Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 677: Nhất Đế Thần





- Chết tiệt, còn không kịp hỏi chuyện gì a!

Hoàng Minh từ trong ngây ngẩn khôi phục trở lại. Hắn cảm giác rất biệt khuất a. Vị nữ tử kia cứ vậy nói một tràng, rốt cuộc điểm quan trọng nhất là kẻ nắm giữ ba toà tháp còn lại là ai thì chưa có nói đâu.

Hoàng Minh cười khổ, nhìn về trên chiếc giường ngọc. Hoang thần cách đang nằm yên tĩnh ở đó. Hắn thu nó vào ba lô. Ánh mắt lại nhìn về chiếc giường ngọc, không nhịn nổi lên tiếng nói:

- Đồ tốt a!

Không một chút khách khí hắn lại vung tay lên thu luôn chiếc giường ngọc này. Xong xuôi, nhìn thấy không còn gì đáng giá lúc này Hoàng Minh mới hướng về chiến trường bên cạnh của bốn toà tháp. Thập Tự Tháp, chạy không nổi ma chưởng của hắn rồi.

Đế Thư thành!

Đường phố người ngựa qua lại tấp nập. Tại ngay một tửu quán chính giữa ngã tư, một thanh niên chậm rãi bước vào. Thanh niên này thân mặc trường bào màu đen, dáng người cao ráo. Chỉ là hắn đeo một cái nón rộng vành che đi khuôn mặt, phía sau lưng lại đeo một đại đao cực kì lớn.

Quan sát một hồi đại sảnh của tửu lâu, hắn nhẹ nhàng đi tới một cái bàn còn trống lặng lẽ ngồi xuống.

- Khách quan, ngài muốn dùng gì ạ?

Một tiểu nhị trên lưng vắt một tấm vải bố nhanh chóng chạy tới chào hỏi. Vẻ mặt tiểu nhị vô cùng thân thiện, tiếp đón nồng nhiệt đúng chuẩn mực.

- Cho ta một đĩa thịt nướng cùng một vò rượu ngon là được!

Thanh niên lên tiếng đáp lời.

- Vâng, khách quan đợi một chút!

Tiểu nhị cúi đầu nhanh chóng rời đi. Thanh niên này hướng ánh mắt ra ngoài đường nhìn dòng người đi lại không biết đang nghĩ điều gì. Rất nhanh thức ăn cùng rượu đã được mang lên, hắn vừa chậm rãi ăn uống vừa dỏng tai lên nghe tiếng bàn luận bốn xung quanh.

Tửu lâu tại các thành trấn tất nhiên là sự lựa chọn tốt nhất nếu muốn nghe tin tức nổi bật tại tiên giới. Thế nên hắn mới xuất hiện tại đây lúc này. Tiên giới mặc dù rộng lớn, tin tức từ một thành trấn này muốn truyền tới thành trấn khác cũng không lâu quá một tháng. Rất nhanh, một tin tức nhanh chóng lọt vào tai của hắn, rất nhiều người lên tiếng nghị luận:

- Ngươi biết không? Tháng trước mới xuất hiện một thế lực đạo phỉ cực kì mạnh mẽ nổi lên. Nghe nói thế lực đạo phỉ này chỉ trong vòng hai năm đã thâu tóm sáu phần đạo phỉ khắp nơi!

- Hừ, chuyện này ai mà chẳng biết. Ta còn rõ ràng hơn ngươi. Thế lực này gọi là Thiên Sát Đạo Tặc, đứng đầu chính là hai thanh niên thiên tài cực kì khủng bố!

- Các ngươi thì biết cái gì? Anh họ của ta chính là một tiểu đội trưởng trong Thiên Sát Đạo Tặc. Hắn kể lại cho ta biết ra rằng, hai vị thủ lĩnh thanh niên kia cực kì khủng bố. Không những có thể vượt giai chiến đấu, lại còn thiết huyết cùng cực, tàn nhẫn khát máu. Hai người bọn hắn đánh đâu thắng đó, thần cản giết thần, ma cản giết ma. Chưa từng đánh thua trận nào a!

- Thật như vậy?

Những tiếng nói bàn tán vang lên không ngớt, không ai để ý thanh niên mặc trường bào màu đen kia đã biến mất từ lúc nào. Trên bàn chỉ còn lại một khối tử tinh thạch.

Huyền Vũ các!

Gia Cát Lượng lúc này đang đứng trước một cái bàn nhỏ. Hai tay hắn lúc này đang lắc một cái mai rùa lớn bằng lòng bàn tay. Tiếng lenh keng vang lên thanh thuý đầy vui tai. Phía sau hắn là bốn huynh đệ nhân quy đang đứng hộ pháp cảnh giác nhìn xung quanh. Tâm trí cảnh giác bốn phía, thế nhưng bốn người bọn hắn vẫn phân ra một tia thần niệm hiếu kì nhìn về phía Gia Cát Lượng.

Gia Cát Lượng bỗng nhiên tăng tốc lắc cái mai rùa nhanh hơn theo một quy luật nhất định. Thời gian năm hơi thở trôi qua hắn nhanh chóng vung cái mai rùa về phía trước. Tám đồng tiền kì lạ từ bên trong mai rùa bay ra xếp thành những hình thù kì lạ. Không gian lập tức như ngưng kết lại sau khi tám đồng tiền này ổn định. Không gian ngưng kết này khiến bốn huynh đệ nhân quy đằng sau có chút hít thở không thông. Chỉ có Gia Cát Lượng lúc này ánh mắt loé lên, hai con mắt gắt gao nhìn về tám đồng tiền này, miệng lẩm bẩm mấy chữ:

- Chiến Trường Loạn, Phong Vân Khởi, Huynh Đệ Hợp, Nhất Đế Thần!

Lời của hắn vừa dứt, tám đồng tiền hư không tiêu thất giống như chưa từng xuất hiện vậy. Gia Cát Lượng ánh mắt tràn ngânl tinh quang. Hắn xoay người lại, hướng ra phía trước nơi trời xanh thăm thẳm nỉ non nói:

- Tranh đoạt danh ngạch Vị diện chiến trường chỉ còn lại ba tháng!

....

Hoang Lục địa, lúc này bên ngoại Thập Tự Tháp mặc dù chưa tới một tháng nhưng nhân số tụ tập tại nơi này đã không ít. Thời gian một tháng mới trôi qua hai phần ba. Ở bên ngoài tiếng bàn tán nghị luận đã náo nhiệt lắm rồi. Không ít kẻ đã đặt cược với nhau xem thanh niên tài tuấn của bộ lạc nào lần này tiến đoạt vị trí cao nhất của Thông Thiên Lộ.

Chính vào lúc này, Thập Tự Tháp bỗng nhiên rung động. Chuyện này xảy ra cực kì bất ngờ khiến cả vạn ánh mắt trở nên kinh hãi. Không ai biết Thập Tự Tháp đang xảy ra chuyện gì. Từ trước tới nay chưa bao giờ nó rung chuyển mạnh mẽ như vậy.