Sau khi Lâm Tái uống hết chai nước đường kia, liền cảm thấy cả người nóng lên, cảm giác quen thuộc như vậy khiến cho hắn không khỏi mà mở trừng mắt — thứ này không phải là xuân dược đi?
Nhưng mà, sau một đoạn thời gian đầu hắn đổ đầy mồ hôi, hắn đột nhiên phát hiện, ruột gan của mình giống như bị đứt đoạn, vô cùng đau đớn — chẳng lẽ thứ này là độc dược?
Đau đớn một hồi lâu, Lâm Tái đột nhiên cảm thấy, chuyện mình cần làm nhất, chính là đi nhà cầu! Lúc này bọn họ vừa vặn về tới Quán Ăn Ngon, hắn không kịp nhiều lời, liền chạy về phía WC — thứ kia tuyệt đối là thuốc xổ!
Lâm Tái vừa chạy vừa ôm bụng, cố nén làm cho mình không phát ra tiếng rên rỉ, sau đó cảm thấy mình chảy mồ hôi hơi nhiều, hơn nữa, chảy ra cùng mồ hôi, còn có một ít chất đen thui?
Cái tên kia, đừng nói là cho mình ăn dược tề hết hạn hoặc là dược tề mới nghiên cứu ra đi? Ngửi thấy mùi thối trên người, Lâm Tái bất đắc dĩ.
Nô lệ mới mua thì giao cho đám nô lệ cũ chỉ bảo, rồi dặn dò bọn họ chuẩn bị nhiều thức ăn hơn nữa, sau đó Lục Vũ bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho mình.
Hiện giờ quán ăn của hắn mỗi ngày phải mua hơn 500 kí thịt các loại, sau đó những nô lệ sẽ phân loại rồi bảo quản kỹ càng, một phần làm xiên thịt nướng, một phần làm thịt kho và một phần băm nhỏ làm nhân bánh, về phần xương, một ít sẽ bị vứt bỏ, một ít thì làm canh hầm xương.
Lục Vũ cầm một miếng thịt, tỉ mỉ mà tẩy rửa, sau đó nấu một bát mì, coi như là bữa tối của mình.
Thật ra lúc ở trên Trái đất, thức ăn trong khách sạn và quán ăn hắn có thể ăn được, dù sao cũng nhắm mắt làm ngơ, nhưng hiện giờ, mỗi ngày hắn đều nhìn thấy thủ hạ của mình chế biến thức ăn như thế nào, nên hắn cũng không dám tùy tiện ăn thức ăn trong quán, chỉ có thể tự mình làm một chút để ăn.
Bất quá, Lâm Tái so với những nô lệ này thì sạch sẽ hơn nhiều, có lẽ sau này hắn có thể bồi dưỡng Lâm Tái một chút, biến đối phương thành đầu bếp riêng của hắn.
Nghĩ như vậy xong, Lục Vũ đột nhiên ngửi thấy mùi hôi thúi, sau đó nhìn thấy Lâm Tái cả người đen thui từ WC chạy ra, sau đó chạy đến hậu viện.
Ách… Hay là tự mình nấu ăn luôn đi… Bất quá, không phải Khương Đào nói sau khi Hughes uống nước đường giảm béo phải chịu đựng nửa buổi tối sao? Lâm Tái lại nhanh như vậy.
Tối nay, Lâm Tái chạy tới chạy lui giữa WC và hậu viện, đi WC xong rồi tắm rửa, thậm chí đang tắm rửa được một nửa liền đi WC…
Lúc đầu, hắn cảm thấy Lục Vũ muốn chơi mình, hắn đi WC đến mức bủn rủn tay chân, Lục Vũ còn cho hắn ăn không ít mì nữa, nhưng sau nửa đêm, Lâm Tái lại hoảng sợ!
Hắn gầy! Hắn lại biến gầy!
Tìm nhiều cách như vậy, hắn đau đau khổ khổ mà có được một thân thịt béo như vậy, thế nhưng bây giờ ngày càng ít!
Lâm Tái từng xem qua bức họa lão tổ tông của mình, người bảo hộ thành Kerr cùng với Bizani, rất rất rất giống với hắn.
Hiện tại hắn đã gầy lại… Lâm Tái cuống quít lấy ra một cái kính thạch từ không gian giới chỉ của mình, sau đó, liền nhìn thấy một nam nhân đang có vẻ mặt hoảng sợ, không có những khối thịt béo trên mặt nữa, nhìn thế nào cũng giống hệt với bức họa treo trong phủ thành chủ!
