Dị Lục

Chương 46: Chương 46





Lãnh địa Barum.
Lâu đài Lucifer.
Bá Tước Hubert vẫn như mọi ngày, ngồi trong phòng làm việc xử lý những công việc quan trọng trong lãnh địa.
Làm một lãnh chúa, ông phải có trách nhiệm đối với những người dân sống trong lãnh địa của mình.
Cộc! Cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên, quản gia Ducan từ ngoài bước đến.
"Chủ nhân, có tin tình báo mới nhất."
Ducan đặt một bức thư tình báo lên trên bàn.
Bá Tước Hubert đặt bút xuống, cầm bức thư lên đọc một lượt.
Đọc xong Bá Tước nhăn trán lại như có điều suy nghĩ, sau đó đặt bức thư xuống dùng tay nhẹ nhàng day day trán mình.
"Thật là biết gây rắc rối mà!" Bá Tước than thở.
Nội dung chủ yếu trên bức thư tình bào là: Có một tổ chức sát thủ đang điều tra thông tin về Alex.
Để bị một tổ chức sát thủ nhằm vào là một điều không hề dễ chịu chút nào.
Chả ai muốn tối đang nằm ngủ mà có sát thủ đứng ở đầu giường hỏi thăm sức khỏe cả.
"Chúng ta phải làm gì đây thưa chủ nhân?" Quản gia Ducan hỏi.
Đi theo chủ nhân của mình bao nhiêu năm, ông thừa biết tính cách của Bá Tước Hubert như thế nào.
Ông hỏi chủ yếu là để xác nhận mệnh lệnh từ chủ nhân của mình mà thôi.
"Cứ kệ đi, là người duy nhất thừa kế lãnh địa, mấy việc này sau này con trai ta cũng sẽ phải tự giải quyết, chi bằng để cho Alex tự giải quyết rắc rối này đi.
Coi như là một bài học tôi luyện cho hắn, nếu như hắn giải quyết không được lúc đó chúng ta ra tay cũng chưa muộn.

Hơn nữa có Nicola ở đó cũng sẽ không có an nguy đến tính mạng."
"Vâng thưa chủ nhân!" Ducan đáp, sau đó ông bước ra ngoài làm những công việc của mình.
-----------------
"Chúc mừng vị khách gian phòng số 16 đã thành công có được lãnh địa với 3000 tử kim tệ."
Elin gõ búa tuyên bố Alex đã mua được mảnh lãnh địa đó.

"Lại là phòng 16!" Một người khó chịu nói.
"Đúng lắm tiền nhiều của, lãnh địa rộng như vậy nói mua là mua." Người khác đồng tình nói.
Sau khi hoàn thành toàn bộ thủ tục, cảm thấy những bảo vật tiếp theo không còn quan trọng với mình, Alex quyết định đi về.
Ở lại cũng chỉ tốn thời gian.
— QUẢNG CÁO —
Event
Về đến dinh thự, còn chưa kịp đặt đít ngồi xuống, quản gia Batan đã tới thông báo.
"Thiếu gia, Adam đã tỉnh lại."
"Tỉnh lại rồi à, vậy đi qua xem tình hình thế nào."
Adam mặc dù đã tỉnh lại nhưng khí sắc vẫn còn rất tệ, khuôn mặt nhợt nhạt, bờ môi thâm tím, hai bên gò má đã hõm sâu vào trong.
Nhìn xem muốn có bao nhiêu yếu đuối thì có bấy nhiêu yếu đuối.
Selina ở bên cạnh bón từng thìa thuốc cho chồng mình, còn bé Ruby thì an lành ngủ trong vòng tay của cha.
Cả gia đình hiếm khi mới có giây phút yên bình như vậy.
Thấy bóng người Alex bước đến, Selina vội đặt bát thuốc xuống đứng lên, cúi người chào Alex.
"Thiếu gia."
"Ngươi cứ ngồi xuống chăm sóc cho chồng ngươi đi, thiếu thứ gì cứ việc nói, ta sẽ bảo người đưa tới." Alex tìm cái ghế ngồi xuống nói.
"Cảm tạ thiếu gia đã cứu mạng gia đình chúng ta, thứ lỗi cho ta thân thể bất tiện không thể đứng dạy được." Adam ở một bên lên tiếng.
"Không có gì, ta chỉ làm theo giao kèo thôi.

