Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 547: Dẫn hồn thuật (1)



Dương Tử Mi toát mồ hôi khi nghe xong.

Phong thủy của ngôi nhà này cực tốt, nguyên nhân là do lợi dụng sự cân bằng âm dương của Âm Dương thuật, bây giờ, pháp thuật này bị bắt làm kinh động đến các vong hồn, cách tốt nhất là chuyển đi sớm, sau đó coi nơi này như phần mộ của tổ tiên để cúng bái, như vậy sau này mới gặp phúc.

Đương nhiên, nếu như thấy lưu luyến ngồi nhà này, thì khống chế hài cốt mang ra ngoài cũng không phải là điều không thể. Có điều, dù thế nào cũng không thể có được phong thủy như ban đầu, hơn nữa cửa của ngôi nhà cũng phải mở lại từ đầu một lần nữa. 

Không ngờ rằng, hài cốt dưới lòng đất rất bất thường, trải qua mấy trăm năm mà vẫn giữ được thịt da không bị thối rữa.

Cô bới một ít đất đưa lên ngửi, đây rõ ràng không phải đất dưỡng thi.

- Nữu Nữu, nguyên nhân không phải ở đất dưỡng thi. 

Ngọc Thanh ở bên cạnh giải thích:

- Tất cả là do âm dương cân bằng của thuật Âm Dương. Loại cân bằng âm dương này sẽ hướng về phía cửa và có lợi cho người sống, kích thích sản sinh sự tuần hoàn của cát khí, cũng lại có lợi cho hài cốt dưới đất, giúp luôn duy trì trạng thái âm dương cần bằng, sẽ không bị thối rữa.

Hóa ra là như vậy. 

Dương Tử Mi nhìn trung tâm phòng khách:

- Vậy còn bộ hài cốt này thì sao, đào lên rồi bây giờ xử lý thế nào?

Bà thím ngồi bên cạnh nói, 

- Ông chồng tôi lúc đó cũng đột nhiên xảy ra chuyện, công nhân đào bới sợ sệt nên đem đất lấp lại như cũ, không đào mang đi nữa. Sau đó tôi mời rất nhiều đạo sĩ đến làm pháp, thế nhưng đạo sĩ từng người một bị dọa bỏ đi hết, bọn họ còn cảnh cáo tôi đừng có mang người đi, nếu không sẽ không thể tìm thấy hồn phách đã mất.

Dương Tử Mi nghe mà đầu bỗng thấy to lên.

Ngu muội kém hiểu biết đúng là hại người không nhẹ. 

Dương Tử Mi dùng Thiên Nhãn phát hiện ra, hồn phách mà năm ông cháu nhà này đều bị vong hồn dưới đất kia hấp thụ hết.

May mắn là, bọn họ chỉ có năm người, nếu trong gia tộc vừa hay có mười người con trai, mỗi người bị hút đi một luồng hồn phách, kiện toàn thành ba hồn bảy phách, trải qua thêm một giai đoạn tôi luyện thì người chết sẽ sống lại.

Có điều, bởi vì hấp thụ năm phần hồn phách, linh lực bên trong cái thi thể đó cũng đủ mạnh lắm rồi. 

- Sư phụ, người nói bây giờ nên làm gì mới phải?

Pháp lực của Dương Tử Mi mặc dù cao hơn Ngọc Thanh, nhưng kinh nghiệm thì lại ít hơn ông rất nhiều.

- Nếu muốn cứu người, chỉ còn cách đào cái thứ dưới đất lên một lần nữa, rồi dùng thuật dẫn hồn là được. 

Ngọc Thanh bất đắc dĩ nói:

- Sau đó thiêu hủy nó, thu phục oán linh, nếu không Từ gia về sau sẽ không có ngày nào yên bình hết.

Dương Tử Mi gật đầu. 

- Ta đã gọi cho sư thúc của con mang pháp khí liên quan đến việc dẫn hồn và Kính Tụ Hồn đến, đợi nó đến chúng ta sẽ bắt đẩu làm phép đào đất.

- Vâng, sư phụ, việc này để con làm, người tuổi đã cao, không thích hợp làm phép.

Dương Tử Mi đột nhiên không chịu để Ngọc Thanh làm chuyện tiêu hao nguyên khí như thế này, hơn nữa, cái thứ trong lòng đất không phải là đồ vật bình thường nữa rồi. 

La Anh Hào nãy giờ đứng bên cạnh lắng nghe mà há hốc mồm.

Nói thật ra, lúc trước anh cũng đã từng gặp nhưng thứ quỷ quái, cho rằng đó không phải do con người làm, càng không thể tin được, một người sau khi chết, lại vẫn có thể hiện ra làm loạn.

Bây giờ, tình huống mà ngôi nhà bị phát hiện ra, thật ngoài sức tưởng tượng. 

Ngọc Chân Tử đến rất nhanh.

Ông chưa bước vào trong ngôi nhà liền hét lên:

- Ngôi nhà này có tà khí! 

Dương Tử Mi trắng mắt nhìn ông, ai cũng có thể cảm nhận được ngôi nhà này có yêu khí, nhiệt độ trong căn nhà này ít nhất cũng thấp hơn bên ngoài khoảng bảy, tám độ, khiến người khác cảm giác không có gió mà vẫn thấy lạnh.

Ngay cả đến Tiểu Thiên cũng cảm thấy bất an.