Dị Năng Giáo Sư

Chương 13: Ngươi sẽ là một bạn gái tốt (1)



Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Bồi thường một người bạn gái cho hắn?

Thu Đồng trừng mắt nhìn Hạ Chí, năm tay vừa buông ra không tự giác lại nắm chặt, nàng thật sự muốn "chiếu cố" khuôn mặt thoạt nhìn rất nghiêm túc của Hạ Chí kia một quyền, rốt cuộc tên này phải hiếm thấy tới mức nào mới có thể lẽ thẳng khí hùng yêu cầu nàng bồi thường cho hắn một người bạn gái như thế!

Rốt cục Thu Đồng cũng bắt đầu hiểu rõ, chẳng trách đối mặt với đám học sinh quái thai trong lớp một khối mười hai kia gia hỏa này cũng không rơi vào thế hạ phong, bởi vì ngay bản thân tên gia hỏa này cũng là quái thai, để hắn làm chủ nhiệm lớp một khối mười hai có thể nói là lấy độc trị độc!

"Muốn bạn gái thì tự mình đi tìm!" Thu Đồng cắn răng, nếu hắn muốn tăng lương, nàng còn cảm thấy bình thường, nhưng vậy mà hắn lại tìm nàng đòi bạn gái, quả thực là quá bất hợp lí.

"Hiệu trưởng, ngươi thực sự không chịu bồi thường cho ta sao?" Thoạt nhìn Hạ Chí có chút buồn bực.

"Trừ phi đầu óc ta có vấn đề mới có thể tìm bạn gái cho ngươi!" Thu Đồng tức giận nói, đồng thời nàng còn âm thầm oán thầm, chẳng trách gia hỏa này chỉ có thể làm giáo viên thể dục, thật sự là đầu óc ngu si tứ chi phát triển điển hình.

Không đúng, tứ chi của gia hỏa này cũng không phát triển!

"Được rồi, hiệu trưởng, đây là ngươi buộc ta, ta chỉ có thể sử dụng chiêu cuối cùng." Hạ Chí thở dài, "Ngươi nhưng ngàn vạn lần không nên hối hận, bởi vì có hối hận cũng không kịp."

"Thế nào?" Thu Đồng cười lạnh một tiếng, "Chẳng lẽ ngươi còn muốn từ chức? Tuy có lẽ ngươi có thể đảm nhiệm chức chủ nhiệm lớp một khối mười hai, nhưng ta không tin ta không tìm được những người khác!"

Nói thì nói như thế, nhưng thật ra ngay cả Thu Đồng cũng không hy vọng Hạ Chí từ chức. Phải biết rằng, hiện tại đã bắt đầu khai giảng, mà chỉ mới hai ngày, chủ nhiệm lớp một khối mười hai và lớp sáu khối mười hai đều bị học sinh trong lớp mình đuổi đi. Tuy rằng Hạ Chí rất chán ghét, nhưng hiện tại quả thật nàng cần một đội viên cứu hỏa như hắn.

"Sao ta lại từ chức? Ta nói rồi, một khi ta quyết định làm chuyện gì, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, cho nên, ta nhất định sẽ tiếp tục ở lại trong trường học." Hạ Chí mỉm cười, "Chỉ có điều, nếu hiệu trưởng ngươi không chịu bồi thường một người bạn gái cho ta, ta cũng chỉ còn cách tự mình tìm bạn gái. Hiện tại, chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng."

"Vấn đề gì?" Thu Đồng vô thức tiếp một câu.

"Xin hỏi, Thu Đồng hiệu trưởng mỹ lệ, ngươi có nguyện ý làm bạn gái của ta không?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ mặt thành thật.

"Đương nhiên không muốn!" Thu Đồng gần như không hề nghĩ ngợi trả lời, sao nàng có thể nguyện ý làm bạn gái của tên lưu manh này?

Nhưng chớp mắt sau, Thu Đồng lập tức ý thức được có điểm gì đó không đúng: "Chờ đã, ngươi có ý gì?"

"Hiện tại không muốn cũng không sao." Hạ Chí không hề khổ sở vì bị cự tuyệt, ngược lại hắn còn bày ra vẻ mặt tự tin, "Ngươi sẽ thực sự trở thành bạn gái của ta."