Chắc Selina cũng đã nói cho ngươi rồi nhỉ."
Adam trầm mặc.
Lúc hắn tỉnh lại, không hiểu tại sao mình lại còn sống nên đã hỏi vợ mình.
Selina cũng đã kể hết lại toàn bộ mọi việc đã xảy ra từ lúc cô dẫn theo Ruby bỏ trốn đến lúc Alex dẫn theo người đến cứu.
Bao gồm cả việc cô đã trở thành nô lệ của Alex.
Sau khi nghe kể xong, Adam không biết phải đối diện với vợ con mình như thế nào.

Trong lòng của hắn toàn là áy náy, vì mình mà khiến cho vợ con phải khổ, chịu sự ám sát phải bỏ trốn khắp nơi, bây giờ còn bị buộc trở thành nô lệ.
Hắn biết rõ trở thành một nô lệ sẽ phải sống một cuộc sống như thế nào.
"Dù vậy vẫn cảm tạ thiếu gia, sau này bọn chúng có thể sẽ nhằm vào ngài và những người xung quanh ngài khụ..khụ." Adam ho khan, có chút khó thở nói.
Selina vội vàng vuốt lưng nhằm giảm cơn ho cho Adam.
Elina cũng tiến lại gần thi triển một trị liệu thuật lên người Adam.
Một lúc sau, Adam cũng đã dừng lại cơn ho, cảm kích nhìn Elina.
"Không có gì, ngươi cứ nghỉ ngơi thật tốt đi, mai ta lại qua giúp ngươi." Elina cười tươi nói.
"Ngươi cũng nên nghỉ ngơi đi, ta sẽ dặn nhà bếp nấu chút thức ăn bồi bổ." Alex cũng đồng tình nói.
Ngay khi hắn tính đứng dạy rời đi thì Adam lại thều thào lên tiếng.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Thiếu gia chờ đã!" Adam nhờ Selina kéo mình ngồi dạy
"Cầu xin ngài hãy giải trừ khế ước cho Selina, thay vào đó ta nguyện sẽ ký khế ước trở thành nô lệ của ngài." Adam cúi thấp đầu cầu xin.
Làm một người chồng người cha, không thể cho vợ con một cuộc sống yên bình đã là một điều hổ thẹn.
Selina đã phải hi sinh rất nhiều cho Adam, hắn không muốn vợ mình trở thành tầng lớp thấp kém nhất của xã hội mặc người dày xéo.
"Chồng à!" Selina súc động khóc nấc lên.
Nàng không sợ khổ không sợ nghèo, chỉ cần có chồng mình yêu thương hết lòng là hạnh phúc lắm rồi.
Là một thằng đàn ông, Alex cũng hiểu được phần nào nỗi lo sợ của Adam.
Mấy ngày hôm nay, Alex cũng đã suy nghĩ rất nhiều về việc nên sắp xếp cho gia đình Selina như thế nào.
Hắn đã có Selina là một "Ma Dược Sư" hơn hết Alex cũng muốn Adam về phục vụ cho mình.

Lòng tham của con người là vô giá mà.
"Ta có hiểu được ngươi đang nghĩ gì." Alex trầm một chút sau đó nói: "Ta muốn Selina sẽ phục vụ cho ta trong vòng 50 năm tới.

Ngươi có thể xem bản khế ước giống như hợp đồng lao động vậy.

Trong vòng 50 năm, ta sẽ cũng cấp toàn bộ những nguyên vật liệu cần thiết để cô ấy chế tạo ma dược cho ta.
Đổi lại ta sẽ giúp cô ấy thu thập những kiến thức liên quan đến ma dược sư khiến cho Selina có thể tăng cấp trình độ của mình.
Hơn nữa ta cũng sẽ trả một khoản tiền nhỏ cho mỗi bình ma dược cô ấy tạo ra.
Một ngày đi làm từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối, trưa được nghỉ 2 tiếng, một tháng được nghỉ 2 ngày."
Alex nói một lèo, dự định xem Selina giống như người làm công cho mình.
Lần này sẽ là một hợp đồng 50 năm, không giống với ước định của Sophia có 5 năm.
Con người ở thế giới này chỉ cần có tu luyện là tuổi thọ đa số đều rất cao.