Không kịp tưởng tượng tương lai của mình, bụng Lâm Tái lại co rút đau đớn, hắn chỉ có thể bi phẫn mà chạy về phía WC — thì ra thứ kia chính là thuốc giảm béo!
Nói thật, Lâm Tái vẫn không hiểu, Bizani là một người cường đại như vậy, tại sao lại nhớ mãi không quên lão tổ tông của hắn đã chết nhiều năm như vậy? Bất quá, lão tổ tông của hắn, bộ dáng vô cùng anh tuấn, đương nhiên, điều này cũng chứng tỏ, hắn cũng có dáng vẻ bất phàm.
Nhưng mà, xinh đẹp thì có ích lợi gì? Rammus sẽ ăn một hủ giấm khổng lồ mà không cho hắn tới gần Bizani nữa, nếu khuôn mặt này của mình… Lâm Tái cảm thấy, nếu khuôn mặt này của mình bị Rammus nhìn thấy, thì cha hắn đào ba tất đất cũng không tìm thấy xương cốt của hắn nữa …
Khoảng mười năm trước, hắn đã từng nhìn thấy Rammus luyện chế một con búp bê có gương mặt rất giống hắn, sau đó dùng vô số không gian mà xé rách, cắt con búp bê kia thành bột phấn, cuối cùng châm lửa hỏa thiêu …
Hắn không thể tu luyện ma pháp, ngay cả đấu khí cũng không luyện được, bình thường em trai em gái đùa dai một chút liền gây sức ép cho hắn, khiến hắn không ngừng kêu khổ, nếu Rammus ghi hận… Lâm Tái cảm thấy, sau khi dược hiệu biến mất, chuyện hắn cần làm nhất chính là chế tạo một chút thuốc tăng cân, mặt khác, hắn quyết định ngày mai không bán bánh thịt nữa!
Cho đến sáng, Lâm Tái mới phát hiện biến hóa trên người mình đã kết thúc.
Nhưng cũng không thể nói đến, thuốc giảm cân của Lục Vũ, hiệu quả thật sự rất tốt, tuy quá trình có chút đau khổ, nhưng chỉ trong một buổi tối mà thân thịt toàn thân của hắn đã biết mất, da dẻ lại không có nhăn nheo như ông lão nữa… Thật sự rất thần kỳ!
Chẳng lẽ bây giờ hắn phải đi tìm Lục Vũ sao?
Khi Lâm Tái tìm đến Lục Vũ, Lục Vũ đụng phải một chút phiền toái nhỏ.
Lừa dối hai pháp thánh, sẽ có một chút di chứng, ví dụ như, Bizani muốn Lục Vũ chỉ giáo trên phương diện ma pháp!
Bizani vẫn rất đúng mực, trước đó không hề tới quấy rầy Lục Vũ, còn đưa tới không ít đồ vật, bởi vậy, buổi sáng hôm nay Bizani tìm tới cửa, Lục Vũ cũng không thể nhốt hắn ở ngoài.
Có lẽ là vì tôn trọng, tuy Lục Vũ vẫn bọc kín không kẽ hở, nhưng sau khi Bizani vào cửa liền tản ra năng lượng xung quanh mình, lộ ra khuôn mặt của mình.
Đó là một khuôn mặt tái nhợt, lộ ra cảm giác không khỏe mạnh, thoạt nhìn là ba bốn mươi tuổi, tóc màu xám trắng.
So với Rammus thì có chút già, khi vừa nhìn thấy, Lục Vũ cũng có chút kinh ngạc, nhưng sau đó, hắn bị mục đích của đối phương làm khẩn trương.
Tu chân và ma pháp, là hai hệ thống hoàn toàn khác nhau, mấy ngày nay Lục Vũ cũng có tìm hiểu ma pháp, còn tán gẫu với những người ở vị diện ma pháp khác trong Hệ thống vị diện giao dịch, nhưng lý luận khác với thực tế, hắn làm sao dám tùy tiện lừa gạt một cao thủ địa phương như Bizani?
Nhưng khá may mắn, mặc kệ là ma pháp hay là tu chân, đều liên quan đến năng lượng, cho nên cuối cùng, Lục Vũ cùng bàn luận với Bizani, chính là cách khống chế năng lượng.
Hai người mới nói không được mấy câu, cửa phòng Lục Vũ bị gõ vang: “Lục Vũ các hạ, tại sao ngài lại làm vậy?”
