Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 327: Thẻ bài bươm bướm (2)



Thẻ bài bươm bướm?

Dương Tử Mi dùng thiên nhãn nhìn thử, cũng không nhìn thấy trên thẻ bài bươm bướm này có cát khí gì, chỉ là một chế phẩm từ công nghệ thủ công mà thôi.

Có điều, vật này lại rất đẹp mắt, con gái đều thích những thứ tinh xảo, vậy nên cô hỏi giá tiền một chút, dù sao cũng chỉ có năm mươi tệ, mua bốn thẻ để đeo như một phụ kiện. 

Khi thấy Dương Tử Mi cầm thẻ bài bươm bướm xoay người, tròng mắt ông chủ sạp hàng bỗng nhiên thay đổi, nhìn bóng lưng của cô đầy hận thù, khóe môi hơi dày nhếch lên một nụ cười thần bí quỷ dị khó lường.

Dương Tử Mi không hề hay biết những chuyện này. Cô chỉ cúi đầu nhìn nhìn mấy thẻ bài bươm bướm này, cũng không biết sau lưng có một đôi mắt đáng sợ như rắn độc đang dõi theo mình.

Mặc Hiên. 

Lâm Thanh Mai đang cầm một cây quạt ngồi trên ghế mây trước cửa nhàn nhã phe phẩy quạt, khuôn mặt yên tĩnh, nhu hòa.

- Chị Thanh Mai.

Dương Tử Mi bước nhanh về phía Thanh Mai, kêu lên. 

- Tiểu Mi, cuối cùng em cũng đến rồi.

Lâm Thanh Mai vừa nhìn thấy cô, mừng tít mắt, lập tức đứng dậy, kéo tay Dương Tử Mi nói:

- Đã một tháng không gặp em, mấy ngày nay em có khỏe không? 

- Ừ, em rất khỏe.

Dương Tử Mi phát hiện sắc mặt Thanh Mai có hơi xanh xao, quan tâm hỏi:

- Còn chị, sắc mặt của chị có vẻ không tốt, có phải mang thai rất cực khổ không? 

Lâm Thanh Mai đưa tay xoa xoa bụng:

- Ừ, chị thấy khẩu vị không được tốt cho lắm, giấc ngủ cũng không ngon, hơn nữa, bụng dưới cũng hơi đau, mẹ chị nói đây đều là những hiện tượng bình thường khi mang thai, mấy ngày nữa sẽ đỡ hơn thôi.

- Để em xem một chút. 

Dương Tử Mi đưa tay tìm mạch của cô, phát hiện có chút kỳ lạ, sắc mặt cũng lặng xuống:

- Chị Thanh Mai, có phải là chị vẫn thấy tình trạng xuất huyết không? 

Lâm Thanh Mai có chút e thẹn gật nhẹ đầu. 

Sắc mặt Dương Tử Mi nghiêm nghị lại:

- Chuyện lớn như vậy sao chị lại không đến bệnh viện kiểm tra thử xem, sao có thể ỷ y như vậy chứ?

Lâm Thanh Mai nghe xong, gấp gáp nắm tay Dương Tử Mi, hỏi: 

- Tiểu Mi, chị... chị sẽ không sao đúng không?

- Chị đừng lo, bây giờ có em ở đây rồi, không sao hết.

Dương Tử Mi đưa Lâm Thanh Mai tới hậu viện nằm trên giường nghỉ ngơi, châm cứu cho cô, còn giải thích cho cô biết lý do tại sao lại có hiện tượng xuất huyết. 

Khi cuống rốn thành hình trước, phôi thai cũng không ổn định, bởi vậy có rất nhiều nhân tố có thể dẫn đến sẩy thai.

Lúc sẩy thai, phôi thai và thành tử cung sẽ tách rời nhau theo những hướng khác nhau, khiến thành mạch máu bị vỡ, tạo thành tình trạng xuất huyết. 

Theo thống kê của một trung tâm y học cao cấp, chỉ có năm mươi phần trăm phụ nữ có thể bình an trải qua quá trình đầu của thời kỳ mang thai, thụ thai thành công xong, ước chừng có ba mươi phần trăm phụ nữ mang thai có thể bị sảy thai, mặt khác, có gần mười phần trăm phụ nữ có thai ngoài tử cung hoặc các vấn đề khác. 

Bởi vậy, thời kỳ đầu mang thai nếu xảy ra những chuyện bất thường này, nhất định không được nghe lời từ những người đã có kinh nghiệm, họ bình yên sinh được con của họ không có nghĩa là chị cũng có thể, phải đi bệnh viện tiến hành các kiểm tra có liên quan, sau đó tìm cách điều trị.

Nhưng Lâm Thanh Mai lại không biết tình hình nguy hiểm đến mức đó.

Lần trước cô bị âm sát khí nhập vào người, từ đó tình hình sức khỏe liền giảm sút, nếu không nhờ Dương Tử Mi phát hiện đúng lúc, chắc không đến ba ngày, cô sẽ bị sẩy thai mất. 

Sau khi Dương Tử Mi châm cứu cho cô xong, cảm giác đau đau ở bụng của Lâm Thanh Mai cũng biến mất, tình trạng buồn nôn do dạ dày bị chèn ép gây sưng cũng không còn nữa.

- Tiểu Mi, nếu như không có em, chị thật sự không biết phải làm sao, em đúng là ân nhân của đứa bé trong bụng chị!

Lâm Thanh Mai cảm kích kéo tay Dương Tử Mi nói.  

- Đó là do em và đứa bé này có duyên thôi.

Dương Tử Mi cũng híp mắt cười, đưa bùa hộ mệnh cho Lâm Thanh Mai, căn dặn cô có chuyện gì thì phải gọi điện thoại nói cho mình biết.

Lâm Thanh Mai gật gù, cô đã tận mắt nhìn thấy Dương Tử Mi cứu chữa cho Bạch Trị khỏi bệnh u não, cho nên cực kỳ tin tưởng khả năng chữa bệnh của Tử Mi không chút nghi ngờ gì.