tên đại hán râu rậm hiếu kì mà hỏi. Hắn vừa lên tiếng liền bị xung quanh xì mũi coi thường. Tên đứng phía trước quay lại hừ một tiếng mà nói:
- Ngươi quả là kiến thức nông cạn, không hiểu sao lại có thể leo đến nhị tinh ám vũ. Đến Tam Đường Thánh Đạo mà cũng không biết!
Đại hán râu rậm gãi gãi đầu, cũng không vì bị coi thường mà giận. Hắn cười xoà mà đáp:
- Ha ha ha, tại hạ thật sự ít quan tâm tới tin tức xung quanh, mong huynh đệ giải đáp nghi ngờ!
Nhìn đại hán này biểu tình, thanh niên kia cũng coi như không nổi giận mà nhàn nhạt nói:
- Tam Đường Thánh Đạo nổi tiếng từ một trăm năm mươi năm trước. Bọn hắn chính là nhóm đạo chích khủng bố nhất tại tiên giới. Không biết đã bao nhiêu pháp bảo, vũ khí, đan dược bị bọn hắn trộm qua. Ta nhớ có lần gần năm mươi vị thượng vị thần lập nhóm truy giết ba người bọn hắn mà có đi không thấy trở về. Danh tiếng của Tam Đường Thánh Đạo cứ vậy nổi lên. Các ngươi cũng đừng nhìn tu vi của bọn hắn mà đánh giá, nhất là con mèo quái dị kia. Bọn hắn hai người nam nữ không mạnh, quan trọng là hai con yêu thú của bọn chúng kìa. Các ngươi thấy không, chỉ một làn khói phun ra, ngay cả thượng vị thần cũng là thoát không được ám toán.
Nói đến đây, thanh niên này dừng lại nuốt một ngụm nước bọt sau đó lại tiếp tục lấy hơi để nói:
- Các ngươi nhìn con yêu thú quái dị như cục đá có mấy đầu kia không? Nó là biến dị yêu thú đấy, tu vu mới chỉ là độ kiếp kì nhưng một hơi khói đã hạ bao nhiêu cao thủ thần cấp thế kia. Các ngươi lại nhìn mấy vị thành chủ cùng Bạch Mẫu Đơn tiên tử kìa, bọn hắn lúc này còn đang ngưng trọng không nói được gì kìa.
Theo lời nói của tên thanh niên này, đám người đều nhìn về phía trong sân. Quả thực bốn vị thành chủ cùng Bạch Mẫu Đơn đều đang ở ngoài trung tâm vùng khói mà không thấy có động tác gì.
- Các ngươi Tam Đường Thánh Đạo không nghĩ hôm nay lại xuất hiện tại đây!
Bạch Mẫu Đơn hai mắt phượng ngưng trọng lên tiếng mà nói.
- Uầy uầy, ta nói nghe này tiên tử xinh đẹp. Mèo đại gia thật lâu rồi chưa có ôm mĩ nữ ngủ. Hay là đêm nay bồi bản mèo gia một đêm. Mèo gia liền tặng ngươi một món thần cấp vũ khí, thế nào?
Bạch Mẫu Đơn vừa nói xong, con mèo kia hai mắt sáng quắc liền hướng nàng mà buông lời, ý tứ hoàn toàn là loại lưu manh đầu đường xó chợ.
- Ta nói này mèo, ngươi muốn chết hả. Cây trọng kích này chính là muốn tặng cho thiếu chủ, ngưoi mà loạn động đừng trách bản thiếu gia.
Lời vừa ra, Cung Chí Hồ cốc ngay vào đầu con mèo, hận không thể lôi nó ra mà chấn chỉnh lại.
- Đúng thế, mèo, ngươi đừng có ý tưởng táo bạo, quả thực muốn bản tiểu thư cho ngươi một đêm ôm yêu thú của ta, ta chỉ cần viên ngọc vàng kia thôi, thế nào?
Miêu Na cười khanh khách, lập tức đối với con mèo mà nói.