Lúc đầu khi Hoắc Văn Hoa mới gặp Dương Tử Mi thì ông ấy cũng chú ý tới Sadako.
Ông ấy từng gặp qua rất nhiều người phụ nữ nhưng người có nhan sắc mỹ lệ, thoát tục còn hào phóng như Sadako thì đúng là hiếm thấy. Tuy Dương Tử Mi nhìn có sức sống hơn một chút nhưng sự cao quý vốn có của Sadako thì Dương Tử Mi cũng không so được.
Dương Tử Mi tuy linh động, mỹ lệ nhưng nhìn qua vẫn còn chút không được phóng khoáng.
Nhưng Sadako thì khác, người vừa nhìn là sẽ biết cô ấy là quý tộc trời sinh, có bộ dáng của một tiểu thư khuê các. Dù thái độ của cô ấy với Dương Tử Mi rất khiêm nhường giống như người hầu với chủ nhân nhưng nó cũng không thể che giấu hết khí độ bẩm sinh của cô ấy.
Ông ấy muốn biết Sadako có thân phận gì nhưng cũng không muốn hỏi nhiều.
Khi nãy khi nghe thấy người Nhật Bản kia gọi cô ấy là tiểu thư Mikami thì ông ấy cũng thật sự cho rằng cô ấy đến từ thế gia Âm Dương đạo của Nhật Bản.
Trong nhận thức của người Nhật, gia tộc Mikami có thể câu thông với thiên địa và thần linh. Còn xét về địa vị thì họ còn có địa vị còn cao hơn cả hoàng thất, cho dù người hoàng gia gặp họ cũng phải cung kính hành sự.
Bây giờ nghe Dương Tử Mi nói cô ấy là người hầu thì ông ấy chút kinh ngạc.
Chẳng lẽ Dương Tử Mi đã chinh phục thế gia Âm Dương đạo của Nhật Bản rồi sao?
Nhưng mà vừa rồi chính tai ông đã nghe thấy Sadako đã phủ nhận mình là tiểu thư Mikami cơ mà.
Chẳng lẽ là cô ấy muốn mai danh ẩn tích để tiếp cận Dương Tử Mi, học hết pháp thuật thần kì của cô à?
Huyền Môn đạo là tinh túy của Hoa Hạ, tuyệt đối không thể truyền cho quốc gia của Sadako được.
Nghĩ như vậy, Hoắc Văn Hoa kéo Dương Tử Mi qua một bên, nhỏ giọng nói ra suy đoán của mình để cô cảnh giác với Sadako.
- Cám ơn lời nhắc nhở của Hoắc tiên sinh, tôi nhất định sẽ lưu ý. Dù lai lịch của Sadako khá đặc biệt nhưng tôi có thể khẳng định cô ấy không phải là tiểu thư Mikami trong mắt mấy người Nhật kia đâu!
- Dù thế nào thì cô cũng phải cẩn thận một chút đó! Mặc dù Âm Dương thuật chỉ là một nhánh nhỏ của huyền học Hoa Hạ cổ nhưng nó cũng có chỗ độc đáo và thâm ảo của nó, không thể khinh thường được đâu! - Hoắc Văn Hoa nhắc nhở.
- Tôi đã hiểu, tôi cũng từng gặp một vài chuyện kỳ quái liên quan đến pháp thuật Âm Dương nhưng vẫn chưa thể giải thích được.
Dương Tử Mi nghĩ Hoắc Văn Hoa là người có kiến thức rộng rãi lại hay đi du lịch nên mở miệng hỏi:
- Hoắc tiên sinh, ông từng gặp Âm Dương sư của Nhật Bản chưa?
Hoắc Văn Hoa lắc đầu:
- Sinh hoạt của Âm Dương sư ở Nhật bản rất bí ẩn, cho dù là Thiên Hoàng cũng chưa từng nhìn thấy chân diện mục của quốc sư Seitei Abe đâu. Còn gia tộc Mikami có lẽ cũng duy trì sự thần bí này nên chỉ có tiểu thư Mikami là từng tham dự lễ đầy tháng của hoàng tử cho nên mới có nhiều người biết mặt như thế. Người Nhật Bản vừa rồi là thương nhân buôn gỗ lớn nhất nên có may mắn tham gia tiệc rượu và nhìn thấy tiểu thư Mikami.
- Hoắc tiên sinh, tôi muốn nhờ ông một chuyện, hi vọng ông có thể giúp tôi tìm bức ảnh của tiểu thư Mikami. Tôi muốn xem thử tiểu thư kia giống Sadako cỡ nào mà nhiều người lại nhầm lẫn như thế.
- Được, tôi sẽ cố hết sức!
Hoắc Văn Hoa nhìn thoáng qua Sadako đang đứng đằng kia:
- Dù thế nào cô cũng phải đề phòng cô ấy một chút, một người có thể hạ mình mặc cho người khác sai khiến là chuyện trái với bản tính con người. Trừ phi là có âm mưu quỷ kế gì ở trong đó mới làm được.
Dương Tử Mi cười khổ.
Sadako là do cô đào từ dưới đất lên, nhỏ máu để hình thành khế ước chủ tớ.
Bình thường cô ấy làm việc rất chu đáo, không thể nhìn ra được chút âm mưu quỷ kế gì, chỉ là có chút quỷ dị mà thôi.