Cho nên 5 năm đối với mọi người mà nói chỉ như là chớp mắt thôi.
Chỉ tiếc cho Alex, hồi mới dung hợp linh hồn không để ý đến chi tiết này ước hẹn sẽ thả tự do cho Sophia sau có 5 năm.
Mỗi lần Alex nghi lại đều hối hận xanh ruột.
Lời này của Alex như một âm thanh êm dịu, khiến cho vợ chồng Adam bất ngờ.
Từ khi nào mà làm nô lệ có đãi ngộ tốt như vậy, sao không giống với những gì mà mình thường thấy nha.
Không phải nam nô lệ là phải làm việc nặng nhọc, thức đêm dạy sớm, ăn đòn còn nhiều hơn ăn cơm, còn nữ nô lệ xinh đẹp thì không cần nói cũng biết.
??????
Bị truy sát lâu quá nên xã hội thay đổi rồi à?
Bất ngờ không bao lâu, Adam đã lấy lại tinh thần, nghe thì thấy tốt thật đấy nhưng trên đời này không ai cho không ai cái gì.

Nếu mà có miếng bánh từ trên trời rơi xuống thì đó chắc chắn là chiếc bánh có độc.
"Vậy chúng ta sẽ phải trả giá cái gì?" Adam hỏi.
Alex cười nhẹ, quả là người thông minh.

Tuy Adam chưa tiếp xúc với con người của hắn nhưng lúc nghe Selina nói khi hắn cứu Adam thì cái giá phải trả là biến thành nô lệ.
— QUẢNG CÁO —
Event
Vậy nên thấy hắn cho ra ưu đãi như vậy, Adam nghĩ đến sẽ phải trả một cái giá như thế nào.
"Ta muốn sự trung thành của ngươi! Dùng hết tất cả những gì ngươi có phục vụ cho ta." Alex nói.
Alex chưa biết Adam có tài năng gì, nhưng nhìn cái cách mà tổ chức sát thủ phái người ra truy sát là cũng đủ thấy một hai.
Chưa đợi Adam kịp suy nghĩ trả lời, Alex lại lên tiếng thuyết phục.

"Ngươi muốn tiếp tục chạy trốn bị truy sát sao, con gái ngươi tên Ruby chứ? Ngươi muốn cho nó tiếp tục chịu khổ hả.

Ngươi muốn nó đi theo ngươi rồi suốt ngày phải chạy trốn, thấy cảnh chém chém giết giết.
Hãy trở thành thuộc hạ trung thành của ta, ta sẽ bảo vệ gia đình ngươi và sẽ cho con gái ngươi môi trường học hành tốt nhất."
Adam nhìn qua khuôn mặt đáng yêu đang ngủ say của Ruby.
Nước mắt không sao kìm được, chảy dài hai bên gò má.
Cả cuộc đời này hắn đã thiếu nợ vợ và con gái quá nhiều, hắn không muốn sống cuộc sống như trước kia nữa, hắn muốn cho vợ và con gái hắn có cuộc sống tốt hơn.
Adam nắm chặt nắm đấm, nhìn thẳng vào Alex, nói bằng giọng suy yếu:
"Ngài sẽ bảo vệ cho vợ con ta sao?"
"Ta Alex Lucifer lấy danh dự của gia tộc Lucifer ra bảo đảm ta sẽ bảo vệ cho vợ con ngươi có cuộc sống tốt nhất.

Đương nhiên trong trường hợp các ngươi không phản bội ta." Alex khẳng định nói.
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Adam cúi thấp đầu trước mặt Alex.
"Ta, Adam Vance nguyện sẽ hiến dâng toàn bộ mạng sống của mình thề trung thành đi theo thiếu gia." Adam thề trung thành.
Hôm nay quả là một ngày tốt mà, vừa mua sắm được một đống đồ lại còn có thêm một thuộc hạ.
"Tốt lắm, đi theo ta sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Ngươi nghỉ ngơi trước đi.

3 ngày sau chúng ta sẽ xuất trở về lãnh địa."
Nói xong Alex cùng với mọi người đều đi ra ngoài.
Lúc này Selina mới nhìn qua chồng minh.
"Chàng quyết định đi theo thiếu gia thật sao?"
Adam nắm chặt lấy bàn tay có phần thô ráp của Selina.
"Vì ta mà nàng và con đã chịu khổ nhiều rồi, ta không muốn chúng ta lại phải trải qua cảm giác như vậy nữa.

Hơn nữa chúng may mắn ta gặp phải một thiếu gia tốt bụng không phải sao."
"Chàng nói đúng." Selina gật đầu đồng ý.