"Hạ Chí, rốt cục ngươi tới làm lão sư hay tới quấy rối?" Thu Đồng thật sự tức giận.

"Ta tới làm lão sư." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy nghiêm túc, "Nhưng một lão sư tốt như ta, nếu ngay cả một người bạn gái cũng không tìm được, sao có thể làm tấm gương sáng cho người khác? Cho nên, ta nhất định phải tìm được bạn gái, nếu hiệu trưởng ngươi không chịu bồi thường bạn gái cho ta, ta chỉ có thể tự lực cánh sinh."

"Ngươi muốn tự lực cánh sinh có thể đi tìm người khác, đừng tới phiền ta!" Thu Đồng tức giận nói.

"Hiệu trưởng, thật ra chuyện này không thể trách ta, ta cũng không có biện pháp nào. Ngươi xem, mỹ nữ lão sư trong trường ta không cách nào theo đuổi, mà muốn làm lão sư tốt, ta lại phải dành phần lớn thời gian ở lại trong trường học, phạm vi xã giao hữu hạn. Ngươi nói xem, ngoại trừ đuổi theo ngươi, ta còn có thể đuổi theo ai?" Hạ Chí bày ra vẻ mặt vô tội, "Lúc đầu, nếu ngươi có thể bồi thường một người bạn gái cho ta, ta đã không cần đuổi theo ngươi. Nhưng hiện tại, ta chỉ đành đuổi theo hiệu trưởng xinh đẹp của chúng ta thôi."

Thu Đồng lại muốn đánh người, tên hỗn đản này một bên nói muốn theo đuổi nàng, một bên lại nói hắn không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể theo đuổi nàng, mặc dù Thu Đồng cũng không muốn "được" tên gia hỏa này theo đuổi, nhưng rõ ràng thái độ không hề có thành ý của gia hỏa này càng khiến nàng căm tức.

"Hạ Chí lão sư, hiện tại ta rất nghiêm túc nói cho ngươi biết, ta là hiệu trưởng trường học này, mà ngươi, lại là lão sư trong trường học này, ta là cấp trên của ngươi, mà đây cũng là quan hệ duy nhất giữa chúng ta. Mặc kệ hiện tại hay là tương lai, thậm chí là kiếp sau, ta đều sẽ không trở thành bạn gái ngươi!" Thu Đồng lạnh lùng nhìn Hạ Chí, "Nếu ngươi thật muốn làm lão sư tốt, ta rất hoan nghênh, nhưng nếu ngươi tới nơi này chỉ vì si tâm vọng tưởng có mục đích khác, ta khuyên ngươi nên sớm ngày rời khỏi nơi này thì tốt hơn!"

"Ta sẽ là lão sư tốt, ta cũng sẽ là bạn trai tốt." Hạ Chí nhìn Thu Đồng, mặt vẫn tươi cười như cũ, "Ta đã quyết định sẽ làm tốt cả hai chuyện này, mà ta, đều sẽ dốc toàn lực ứng phó hai chuyện này."

Dừng một chút, Hạ Chí lại chuyển giọng: "Hiệu trưởng, ta nghĩ, hiện tại ta nên tới lớp sáu khối mười hai gặp mặt đám học sinh một lần."

Cũng không chờ Thu Đồng trả lời, Hạ Chí đã xoay người đi về phía cửa phòng làm việc.

"Chờ một chút!" Phía sau truyền đến giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Thu Đồng.

Hạ Chí xoay người, tươi cười xán lạn: "Ngươi nguyện ý làm bạn gái của ta sao?"

"Hạ lão sư, ta nói rồi, giữa chúng ta chỉ có quan hệ công tác, hiện tại, ta cần nói về chuyện công tác với ngươi!" Thu Đồng hừ lạnh một tiếng, "Mặc dù dựa theo suy nghĩ của ta, ta hy vọng có thể đuổi phân nửa học sinh trong trường này đi, nhưng gia gia ta đã từng nói, ông ấy sẽ không khai trừ bất kỳ một học sinh nào, mà ta cũng sẽ không làm trái với ý nguyện của ông ấy ngay sau khi ông ấy mới qua đời không lâu. Cho nên, ta không quan tâm ngươi dùng phương pháp gì để quản lý hai lớp học này, nhưng học sinh trong lớp, một người cũng không thể thiếu!"