Lâm Tái! Nhãn tình Lục Vũ sáng lên, lập tức nhớ đến chuyện giữa Bizani và Lâm Tái, mà Lâm Tái sau khi giảm cân cũng không biết như thế nào nữa. “Vào đi!” Hơi suy tư, Lục Vũ liền mở miệng.
“Lục Vũ đại nhân!” Lâm Tái đẩy cửa tiến vào, mở miệng.
Lâm Tái mặc quần áo trước kia, hiện tại gầy lại, nên bộ quần áo kia có vẻ rộng thùng thình, nhưng, một nữ nhân xinh đẹp, cho dù mặc bao bố cũng phong tình, mà một nam nhân cao lớn uy mãnh anh tuấn tiêu sái (nguyên văn luôn nha, ta ko có thêm thắt gì đâu đó, tgiả tả hơi bị lố:v), mặc đồ như vậy cũng rất dễ nhìn!
Trước kia Lâm Tái mập mạp nên bộ quần áo này có chút lòe loẹt, nhưng bây giờ mặc trên người hắn lại rất khác, có một loại khí chất khác, sau khi đối phương vào cửa, Lục Vũ thậm chí cảm giác hai mắt bị chọc mù.
Tình huống này, quả thực chính là gà mẹ biến thành vịt con, khiến hắn không nhận ra!
Bất quá, đối với Lục Vũ mà nói, chỉ là hơi sửng sốt một chút. Nhưng đối với Bizani mà nói, chính là sắc mặt đại biến, hắn thậm chí còn thất thố mà nhảy dựng lên, mở to hai mắt nhìn Lục Vũ.
“Lão tổ tông, ngài cũng ở đây sao?” Lâm Tái theo bản năng mà nhìn thoáng qua bốn phía, sau khi không thấy được Rammus, mới yên lòng.
Bizani lúc này rất hoảng hốt: “Lâm Tái… Ngươi gầy?”
“Lão tổ tông! Ta đã sử dụng thuốc của Lục Vũ các hạ…” Lâm Tái bất đắc dĩ mà mở miệng, Bizani đối xử tốt với hắn, hoàn toàn là vì hắn giống với một người đã chết, chuyện này luôn khiến hắn cảm thấy buồn bực.
“Lục Vũ các hạ quả nhiên lợi hại! Ta cho Lâm Tái sử dụng không ít dược tề giảm béo, nhưng vẫn không hữu dụng, hiện tại, Lâm Tái cứ như vậy mà gầy lại!” Bizani kính nể mà mở miệng, càng thêm tin tưởng Lục Vũ không đơn giản.
“Vật kia cũng không phải ta làm, chỉ cần có hiệu quả là tốt rồi.” Lục Vũ mở miệng, lại nhìn thoáng qua Lâm Tái, Lâm Tái lớn lên tuấn dật phi phàm, mày rậm mắt to, có thể nói là nam nhân anh tuấn nhất mà hắn từng gặp qua, cho dù bộ dáng trước kia của hắn, đem ra so sánh với Lâm Tái chỉ sợ cũng là trên trời dưới đất, nhưng, tại sao Lâm Tái tận lực che dấu dung mạo?
Mà ngoại trừ dung mạo, Lục Vũ cũng phát hiện, Lâm Tái rất cao, có lẽ cao hơn hắn một cái đầu luôn… Đây rốt cuộc là sao? Không phải người mập mạp đều không cao sao?
Bizani nhìn chằm chằm Lâm Tái, một lúc sau mới chịu thu hồi ánh mắt, hắn há miệng thở dốc, rồi mở miệng, thay đổi đề tài: “Lục Vũ các hạ, ta đến đây, ngoại trừ thỉnh giáo ngài một vài chuyện, còn có một việc quan trọng.” Tuy rằng con phượng hoàng kia vẫn luôn che giấu khí tức mà ẩn nấp ở phụ cận thành Kerr, nhưng đã có không ít người phát hiện sự tồn tại của nó, đối với một người luôn quan sát thành Kerr như Bizani mà nói, càng biết được nhiều chuyện.
Hắn đang do dự, không biết có nên dùng tin tức của phượng hoàng để kết giao với cao thủ trước mắt hay không, hiện tại xem ra, nói tin tức này cho người trước mắt, hẳn là một quyết định đúng đắn.
“Chuyện gì?” Lục Vũ hỏi, đột nhiên cảm giác một cỗ khí thế cường đại đột nhiên xuất hiện, rất nhanh sau đó, cỗ khí thế kia đã bị thu liễm lại, một giọng nói lạnh như băng thanh quen thuộc bỗng vang lên: “Các hạ, Rammus đến bái phỏng.”